Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

Chương 11 : Đại điển đăng cơ (một)

Ngày đăng: 20:40 19/04/20


Hussel lập tức nắm trọng điểm nói: “Không phải lúc đó cô đang ở ngoài thành Putra? Làm sao biết được y đang ở nhà?”



Mundra nói: “Đoán”



Hussel nghiêm mặt nói: “Thỉnh tiểu thư Monica phối hợp!”



Mundra nghĩ nghĩ một lúc nói: “Đoán bừa”



Hayden giành nói trước khi Hussel phát điên lên: “Em muốn nói, khi đó Gregory còn chưa ra ngoài?”



Mundra gật đầu.



Hayden nói: “Vậy hai người gặp nhau khi nào?”



Mundra nói: “Sáu ngày trước”



Đó không phải chính là ngày bọn họ gặp nhau sao. Hayden nói: “Gregory biết bên cạnh em là pháp sư vong linh không?”



Mundra nói: “Tôi không biết y biết hay không”



Hayden nói: “Vậy sau đó thì sao? Hai người lạc nhau thế nào?”



Mundra nói: “Có người ám sát, tôi và… người hầu của tôi bỏ đi”







Loại thời điểm này dùng từ bỏ chạy thích hợp hơn chứ. “Bỏ đi” nghe quá thản nhiên, giống như xem xong náo nhiệt thì quay mông đi mất.



Hussel và Hayden liếc nhau, lại quay sang nhìn Gregory.



Gregory lắc đầu. Có thể thấy tự thuật của Mundra cũng không giúp y nhớ lại bất cứ chuyện gì.



Hussel nói với Mundra: “Vậy cô có thể cung cấp bất cứ manh mối nào liên quan tới gã người hầu kia hay không. Bất luận manh mối nào cũng được”



Mundra nghi ngờ nói: “Vì sao không tra hỏiông ta? Dùng sắt nung gì đó không phải rất hiệu quả sao?”



Đối với vị tiểu thư quý tộc nói ra hình phạt tàn khốc một cách siêu đơn giản này, Hussel cũng không biết nên phản ứng thế nào. Gã nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể cho rằng cô ta đang trêu chọc gã, “Gã chạy rồi. Dùng ma pháp hệ thổ. Cô có biết gã biết ma pháp hệ thổ không?”



Mundra nói: “Biết”



Cô nàng cư nhiên cái gì cũng biết! Hussel cứng họng. Giờ gã chỉ hi vọng cô biết chuyện gì đó có thể giúp cho việc tìm kiếm tung tích “Mundra”. Gã chờ mong hỏi: “Vậy cô biết gã định đi nơi nào không?”




Mundra hỏi: “Tôi có thể trở về chưa?”



Hussel nói: “Mời cô gọi lớn tiếng hơn một lần nữa”



Mundra nói: “Phải lớn hơn bao nhiêu?”



Hussel đột nhiên lớn tiếng hô: “Mundra!”



Mundra nghiêng đầu nhìn gã, đột nhiên hỏi: “Vì sao anh muốn tìm Mundra?”



Hussel nói: “Tôi nói rồi, gã là tội phạm truy nã của đế quốc”



“Ra là vậy” Mundra gật đầu, sau đó gọi một tiếng to hơn lúc nãy một chút, “Mundra”. Tự mình gọi tên mình, không phải kỳ quái bình thường đâu. Cậu thầm nghĩ.



Hussel phát hiện vị tiểu thư Monica này luôn đem những chuyện không nên làm làm một cách đương nhiên, rồi lúc hẳn là nên làm thì lại làm những chuyện không nên. Gã bất đắc dĩ lớn tiếng nói: “Mundra, tiểu thư Monica đang đợi ngươi trở về!” Gã buông tha kế hoạch lợi dụng Monica, tự mình chạy đi, cứ cách năm mươi mét lại rống lên một lần. Chờ gã rống đủ tám phương hướng quay trở về, giọng đã khản đặc.



Khó thấy được Mundra vậy mà vẫn đứng tại chỗ chưa đi.



Hussel cố chịu đựng cảm giác khó chịu trong họng, nói: “Xin lỗi, để cô phải chờ lâu, mời quay lại xe ngựa”



Mundra nói: “Nếu anh bắt được Mundra, sẽ làm gì?”



Hussel nói: “Cái này phải do điện hạ Ciro quyết định”



“Ciro a”. Hình như Mundra nhớ tới cái gì đó, cúi đầu thở dài.



Hussel nhạy cảm để ý được khi cô gọi Ciro không thêm hai chữ điện hạ, trong lòng lờ mờ nổi lên nghi ngờ đối với thân phận của cô. Cho dù có là tiểu thư quý tộc thiếu giáo dục đến đâu cũng không thể nhầm lẫn vấn đề lớn như tôn ti được, trừ phi cô và hoàng thái tử có giao tình không tầm thường. Tỷ như nói, Hayden, tỷ như nói, Soso. Nhưng gã thực sự không nhìn ra nổi giữa vị tiểu thư Monica này và hoàng thái tử lại có liên hệ gì. Hơn nữa thái độ của cô đối với pháp sư vong linh, Hussel nhất định phải xem xét lại vị tiểu thư không giống người thường này.



Mundra trở về xe ngựa.



Hussel lập tức nói ra suy nghĩ của mình cho Hayden.



Hayden trầm ngâm nói: “Cô ấy quả thực rất không giống người thường”



Hussel nói: “Nếu tôi suy đoán cô ấy là đồng bọn của Mundra, có phải quá mạo muội?”



Hayden ý vị thâm trường nói: “Cô ấy là cháu gái của phu nhân Demi”



Hussel nhìn tỏ ý hiểu sẽ không nói, “Tôi hiểu”