Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

Chương 116 : Bóng ma của thần (sáu)

Ngày đăng: 20:42 19/04/20


Rhodes im lặng nhìn nóc lều.



Rõ ràng Hayden không ở đây, Audis vẫn là khối đầu gỗ, tại sao nhiệt độ trong lều lại tăng không ngừng nhỉ?



“Bây giờ tôi có thể…” Frank chần chờ nhìn Audis đang ngâm mình trong thùng gỗ.



Mundra gật gật đầu.



Frank liếc Audis một cái.



Dao động tinh thần lực tuy không mãnh liệt như trước, nhưng không dừng lại.



Xem như đồng ý nhỉ?



Frank yên lặng đến bên thùng gỗ, mang găng tay, vươn tay nhẹ nhàng kéo thân thể trong nước thuốc. Tiếng nước lay động, khiến cho căn lều vốn đã yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi liền có vẻ càng thêm yên tĩnh.



Frank nâng bờ vai hắn, nhẹ nhàng tựa thân thể Audis vào phía sau thùng gỗ, sau đó một tay nắm cằm hắn, tay kia đè đầu hắn, cúi người…



Từ phía góc truyền đến tinh thần lực càng ngày càng mạnh, có muốn xem nhẹ cũng khó.



Đầu Frank còn chưa để sát vào Audis, mặt đã hồng như ráng chiều.



“Có cần hỗ trợ không?” Mundra đột nhiên mở miệng.



Frank ngẩn ra, tay chân càng thêm luống cuống, ngay cả mặt cũng gần như nắm không xong.



Mundra nói: “Ta có thể giúp cậy mở mồm anh ta.”



Rhodes đưa cổ qua, nhìn nhìn hỏi: “Ngươi nhấc môi trên ta kéo môi dưới?”







Frank chỉ tưởng tượng tới cảnh như vậy đã thấy đầu đầy hắc tuyến. Cậu lễ phép nhưng kiên định từ chối, sau đó chậm rãi đưa mũi lại gần.



Mắt Mundra và Rhodes lấp lánh nhìn khoảng cách giữa mũi cậu và môi Audis.



Mundra và Rhodes đã hỏi trước sở thích của Frank, biết cậu không thích xanh mượt hay đỏ au gì cả, cho nên trong quá trình ngâm không pha thuốc nhuộm, nhưng không đổi màu không có nghĩa là không độc. Hiện tại toàn thân cao thấp da thịt của Audis đều chứa kịch độc, ngay cả đụng chạm bình thường trên móng tay cũng có thể khiến cho đối phương phát độc bỏ mạng, huống chi là môi với mũi.



Frank cũng rất lo lắng, vừa sợ ở xa không ngửi thấy rõ ràng, vừa sợ đến gần lỡ chạm phải.


Trong nháy mắt, Frank chân chân chính chính coi cậu bé nhìn còn nhỏ hơn cậu trước mặt này là thầy của mình, tôn kính thầy tự đáy lòng. Không chỉ bởi vì cậu nhóc có kiến thức uyên bác về ma pháp vong linh, mà còn vì bé mắc căn bệnh chung của đại đa số những ông thầy yêu mến học sinh – bao che khuyết điểm.



Rhodes nói: “Nếu đã không còn vấn đề gì, chúng ta bắt đầu đi.” Ngoài mặt hắn nói rất nhẹ nhàng, nhưng trong lòng âm thầm đề phòng. Dù sao bên người bọn họ còn có một quân đoàn pháp sư vong linh mới thành lập, một khi chế tạo vu yêu thành công, nhất định bọn họ sẽ cảm ứng thấy. Là một pháp sư vong linh, hắn hiểu rõ sự hấp dẫn của vu yêu, cho nên có khả năng trước khi đến biên cảnh, bọn họ sẽ phải đối phó với một cuộc nổi loạn.



Nghĩ đến đây, hắn lại hỏi: “Có muốn báo cho nguyên soái Hayden trước không?”



“Báo gì cho ta?” Hayden vén rèm bước tới. Mấy ngày nay hắn không được gần gũi với Mundra, mắt thấy biên cảnh càng ngày càng gần, sau đó cơ hội thân mật nhất định sẽ càng ít, cho nên hôm nay mới vội vội vàng vàng giải quyết công việc, dành ra chút thời gian muốn cùng Mundra hưởng thụ thế giới hai người, ai biết trở lại lều trại mới phát hiện cậu đang ngồi trong lều của Frank, đành phải tìm đến đây.



Rhodes trình bày lo lắng của mình.



Hayden ngẫm nghĩ: “Ta sẽ lập hai tầng kết giới thủy hệ và đấu khí. Mọi người cứ yên tâm làm đi.” Nếu là trước kia, hắn nhất định sẽ nói không cần những binh lính vì ham muốn riêng mà ra tay với đồng bạn, nhưng sau khi tiếp xúc với Mundra, hắn đã biết bản tính của pháp sư vong linh chính là coi mình làm trung tâm, quốc gia, kỷ luật gì đó đối với bọn họ có cũng như không, huống hồ hiện giờ không phải thời điểm sửa trị, chỉ có thể xử lý như vậy.



Mundra giao chú ngữ viết trên giấy và thuốc khử độc cho Frank, “Cậu tới đi.”



Frank giật mình nhìn cậu nhóc.



Mundra nói: “Anh ta là vu yêu của cậu. Cậu tới đi.” Là thầy giáo, cậu có nghiêm khắc và kiên nhẫn của mình.



Frank nuốt thuốc khử độc, cúi đầu nhìn chú ngữ, đọc từng câu từng chữ cho đến khi khắc sâu nó vào óc, sau đó hít một hơi, đi về góc lều đặt lọ.



Dao động tinh thần của Audis thực bình lặng. Thậm chí cậu có thể tưởng tượng ra vẻ mặt hiện giờ của Audis, nhất định là điềm tĩnh nhìn mình, trong mắt tràn ngập cổ vũ.



Frank hít sâu một hơi, niệm chú ngữ đầu tiên. Lập tức, cậu cảm thấy rõ rệt linh hồn đi từ trong lọ ra.



Tâm tình trong tức khắc kích động đến mức không nói nên lời.



Frank cắn đầu lưỡi, cố nén run rẩy vì hưng phấn và kích động, từng bước dẫn dắt Audis về phía thân xác đã được tự tay cậu chăm chút chỉnh tề chiều hôm nay.



Rốt cục là thành công hay thất bại?



Lúc này là thời khắc mấu chốt nhất, dù bọn họ biết hô hấp không có bất kì ảnh hưởng gì đến vong linh, nhưng Rhodes và Mundra vẫn không tự chủ được mà ngừng hít thở.



Linh hồn quanh quẩn quanh thân thể.



Tim Frank sắp nhảy ra khỏi ***g ngực!



Nếu lần này còn thất bại, cậu sẽ đánh mất chút dũng khí sống sót và hi vọng cuối cùng mất thôi.



May mắn, linh hồn chỉ xoay tròn, rồi nhanh chóng tiến vào cơ thể.