Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích
Chương 15 : Đại điển đăng cơ (năm)
Ngày đăng: 20:40 19/04/20
Mặc dù vẫn nghi ngờ trăm phần trăm việc tiểu thư Monica có thể như nguyện hay không, Ford cũng đành phái một cỗ xe ngựa đưa cô đến hoàng cung.
Bởi vì sảnh yến hội dùng để tổ chức vũ hội đã bị thiêu hủy trong trận lửa lớn, cho nên Ciro tổ chức vũ hội ngoài trời. Ma pháp sư vẩy hỏa cầu khắp bầu trời, xung quanh là từng đống lửa lớn. Dàn nhạc diễn tấu trực tiếp, giọng hát theo khoảng không hoa viên truyền khắp bốn phía.
Mundra đứng ở bên ngoài hoàng cung, một cỗ lại một cỗ xe ngựa dừng lại bên người cậu, sau đó rời đi. Người xuống xe có đôi có cặp, một thân một mình duy nhất có một thằng nhóc, đại khái khoảng sáu tuổi.
Xe ngựa của gia tộc Dana đã trở về. Mundra ngồi trơ trọi, ngón tay vô thức nạy chiếc vòng tay bên dưới tay áo.
Trên con đường lớn chạy về phía hoàng cung chợt xuất hiện ba cỗ xe ngựa phóng chạy rầm rập. Đi đầu là cỗ xe xa hoa nhất, bông hoa tulip màu tím khắc trên thùng xe trong bóng đêm vẫn rực rỡ chói mắt, minh diễm động nhân như cũ. Xe ngựa dừng phía trước hoàng cung, không đợi cửa mở ra, từ hai chiếc xe phía sau có hai phu nhân phong cách khác biệt cùng đi xuống.
“Nguyên soái Hayden!” Vị phu nhân chậm chân không cam lòng gọi to.
Hansen mở cửa, Hayden toàn thân mặc lễ phục màu trắng, từ trên xe ngựa bước xuống. Chiếc túi bên trái móc một chiếc đồng hồ quả quýt bằng vàng, phối hợp ăn ý với mái tóc vàng của hắn, khiến hắn nhìn qua chói mắt tựa vàng.
Hai vị phu nhân vừa phải nỗ lực duy trì dáng vẻ, lại vừa âm thầm cản trở đối phương tới gần Hayden.
“Phu nhân Cali, phu nhân Antomar”. Hayden cười nheo mắt nói, “Thật vui mừng tình cờ gặp hai vị phu nhân, đây quả là khoảnh khắc đáng kỷ niệm”
Phu nhân Cali chiếm tiên cơ, tiến tới một bước dài chen vào giữa hắn và phu nhân Antomar, nét cười rạng rỡ tỏa khắp khuôn mặt nói: “Chắc là ngài chưa mời bạn nữ? Thật khéo, tôi cũng chưa ưng thuận bất cứ lời mời của người bạn nam nào”
Phu nhân Antomar ở phía sau nàng hô to gọi nhỏ, “Tôi cũng vậy”
Hayden cười nói: “Ba người đơn thân cùng vào vẫn tốt hơn là một người đơn độc mà vào. Rất vinh hạnh có thể đồng hành cùng hai vị”
Mặc dù đây không phải đáp án phu nhân Cali và phu nhân Antomar muốn, nhưng vẫn tốt hơn chỉ đối phương vào cùng. Các nàng tự thuyết phục mình như vậy, đang định ôm tay Hayden, ai dè tay mới vươn ra một nửa, liền thấy một thiếu nữ mặc váy dài màu xanh đứng đằng sau Hayden, hai mắt mở to vẻ mặt chờ đợi nhìn hắn.
Hayden xoay người, để hụt hai cánh tay giơ ra lưng chừng, kinh ngạc nhìn Mundra nói: “Tiểu thư Monica?”
Hai mắt Mundra lấp láy nhìn hắn, “Anh chưa có bạn nữ à?”
Hayden đã đoán được suy nghĩ của nàng từ trong ánh mắt ấy, rất kỹ xảo hỏi ngược lại: “Gregory đâu?”
Mundra nói: “Y ở nhà”
Mundra nhìn ngón tay Hayden ở trước trán cậu cứ xoay qua xoay lại, thân thể xoay theo một vòng, sau đó lại nắm lấy tay cậu nói: “Không”. Cậu ngay cả cô chú cũng không có.
Hayden nói: “Tôi nghĩ tôi phải viết một bức thư cho phu nhân Demi, để em được yêu mến nhiều hơn nữa”. Hắn phát hiện người trong lòng không phản ứng, bởi vì mắt nàng lại dán đến trên người Ciro và Soso.
“…”
Chật vật cho xong điệu nhảy, Hayden lập tức đưa nàng trở về bên ngoài sàn khiêu vũ, sau đó đi tìm mục tiêu kế tiếp. Nhưng hắn vừa mới dợm bước, Ciro và Soso đã đi đến.
“Cậu đến muộn”. Ciro mở miệng liền khởi binh vấn tội.
Hayden làm lơ cười cười, “Vì tham dự ngày quan trọng nhất trong đời hoàng đế bệ hạ, tôi ngày đêm dãi nắng dầm sương cấp tốc trở về, cuối cùng cũng thấy được cảnh quan trọng nhất”
Ciro nói: “À? Như vậy, đêm đó lấy tên nguyên soái Hayden vào ở hành cung của tôi ở thành Mise là ai thế?”
Hayden nhếch khóe miệng càng cao, “A, là ai nhỉ? Cần tôi điều tra không? Bệ hạ”
Soso vẫn đứng ở bên không lên tiếng đột nhiên nắm lấy tay Mundra nhẹ nhàng hôn xuống.
“Ấy…” Hayden ngượng ngùng nhìn Ciro nháy mắt mặt đã đen sì.
Soso nói với Mundra: “Tôi là Soso Ventura”. Mới nãy cậu phát hiện đối phương cứ nhìn chằm chằm vào mình, để bày tỏ lễ độ, cậu mới quyết định chào hỏi trước.
Ciro ở phía sau cậu bổ sung nói: “Kastalon”
Soso quay lại nhìn hắn.
Ciro nói: “Chúng ta cùng họ”
“Ừ”. Soso lại quay về nhìn Mundra, “Rất vui được biết cô”
Ciro nhìn tay cậu vẫn đang cầm tay Mundra, rốt cuộc chịu không nổi nữa đoạt tay cậu về nắm trong tay mình, thấp giọng ghé bên tai cậu nói: “Em phải nhớ kỹ, em là hoàng hậu của ta, từ nay về sau, em chỉ có thể hôn tay một người, đó chính là ta”