Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích
Chương 4 : Hai kẻ lừa đảo (bốn)
Ngày đăng: 20:40 19/04/20
Hai người lết thết dọc theo đường lớn.
Rhodes muốn đi nhanh hơn, nhưng chân váy Mundra kéo lê trên đất, bước dài thì dẫm lên váy, bước ngắn thì như dậm chân tại chỗ. Hắn nhịn không được nói: “Ngươi không thể nhấc váy lên à?”
Mundra nhấc váy lên, để lộ hai cẳng chân cao dài gầy nhẳng.
Rhodes nói: “Thả xuống một tí”
Mundra thả sạch, “Phiền phức”
“Này cũng hết cách rồi…” Rhodes còn chưa nói xong, Mundra đã khom người xé cái rẹt, rớt ra nửa cái váy.
Rhodes: “…”
Mundra cúi đầu nhìn cái váy đằng trước cao trên đầu gối, đằng sau lượt thượt như cái chổi lau nhà, thỏa mãn gật đầu.
Rhodes nói: “Như vậy còn chỗ nào giống thục nữ?”
Mundra nhìn ông ta từ trên xuống dưới nói: “Chẳng lẽ như ông mới giống?”
Rhodes nhắm mắt, “Đi thôi”
Bọn họ là sa cơ lỡ vận, là sa cơ lỡ vận, là sa cơ lỡ vận.
Như này rất bình thường, rất bình thường, rất bình thường.
Dọc đường đi, Rhodes đều lẩm bẩm như vậy thuyết phục chính mình.
Tà dương chiếu sau mông bọn họ, giống như quả trứng gà vùi trong lửa. Đường lớn dài dằng dặc cuối cùng cũng đến tận cùng, tường thành hùng vĩ đồ sộ hiện ra trước mắt bọn họ. Cổng thành bằng gỗ cao lớn sừng sững đóng chặt, hòa thành một khối cùng tường thành, kín không kẽ hở.
Mundra lấy ra chiếc khăn tay cỡ lòng bàn tay lau mồ hôi trên trán. Pháp sư vong linh thích đêm tối cùng âm lãnh, đi đường dưới ánh mặt trời nóng cháy đối với bọn họ là một loại giày vò. Rhodes làm ma pháp sư cung đình lâu như vậy đã quen với loại tiết trời này.
Hắn nói: “Đừng lo. Lát nữa ta sẽ dùng ma pháp hệ thổ đào một cái địa đạo đi vào”
Mundra thuận tay quăng chiếc khăn sũng mồ hôi sang bên, nói: “Tôi không lo”
Rhodes đối với căn vặn vớ vẩn này cảm thấy thực chán ghét. Nhưng hắn biết, tình thế này không cho phép hắn mất hứng, chỉ có thể dùng vẻ mặt bi thương nói: “Đây hoàn toàn là nhờ ngài Gregory giúp đỡ!”
Cố sự nghe đến đó, lại có xoay chuyển trọng đại.
Dinand và Hansen liếc nhìn nhau. So với gia tộc Gulaba đã sa sút, Gregory một trong những người thừa kế gia tộc Dana cao quý hơn nhiều. Hansen hỏi: “Gregory trong lời ngươi có phải Gregory Dana?”
Rhodes nói: “Đúng vậy. Là ngài Dana”
Nếu chỉ là người gia tộc Gulaba, bọn họ không cần phải nhúng tay vào, tuy nhiên liên quan đến người thừa kế gia tộc Dana một trong tam đại gia tộc, bọn họ không thể không hành xử cẩn thận. Dù sao đế quốc vừa mới chịu công kích nặng nề, củng cố đoàn kết nội bộ đế quốc là cực kỳ trọng yếu. Ngộ nhỡ để người gia tộc Dana biết nguyên soái thấy người thừa kế của bọn họ chết mà không cứu, hậu quả sẽ khá là nghiêm trọng.
Dinand lập tức quay đầu báo cáo Hayden.
Rhodes trong ngực giật thót, gần như ngay khi cậu ta xoay người liền ý thức được sự tình bởi vì mình lỡ miệng mà trở nên nghiêm trọng. Hắn nhìn xung quanh, tựa hồ đang cân nhắc khả năng dùng ma pháp hệ thổ bỏ chạy. Nghe nói bên người Hayden có một đội quân ma pháp sư, không biết bọn họ có đang ở đây hay không.
Ngay khi hắn đương ở ranh giới trù trừ, một con bạch mã toàn thân tuyết trắng chầm chậm băng qua đội ngũ, đi tới trước mặt bọn họ.
Một nam tử anh tuấn tóc vàng ngồi cao cao trên lưng ngựa, nét cười ấm áp thân mật, “Thật cao hứng được gặp cô ở đây, tiểu thư Monica. Tôi là Hayden Navister, người quen cũ của phu nhân Demi. Để bảo đảm an toàn cho hai người, tôi sẽ hộ tống hai người về nhà”
Lo lắng tệ nhất của Rhodes đã ứng nghiệm!
Hayden nói: “Có điều trước đó, tôi muốn biết vị trí hiện nay của cậu Gregory Dana”
Rhodes chỉ ra sau nói: “Đi thẳng tuột theo con đường này, khoảng bốn năm nghìn mét”
Hayden liếc nhìn Dinand.
Dinand hiểu ý, mang theo một toán kỵ sĩ phi như bay.
Hayden thúc ngựa về phía trước hai bước, sau đó đưa tay về phía Mundra, mỉm cười nói: “Có thể cho tôi vinh hạnh được ngồi cùng cô chứ?”
Mundra nhìn cánh tay đeo găng trắng trước mặt, còn chưa kịp nói đã bị Rhodes ngăn lại phía sau.
Rhodes nhìn Hayden vẻ mặt tươi cười thân thiết, cười gượng nói: “Tiểu thư nhà tôi còn chưa kết hôn”