Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

Chương 54 : Vùng đất tử linh (bốn)

Ngày đăng: 20:41 19/04/20


Có thể là xuất phát từ việc ghét nữ thần Quang Minh, pháp sư vong linh thích đi lại ban đêm, bởi vậy phần lớn thời gian ban ngày thành Mael đều an toàn.



Hansen nhanh chóng quay lại, đi theo còn có George.



“Rebecca và Conrad không đến cổng thành”. George lo lắng phun nước miếng tứ tung, đám râu mép tựa đám cỏ dại giống như được tắm ướt sương sớm, lấp lánh ánh sáng.



Hayden quay qua nói: “Ta muốn ra ngoài thành xem”



George nói: “Tôi đi với cậu”



Hayden nói: “Ông ở lại bảo vệ thành Mael”



“Không! Họ là đồng bạn của tôi, tôi nhất định phải tận mắt nhìn thấy họ không làm sao!” George thấy Hayden còn muốn phản đối, lớn giọng, “Nếu cậu vẫn muốn thuyết phục tôi, tôi sẽ giả bộ đồng ý, chờ cậu đi rồi sẽ lén ra ngoài”



Hayden nhìn ông ta bất đắc dĩ. Dù sao ông ta cũng không phải thuộc hạ của hắn, ràng buộc rất hữu hạn. “Hansen, ngươi ở lại thủ cổng thành”



Hansen nghiêm mặt nói: “Rõ”



“Còn nữa, đưa Monica về”. Hayden đẩy Mundra về phía Hansen, nhưng giây tiếp theo Mundra đã nhảy về bên.



Đối diện với ánh mắt nghi ngờ của Hayden, Mundra không nói gì, chỉ chìa tay nắm chặt áo hắn.



George nói: “Cô ấy muốn cùng đi”



Cái này còn cần phải nói sao?



Hansen tặng ông ta một cái nhìn khinh thường. Tư cách tùy tùng bên người nguyên soái bị soán mất, hắn khá là để bụng.



Hayden gạt mái tóc Mundra, dịu dàng nói: “Chờ tôi ở quán trọ, tôi sẽ trở về sớm”



“Tôi có thể giúp”. Mundra nói, “Mundra sẽ giúp anh”



Ánh mắt Hayden chăm chú, “Em muốn thuyết phục gã?”



Mundra gật đầu.



Hansen nói: “Nếu Mundra đồng ý về phe chúng ta, Audis có thể được cứu rồi”




“Bọn chúng trốn trong đó!” Nước bọt George lại nhịn không được mà tung bay.



Hayden đã vọt tới.



Tuy nhiên bên trong bức tường nước cát, chợt xuất hiện một bóng người, chắn trước mặt hắn phất tay về phía lỗ đen. Một dòng nước mỏng mảnh ngưng tụ trong không trung, sau đó chảy vào trong lỗ.



“A!”



Bên trong vang lên hét.



“Đã lâu không gặp”. Bóng người kia quay lại, khuôn mặt lộ ra không tính trẻ tuổi, nhưng cực kỳ cá tính, “Ta tưởng ngươi sẽ dẫn theo đội quân Tulip đến giúp chúng ta cơ đấy”



Hayden cười nói: “Có ngài Vincent và cô Olivia ở đây, ta chỉ cần làm khán giả”



Vincent nói: “Có ngươi làm khán giả thật kích thích”



Hayden lùi về sau hai bước, thuận tiện cản George đang hằm hè choảng nhau qua một bên.



George bất mãn nói: “Cậu làm cái gì thế hả?”



Hayden mỉm cười nói: “Tin ta. Có họ ở đây, chúng ta chỉ cần vỗ tay”



Hắn vừa dứt lời, hạt cát cấu thành bức tường cát đã bị liệt hỏa rừng rực thiêu rụi! Bên trong ánh lửa bốc cao vụt, có một bóng hình thon thả đứng thẳng kiêu ngạo, chầm chậm hạ xuống từ trên không. Kỵ sĩ vong linh và vu thi còn lơ lửng trên không đều bị diệt không chừa một mống. Lúc này chỉ còn có ——



Vincent, Hayden, George và Olivia vừa xuất hiện từ trong ánh lửa đương nhìn chăm chăm vào chiếc hộp kim loại vừa lộ ra.



Mặt trên hộp khảm hạt lồi lõm, khiến nó nhìn qua rất giống một chiếp hộp cát do cát sỏi tụ thành. Chiếc hộp đại khái rộng năm mét dài năm mét cao năm mét, chuẩn một hình lập phương.



Từ khi nó bị đào ra, trong hộp không có lấy một động tĩnh.



Vincent cười âm hiểm nói: “Trang bị lặn của bọn họ không tệ à”



Olivia lấy gậy ma pháp gõ lên chiếc hộp, “Chi bằng dùng lửa ninh thành canh”



.