Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

Chương 65 : Quang minh thần điện (năm)

Ngày đăng: 20:41 19/04/20


Condralph không thể tin trừng to mắt.



Làm sao có thể?!



Cư nhiên có người cưỡng bách giải trừ khống chế của ông ta với vu thi. Tuy vu thi kia ông ta vừa tiếp nhận, liên hệ tinh thần giữa bọn họ còn chưa sâu sắc, nhưng giải trừ được đã chứng tỏ tinh thần lực của đối phương cường đại hơn ông ta.



Cùng khiếp sợ còn có Hayden. Hắn đứng sau Mundra, một bàn tay còn ở tư thế bảo vệ khoát lên vai cậu, nhưng khí vong linh từ lòng bàn tay truyền đến giống như một cái tát hung tợn vào mặt và trong lòng hắn, lặp đi lặp lại châm biếm hắn ngu xuẩn.



Mundra tựa hồ không chú ý tới phản ứng của hắn, khoan khoái gọi Claire về, đưa đến trước mặt Hayden, lấy lòng nhìn hắn, “Cho anh.”



Bàn tay Hayden càng nắm chặt, thân kiếm hơi rung động.



Lý trí gắt gao trói buộc linh hồn không ngừng gào thét kích động, hắn cơ hồ dùng hết khí lực toàn thân mới có thể khống chế không đem kiếm trong tay chỉ vào Mundra.



“Không phải anh muốn sao?” Mundra nhận thấy không thích hợp, trong lòng ẩn ẩn bất an, chớp mắt nhìn Hayden, chú ý nhất cử nhất động của hắn.



Hayden tránh ánh mắt cậu, đưa tay ôm Claire, lại bị gạt ra.



Mundra giải thích: “Trên người ông ấy có độc. Dùng nước thuốc ngâm trước, xem có thể rửa độc trên người đi không.” Tuy cậu nói vậy, trong lòng lại đầy nuối tiếc. Khối vu thi này tuy không có được ma pháp và đấu khí hoa lệ như ma pháp sư hoặc kỵ sĩ cấp cao, nhưng khói độc trên người nó còn khó phòng bị hơn ma pháp và đấu khí. May mà mình đã có một cái vu thi nhỏ không khác lắm, cho nên tổn thất trước mắt chỉ khiến cho đau lòng, chưa đến nông nỗi không dứt bỏ được.



“Có ngâm nữa, cũng chỉ là người chết.” Hayden chậm rãi nhắm mắt, tựa hồ làm một quyết định gian nan.



Mundra nhíu mày, bàn chân theo bản năng lui về sau một bước.



Hayden đột nhiên mở to mắt, trường kiếm trong tay vẽ một đóa hoa trên không trung, tước rụng đầu Claire.



Mundra mở to hai mắt nhìn hắn.



Ngay cả Meron và Condralph cách đó không xa đang quan sát bọn họ cũng lắp bắp kinh hãi.



Hayden bình tĩnh nói: “Ta tin tưởng nếu phụ thân còn sống, nhất định cũng sẽ lựa chọn như vậy.” Hắn thà rằng cha của mình an nghỉ trong lòng đất, chứ không nguyện ý để thân thể ông biến thành vũ khí cho pháp sư vong linh lợi dụng.



Là như vậy.



Nhất định là như vậy.



Hayden gắng sức áp chế cảm xúc xa lạ sắp nảy lên trong lòng!
Mundra đáp: “Nếu đặt trong túi không gian, có thể bảo tồn từ ba tháng đến năm năm. Tốt nhất ba tháng chải một lần.”



Hayden nói: “Chải một lần đủ rồi. Ta muốn đưa ông ấy về nhà.” Hắn không biết mẫu thân có nguyện ý đối mặt với cỗ thi thể này không, cho nên hắn thà mang về trước, tránh lưu lại cho mẫu thân tiếc nuối.



Mundra tiếp tục cởi dây lưng.



Hayden nói: “Em trước hết đem cha ta… trước hết thu ông ấy vào đã. Chờ đi khỏi đây rồi tiếp tục chải.” Một câu vô cùng đơn giản, hắn lại dùng mấy hơi nói mới xong.



Mundra gật đầu: “Được.” Cậu thu hồi bàn chải, sau đó bỏ Claire cả người cả thảm vào túi không gian. Để dọn cho ông ta vị trí tốt, cậu còn đem mấy cỗ vu thi ra, thả từng đám từng đám.



Chờ cậu thả xong, phát hiện Hayden đứng lên, đến bên cạnh cậu.



“Em muốn lưu lại à?” Hayden hỏi.



Mundra nói: “Anh thì sao?”



“Rời đi.” Hắn không còn lý do lưu lại.



Mundra nghiêng đầu: “Được.”



Hayden quay đầu, tránh ánh mắt ngóng nhìn của cậu.



Dù “Monica” là nam, dù cậu là pháp sư vong linh, nhưng ở trong này, cậu là người duy nhất đáng giá để hắn có chút tin tưởng.



Chính là có chút mà thôi.



Hayden tự nói với mình như vậy.



Mundra đứng lên, phủi bụi trên người: “Tốt lắm.”



Hayden nói: “Đi.” Hắn không nắm tay Mundra, chỉ mở đường phía trước.



Mundra phi thường tự giác đi sau hắn.



Bọn họ dễ dàng đột phá vòng vây pháp sư vong linh dùng vu thi và kỵ sĩ vong linh tạo ra, một trước một sau xuất hiện ở giới tuyến giữa pháp sư vong linh và Quang Minh thần hội.