Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích
Chương 73 : Sinh ly tử biệt (ba)
Ngày đăng: 20:41 19/04/20
Ngày mai đối với giáo hoàng là một ngày quan trọng, một năm nay, Quang Minh thần hội phát triển rất không thuận lợi. Kanding đế quốc và Shamanlier chẳng những ngang nhiên nghịch ý, còn giật dây các nước nhỏ khác bằng mặt không bằng lòng. So sánh với cùng kỳ năm trước, lực ảnh hưởng của Quang Minh thần hội năm nay giảm xuống không ít. Cho nên, không thể để mất cơ hội tốt một lần nữa tăng uy vọng của Quang Minh thần hội.
Do đó, ông ta tự đích thân gọi Feid và Soffila về bên người.
“Còn chưa có tin tức của Kleist sao?” Ông ta hỏi.
Feid nói: “Tôi đã gia tăng tìm kiếm ở các nơi.”
Soffila thấy giáo hoàng lộ vẻ không vui, bước lên trước một bước nói: “Chúng ta còn có Goblyde.”
“Goblyde…” Giáo hoàng kéo dài âm điệu muốn nói gì đó, nhưng nháy mắt nghĩ đến chuyện gì liền dừng lại, hồi lâu mới tiếp tục, “Đương nhiên cũng tốt lắm.”
Feid nói: “Ngày mai tôi và Soffila sẽ cùng canh giữ bên đài hành hình.”
Hai tên tư tế thần cấp trông coi đài hành hình làm cái giống gì á!
Ở trong lòng Soffila không cho là đúng.
Quả nhiên, giáo hoàng cũng khoát tay: “Không. Chuyện này giao cho Soffila đi. Hai vị tư tế thần cấp… sẽ tỏ vẻ thần hội quá dè dặt nhỏ nhen.”
Feid khom người: “Vâng.”
Soffila: “…” Feid! Feid! Feid!
Feid hỏi: “Vậy chìa khóa vào vong linh giới thì sao?”
Giáo hoàng chậm rãi: “Để chìa khóa hoàn toàn biến mất cũng là một biện pháp không tồi.”
Soffila nói: “Mundra chỉ là một pháp sư vong linh bình thường, chúng ta đều rất rõ ràng điều này, nghe đồn tên Mundra điên cuồng kia mới là thầy của thằng nhãi. Pháp sư vong linh luôn độc lai độc vãng, chúng ta không cần thiết phải quá lo lắng chuyện tương lai.”
“Hy vọng sự tình được như lời ngươi nói.” Giáo hoàng như có ý sâu xa, “Nhưng không được quên, khi chúng ta đem ơn trạch của thần đến thành Dans đã bị pháp sư vong linh nhất trí phản kháng. Bị chèn ép đến mức độ nhất định, mọi vật thể trên thế giới đều không thể không chặt chẽ tương liên, cho dù đó không phải là ý định ban đầu.”
Feid và Soffila cúi người: “Đa tạ người dạy bảo.”
Xe ngựa chạy trên đường bằng.
Nicolas khoan thai ngồi trong xe ngựa, âm thầm vui sướng vì nhận được phần thoải mái thích ý này. Buồn bực và sợ hãi trước lúc xuất phát sau khi nhận được sự tiếp đãi chu đáo của Quang Minh thần hội đều biến mất không sót chút nào.
Meron cố gắng co chặt bụng, ngồi xổm xuống nhìn thẳng Mundra, “Nguyên soái Hayden rất yêu mẹ, mọi người đều biết chuyện này, cho nên ta không cho rằng anh ta sẽ mạo hiểm vì một người bạn đến vậy.”
Mundra gục đầu.
Meron nói: “Nếu ngươi có lời nào muốn nói với anh ta, ta sẽ tận lực truyền đạt.” Đương nhiên, nếu là lời bất lợi cho thần hội, vậy ông ta chỉ đành lực bất tòng tâm.
Mundra chỉ vào thần trận: “Triệt hạ nó đi.”
Sắc mặt Meron căng thẳng, đề phòng nhìn cậu, “Ngươi định làm gì?”
Mundra nhìn vòng thần trên tay rồi lại nhìn con của ánh sáng, cuối cùng thản nhiên nhìn ông ta.
Meron khó xử: “Ta phải xin chỉ thị…”
Chưa dứt lời, con của ánh sáng đã đi trước một bước dịch tảng đá có Quang Minh thần lực trên thần trận đi.
Nhìn thần điện lập tức trở nên ảm đạm, Meron khẩn trương đứng lên, “Con của ánh sáng… cái này, ngươi định làm gì?!” Câu phía sau là hỏi Mundra.
Mundra đeo găng tay, đem một khối vu thi không đầu xanh đến phát đen từ trong túi không gian ra, đặt trên mặt đất, sau đó lôi ra một gói to, cẩn thận mà bưng đầu trong đó ra ngoài, bắt đầu khâu đầu vào cổ. Động tác của cậu rất nhanh, linh hoạt như bà nội trợ.
Meron nhìn đến trợn mắt há mồm, con của ánh sáng nhìn đến say sưa.
Chờ đầu và thi thể của vu thi hợp làm một, Mundra lại cởi từng kiện y phục của vu thi.
Meron hỏi: “Ngươi còn muốn làm gì?”
Mundra không thèm để ý tới ông ta, sau khi cởi sạch quần áo vu thi, lại lấy ra một cái bình nhỏ và bàn chải, bắt đầu chải cái vu thi quang lõa kia.
Quá điên cuồng quá quỷ dị. Một pháp sư vong linh sắp bị hỏa thiêu còn thảnh thơi ngồi chải vu thi trong thần điện thần thánh trang nghiêm, khiến cho tư tế Quang Minh và con của ánh sáng cứ mở mắt trừng trừng nhìn.
Mundra chải trong mười mấy phút đồng hồ đã xong. Sau khi giúp vu thi trần trụi mặc quần áo, cậu kéo nó đến trước mặt Meron, đưa cho ông ta một cái bình lớn cùng mấy cái bàn chải lớn nhỏ.
Meron lập tức lui về sau một bước dài, “Ta không thích chải thi thể.”
“Giúp ta giao cho Hayden.” Mundra ngừng một chút, nghiêng đầu nói, “Bảo anh ấy bảo dưỡng cho tốt, ba tháng chải một lần.”