Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích
Chương 94 : Vong linh quy tụ (bốn)
Ngày đăng: 20:41 19/04/20
Tiếng gió thổi phất qua lá cây truyền đến.
Bóng cây lắc lư.
Áo bào pháp sư của Mundra cũng đong đưa trong gió.
Mọi người ngừng thở, lại không nhìn thấy cánh cửa nào từ trên trời giáng xuống hoặc người từ từ bay lên như trong tưởng tượng.
Thất bại rồi sao?
Trong đầu mọi người đều lướt qua suy nghĩ này. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên Mundra dùng chú ngữ kia, dù sao Mundra còn rất nhỏ tuổi, dù sao đây là cánh cửa khiến cả Mộng đại lục bó tay.
Cho nên thất bại là có thể thông cảm.
Mỗi người đều tìm cớ cho cậu.
Thậm chí thân mình phu nhân Nicole và Hopkin đã hơi nghiêng về phía trước, bày ra tư thế nghênh đón bọn họ trở về.
Đúng lúc này, gió dần mạnh lên.
Đầu tiên là quét tung bụi trên mặt đất, sau đó bứt rụng lá, cuối cùng cát bụi cuộn ngợp trời, khiến cho người không mở nổi mắt.
Bão cát bùng nổ!
Ma pháp sư phía sau Ciro lập tức dựng kết giới thủy hệ. Cho dù kết giới trong suốt, nhưng cảnh trước mắt lại bị bão cát che khuất, chỉ có thể nhìn thấy cát bụi trong gió xoay tròn, biến trời đất lần nữa trở về hỗn độn.
Bão cát càng lúc càng mạnh, ngay khi Ciro nhịn hết nổi muốn hạ lệnh tìm kiếm người bị chôn trong bão cát, gió đột nhiên ngừng.
Giống như một người đang ca hát đến cao trào bỗng dưng im bặt, dừng lại không hề báo trước.
Cát bụi và lá rụng vừa rồi còn điên cuồng nhảy múa nay chầm chậm tao nhã rơi xuống từ không trung.
Bốn phía lặng lẽ khôi phục nguyên dạng, duy nhất khác biệt chính là –
Rhodes nghẹn họng nhìn trân trối một lúc lâu mới nói: “Được rồi, hiện giờ có lẽ đây đúng là phương án duy nhất.”
Ban đầu bọn họ cho rằng địa hình nơi này giống Mộng đại lục như đúc, mà Hayden và Frank lại sinh trưởng ở Fariel, số lần đi gia tộc Dana không ít, muốn tìm được vị trí đó sẽ rất dễ dàng, nhưng sau khi khởi hành mới phát hiện sự thật không phải vậy. Rời khỏi nơi có triền núi hình vòng cung kia, đường càng lúc càng khó phân biệt.
Hayden sinh ra đã nhìn thấy thành Fariel phồn hoa, có nhà cao cửa lớn, đường cái bằng phẳng, Fariel mất đi nhà cửa đường sá trông sẽ như thế nào thì hắn chịu. Thậm chí hắn còn không phân biệt được mảnh đất hiện tại dưới chân là trong tường thành hay ngoài tường thành.
Ma pháp sư đột nhiên chỉ vào một tảng đá nói: “Ngươi có thấy nó giống tảng đá ta từng vấp chân vào ngoài cổng thành không?”
Pohle nói: “Tảng đá đó có thể di động, nhưng khối này bám trên mặt đất.”
Ma pháp sư lẩm bẩm: “Có lẽ khối đó bị nhiều người vấp vào quá, lỏng ra.”
Hayden ngẫm nghĩ: “Mặt đất Fariel rất bằng phẳng, không có sườn núi cao thấp, cho nên hẳn phải ở vùng đồng bằng.”
Rhodes nói: “Trong thành có một con sông.”
Hayden dùng thủy hệ ma pháp bay lên xem xét cảnh vật bốn phía.
Ma pháp sư đột nhiên tới gần Rhodes nói: “Deroh tiên sinh, giọng nói của ngươi rất giống một người bạn của ta.”
Trong lòng Rhodes bỗng căng thẳng.
Từ khi vị đồng nghiệp cũ này gia nhập đội ngũ, hắn đã có dự cảm sẽ bị vạch trần thân phận, không nghĩ tới ngày này tới nhanh vậy. Xem ra sau khi thoát khỏi vong linh giới, hắn phải lập tức rời Kanding đế quốc, trước khi gã kịp báo cho Ciro truy nã.
“Có điều chắc không phải đâu.” Ma pháp sư lại nhanh chóng gạt bỏ, “Hắn là người trầm mặc nghiêm túc, không khôi hài giống như ngươi.”
Đương nhiên rồi.
Một pháp sư vong linh xen lẫn trong đám ma pháp sư chỉ có thể trầm mặc nghiêm túc, bởi vì ngày nào cũng phải lo lắng đề phòng, sợ bản thân không cẩn thận để lộ dấu vết.
Hayden hạ xuống từ không trung, đang muốn nói chuyện, bỗng nhìn thấy Mundra lao về phía mình.