Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

Chương 99 : Vong linh quy tụ (chín)

Ngày đăng: 20:41 19/04/20


– thi thể có bảo tồn lông tóc vô thương không? Chà loại nước thuốc nào?



Lão Mundra bắt đầu hứng thú.



Mundra đáp: “Đóng băng chống phân hủy.”



– thật sự có ma pháp sư thủy hệ dùng phương pháp này à? Ta đã sớm biết phương pháp này khả thi mà, chết tiệt, tại sao hắn không làm sớm chứ?



Lão Mundra bắt đầu một mình phát cáu.



Mundra nói: “Vận may của thầy không tốt.” Tuy vẻ mặt cậu nhìn vào chẳng thấy có chút nào khoe khoang, nhưng trong giọng nói vẫn có thể nghe ra vài phần đắc ý.



– phương pháp đó thật sự có thể bảo quản xác chết không hư thối sao? Da thì thế nào, có chuyển màu không? Nội tạng trong cơ thể có bị đông lạnh làm hỏng không?



Mundra đáp: “Dùng chú ngữ đặc biệt.”



– chú ngữ gì?! Ai phát minh?



Mundra trả lời: “Không biết.”



– sao lại không biết? Ra ngoài đừng nói mi là học sinh của ta! Quá ngu ngốc.



Mundra đáp: “Con chưa bao giờ nói.”



Rhodes phụ họa: “Đúng vậy, ta làm chứng.”



Lão Mundra im lặng một lúc lâu mới lên tiếng.



– nhất định phải có tên Audis này sao? Thầy cho mi một cái khác nhé? Đại ma pháp sư cấp mười được không? Hắn cắn nuốt không ít vong linh ma pháp sư, tinh thần lực vô cùng cường đại.



Mundra bị lung lay, nếu muốn làm vu yêu, đúng là cần linh hồn có tinh thần lực cường đại. Cậu quay đầu kể lại ý tứ của lão Mundra cho Hayden vào Frank.



Frank kích động từ chối: “Không! Đương nhiên không được, ai cũng không thể thay thế Audis.”



– hừ. Một vong linh ngay cả tinh thần lực cũng không còn thì có ích lợi gì? Lấy về đút vào thân thể cùng đóng băng sao?



Mundra cau mày: “Audis vẫn không có tinh thần lực? Dùng thuật thức tỉnh cũng không được sao?”



Thuật thức tỉnh là một loại ma pháp vong linh. Nó có thể kích phát linh hồn giữ lại tinh thần lực trong thời gian ngắn, trợ giúp chúng khi chiến đấu có thể chống đỡ lâu hơn, nhưng lại không nâng cao uy lực pháp thuật, cho nên bị các pháp sư vong linh liệt vào hàng ma pháp yếu nhất. Nhưng loại ma pháp yếu ớt này lại là phương thuốc cứu mạng cho những ma pháp sư hao hết tinh thần lực. Đó cũng là nguyên nhân ban đầu Mundra tin tưởng có thể đánh thức Audis.



– vong linh không có tinh thần lực còn yếu ớt hơn cả người hôn mê bất tỉnh. Giống như một người lưu lạc không nhà để về sẽ khác với một người làm biếng chơi bời lêu lổng.



Rhodes nói: “So sánh của ngươi vẫn thối như trước.”



– không thối bằng nhân phẩm của ngươi!



Rhodes: “…” Được rồi, lão Mundra đích thật là người duy nhất trên thế giới này có tư cách nói nhân phẩm người khác thối. Hắn đột nhiên nhớ lại một chuyện, nghi hoặc hỏi: “Tại sao ngươi nhận ra chúng ta?”



– ngươi cảm thấy ta nên quên đủ loại việc xấu của ngươi sao?



Rhodes nói: “Không, ý ta muốn nói, ngươi hẳn phải giống như những vong linh khác, không có ký ức và ý thức…”



Mundra hỏi: “Thầy tự sát ở vong linh giới?”



– thừa nhận mi là đệ tử của ta còn sáng suốt hơn thừa nhận ta quen biết hắn.



“…” Vong linh giới này nhất định xung khắc với hắn! Rhodes hỏi: “Rốt cục xảy ra chuyện gì? Đang êm đẹp ngươi chạy tới nơi này tự sát làm gì?” Đến bây giờ hắn vẫn không thể hoàn toàn tiếp nhận chuyện này. Trong tưởng tượng của hắn, lão Mundra hẳn là bị vu thi mình thí nghiệm bóp chết, hoặc là bị các pháp sư vong linh trường kỳ chịu hắn bắt nạt cướp bóc liên thủ giết chết mới đúng.



Tự sát?
– đã từng có người son sắt bảo chứng nhất định sẽ cùng ta trở lại vong linh giới!



“…” Rhodes hoàn toàn rút quân lặng lẽ.



Frank chậm rãi đến trước lọ, vươn tay, muốn đụng vào mà không dám, đành chỉ ngừng ở giữa không trung, “Audis, cậu ấy ở bên trong?”



Mundra gật đầu: “Đúng vậy. Có điều anh ta vẫn trong trạng thái ngủ say.”



Frank hỏi: “Làm thế nào cậu ấy mới tỉnh lại?”



Mundra nhún vai: “Không biết.”



– thử làm cho hắn tỉnh lại đi.



Mundra truyền đạt lời của lão Mundra.



Frank bắt đầu kể cho tượng đất hói đầu kia các loại chuyện lý thú từ nhỏ đến lớn giữa bọn họ.



Còn đám người Mundra ngồi chuẩn bị đồ ăn.



Bọn họ chỉ mang theo lương khô đơn giản, nhưng có ma pháp sư thủy hệ và hỏa hệ ở đây, họ vẫn nghĩ cách nấu lương khô lên, cho nó ngon miệng thêm chút.



Chờ bọn hắn cơm nước xong, Frank mới kể xong phần đầu câu chuyện.



Ma pháp sư đưa đồ ăn cho cậu, cậu khéo léo từ chối, vẫn toàn tâm toàn ý kể.



Câu chuyện thực dài, thời gian như bị ai động tay động chân, nhanh chóng lướt qua.



Mundra gối đầu lên đùi Hayden ngủ say.



Hayden ngồi nhắm mắt nghỉ ngơi.



Vong linh giới không có ban ngày hay ban đêm, cho nên ở đây không thể tính toán thời gian. May mắn vong linh đến đây chưa bao giờ so đo chuyện đó, trong óc chúng không hề có khái niệm thời gian. Lão Mundra và Made có khái niệm thời gian thì bản thân đã có sinh mệnh vô hạn, cho nên thời gian không hề có ý nghĩa với họ.



Người đến nơi này muốn biết thời gian chỉ có thể tự mình tính toán.



Khi nhóm Mundra tỉnh lại, Frank vẫn còn đang kể. Đầu cậu dựa vào lọ, vẻ mặt tràn ngập hoài niệm với quá khứ, cho dù thức trắng một đêm, cũng không buồn ngủ chút nào.



“Hình như không có hiệu quả.” Pohle nhỏ giọng nói thầm, bị ma pháp sư huých một cái.



Kỳ thật nhìn kỹ Frank, sẽ phát hiện tuy tinh thần cậu tốt lắm, nhưng hai mắt trống không, giống như cả người đều theo hồi ức bay về quá khứ, không còn ở hiện tại.



Mundra dụi mắt đứng lên, “Không có phản ứng sao?”



Giọng nói của Frank ngừng bặt.



– không cảm giác thấy bất kì dao động nào của tinh thần lực.



Lão Mundra thất vọng nói.



Rhodes đề xuất: “Có lẽ chúng ta nên đến hỏi tử thần.”



Frank đột nhiên đứng dậy.



Tầm mắt của Mundra và những người khác đều ngước lên theo động tác của cậu.



Frank ôm cổ tượng đất, ánh mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt bị cố ý nặn ra cực độ xấu xí, chậm rãi, chậm rãi đưa môi đến gần…