Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời

Chương 133 : Phim hành động xem live luôn mới đúng

Ngày đăng: 17:11 18/04/20


Đông Quân giật mình khựng lại, chưa kịp hồi phục thì pháo liên thanh bên kia đã phản công, Băng Tâm cũng không nhỏ nhẹ nói chuyện với Đông Quân nữa mà quát lại luôn:” Mấy người nói thì dễ lắm thử đặt mình vào hoàn cảnh của tôi đi…tôi đã năn nỉ gia đình rồi hứa hẹn đủ điều thế mà gia đình tôi có cho đi đâu, tôi năn nỉ mấy chục lần rồi mà vẫn không thể thay đổi quyết định của gia đình tôi chứ bộ, mấy người làm như tôi dễ chịu lắm vậy, tôi cũng muốn đi chơi chung với lớp chỉ là hoàn cảnh không cho phép thôi chứ bộ...mình không phải người khác không hiểu gì về người khác thì câm miệng lại đừng có đánh giá một phía kiểu đó”.



Đỗ Quyên ngồi phía trước quay xuống lên tiếng:” Đông Quân mày hơi quá đáng rồi đó nha…Băng Tâm cũng đã nói là gia đình nó không cho chứ đâu phải tại nó không muốn đi mà mày lại lớn tiếng trách cứ nó như vậy…”.



Đồng Vy cũng quay xuống rồi xua tay đẩy Đông Quân một cái:” Mày đi chỗ khác chơi đi…ai cho phép mày ăn hiếp Băng Tâm của tao chứ”.



Đỗ Quyên lên tiếng an ủi Băng Tâm:” Kệ nó đi Băng Tâm ơi nó bị điên đó hơi đâu mà tức giận với nó làm gì”.



Đông Quân không biết nói gì nữa hết nên lủi thủi bỏ đi chỗ khác chơi, sự việc của hai đứa thu hút nhiều sự chú ý của bạn bè trong lớp, sau khi Đông Quân thì mọi người cũng không bàn tán gì nữa.



Thùy Linh cũng không tham gia đi chơi sao không thấy Đông Quân nói gì còn Băng Tâm không đi thì suốt ngày bị dày vò miết đúng là bất công mà.



Tuấn Phong cũng khuyên Băng Tâm đi chơi với lớp một chuyến nhưng khi nghe lý do Băng Tâm đưa ra hợp lý thì không đề cập tới nữa chứ đâu có như con hàng nổi lọan Mạc Đông Quân.



Kết quả cận kề đến ngày đi chơi Thụy Du lại rút lui không đi nữa Đông Quân phàn nàn vài ba câu rồi thôi…sao không chơi cái trò tụng kinh liên hoàn nữa đi.



Ngày đi học lại, có tiết sử, như thường lệ cô sử vẫn gọi một vài bạn lên trả bài đầu giờ…gọi một người lại thêm một người đều không thuộc bài bà cô sử nổi điên lên kêu hết danh sách lớp lên bảng trả bài luôn.



Uyển Uyển cũng không thuộc nên bà cô kêu Băng Tâm viết câu trả lời phần của Uyển Uyển rồi bảo Uyển Uyển về chỗ.



Thùy Linh cũng đứng viết bảng kế bên chỗ của Băng Tâm, Thùy Linh quên một số chi tiết nhỏ nên hỏi Băng Tâm và Băng Tâm cũng nhắc bài cho Thùy Linh.




Tổ trưởng tổ 4:” Bê nguyên văn cái câu của cô sử lên bảng là được rồi”.



Anh một câu tôi một câu thế là 4 tổ trưởng quyết định ghi cái câu của cô sử lên bảng còn những vi phạm khác thì giấu luôn.



Uyển Uyển nghĩ nghĩ rồi nói:” Ê hôm nay không biết cô sẽ làm gì tụi mình nữa ha??”.



Linh Đan:” Lại chửi ầm ầm lên như mọi lần thôi chứ gì”.



Quỳnh Dao:” Chắc bả tức điên lên luôn á”.



Lạc Sa:” Kệ bả chứ tức trào máu họng luôn cũng được”.



Đông Quân thì hớn hở như vừa mới trúng số:” Hôm nay có kịch hay để xem rồi”.



Tuấn Phong vẫn giữ cái dáng vẻ cà lơ phất phơ:” Phải là có phim hành động xem live luôn mới đúng chứ nhỉ!!!”.



Thiện Ngôn kề vai bá cổ với Tuấn Phong cười hì hì:” Thằng này nói chí phải”.



Băng Tâm giật giật khóe miệng thầm thấy thương xót cho bà cô chủ nhiệm nhà mình…chắc kiếp trước bả ném bom nguyên tử hủy diệt thế giới hay sao mà kiếp này lại gặp mấy thằng học trò trời đánh như này.



Chào cờ xong cả lớp di chuyển lên lớp, bình thường thì khoảng 10 phút sau cô mới lên nên cả lớp lại rần rần lên như cái chợ, tiêu điểm bàn luận là thái độ của cô đối với việc cả lớp không thuộc bài còn bị ghi vào sổ đầu bài nữa.



Phía cuối lớp có treo một tờ báo tường của mấy em lớp 11 học buổi chiều vì sử dụng chung một cái phòng học nên dù năm nay lớp 12K không làm báo tường cũng có thứ để xem, tụi nhỏ cũng sáng tạo lém lấy cái chiếu dán bài lên làm báo tường.



Diệp Băng Tâm quay sang thì vô tình nhìn thấy Hàn Tuấn Phong đang chống cằm nghiêng nửa người nhìn tờ báo tường phía sau nên cũng tò mò nhìn xem tờ báo tường này có gì đặc biệt.