Một Phần Hai Mươi Tư
Chương 52 : Người này là cáo già
Ngày đăng: 01:11 19/04/20
Đêm khuya.
Một chiếc xe việt dã chạy băng băng đến cổng chính khu biệt thự, thắng gấp dừng lại.
Mạnh Phồn vốn đang ngáp ngắn ngáp dài đứng ở cổng chờ xe, trong một giây ánh mắt lập tức trở nên tỉnh táo và sắc bén, mở cửa sau xe ngồi xuống, gấp gáp hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”.
Năm phút trước anh đang nằm trong chăn thì bị cuộc điện thoại của Ngô Liệt đánh thức, trong điện thoại chỉ nói có chuyện khẩn cấp, bảo Mạnh Phồn chuẩn bị rồi lập tức xuống lầu, Mạnh Phồn đang muốn hỏi thêm mấy câu thì Ngô Liệt đã cúp điện thoại, vừa nghe đã biết rất cấp bách.
“Anh kể đi”. Ngô Liệt bảo Thẩm Xuyên, đạp mạnh chân ga, xe việt dã rít lên lao ra ngoài.
Thẩm Xuyên chạm hai cái lên màn hình điện thoại mở bản đồ điện tử ra, chỉ ký hiệu chấm đỏ trên đó nói: “Bốn mươi phút trước khách sạn này xảy ra hỏa hoạn, hiện trường có người tuyên bố tận mắt nhìn thấy sinh vật kì quái, dựa theo miêu tả chúng tôi bước đầu nhận định sinh vật này có lẽ là một con Viêm ma trưởng thành”.
“Sao lại là khách sạn này?”. Mạnh Phồn nhìn kĩ, giật mình, “Có nhân viên thương vong không?”.
Trong mắt Thẩm Xuyên lóe lên một tia sáng kì dị, lắc đầu: “Nghe nói khi Viêm ma xuất hiện có người dũng cảm ra mặt dẫn nó đi, vì vậy các nhân viên di tản rất thuận lợi, chỉ có mấy người bị bỏng nhẹ”.
Mạnh Phồn thở phào một hơi: “Thế thì tốt”.
Dứt lời, Mạnh Phồn lại không yên tâm gọi điện thoại cho Tưởng Phi, nói ngắn gọn vài câu, xác nhận ba người ở đoàn làm phim đều hữu kinh vô hiểm liền nhanh chóng kết thúc cuộc gọi, sau đó lại gửi một tin nhắn cho Tưởng Phi, bảo hắn đợi lát nữa sẽ có thợ săn quái vật đến đó, phải giấu Long Dực cho kĩ để tránh bị thợ săn bắt được, và bảo Yến Tử Hoàn tốt nhất là giả vờ không quen biết mình.
Không biết vì sao, Mạnh Phồn không muốn tiết lộ quá nhiều thông tin không cần thiết trước mặt Thẩm Xuyên, có thể là vì người này rất phiền phức!
“Sao thế, bác sĩ Mạnh có bạn ở hiện trường à?”. Thẩm Xuyên hỏi.
Mạnh Phồn lạnh lùng ừ một tiếng.
“Bác sĩ Mạnh cúi đầu xuống!”. Thẩm Xuyên quay người, dùng súng ngắm chuẩn ác ma bám vào thân xe, một phát bắn vỡ đầu.
Nhưng con ác ma này vừa ngã xuống, lại có hai con lập tức bổ sung, hai đôi mắt dữ tợn đỏ như máu trong bóng tối lóe ánh sáng đáng sợ, Thẩm Xuyên lại giơ súng bắn, nhưng xe lắc lư dữ dội, phát đầu tiên bắn chệch, ngược lại còn làm cái lỗ trên cửa kính sau rộng hơn, Thẩm Xuyên chửi thề một câu rồi bắn thêm hai phát, lần nữa tống được hai con ác ma xuống, nhưng viện binh rất nhanh lại bổ sung, tốc độ chạy của những ác ma khác thậm chí còn nhanh hơn xe, vòng sang hai bên sườn chuẩn bị đánh bọc.
“Thẩm Xuyên anh lo bên phải xe”. Mạnh Phồn hít thở sâu, ép mình bình tĩnh lại, sau đó ngồi thẳng người ở ghế sau, tập trung nhìn vào con ác ma cấp thấp bám ở thùng xe, phóng ra một ảo thuật có thể khiến sinh vật loạn trí, không phân biệt được địch ta.
Ác ma cấp thấp bị ảo thuật của Mạnh Phồn ảnh hưởng mê man một chốc, rồi vụt quay đầu, cắn cổ đồng bọn bên cạnh của mình, tên đồng bọn bị cắn cũng phản kích lại theo bản năng hai con ác ma cắn xé nhau, song song ngã từ trên xe lăn xuống vệ đường.
Mạnh Phồn cứ như vậy giải quyết một lượt tất cả những con ác ma cấp thấp truy đuổi đằng sau và bên trái xe, ác ma bên phải thì bị Thẩm Xuyên bắn chết từng con một, mặc dù ác ma chưa đuổi kịp ở đằng sau vẫn còn rất nhiều, nhưng ba người coi như trì hoãn để lấy hơi.
“Làm tốt lắm”. Ngô Liệt khoái trá huýt sáo, “Cho anh gấp đôi tiền tăng ca, lát nữa khi lại có ác ma đuổi đến, anh nghĩ cách rút lấy một ít ký ức của bọn chúng, đây là chính sự”.
“Được”. Mạnh Phồn day đầu ngã ngồi xuống ghế sau, trong khoảng thời gian ngắn sử dụng liên tục mười mấy lần ảo thuật khiến anh cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra, vừa nãy chuyện xảy ra quá đột ngột hơn nữa tình hình lại nguy cấp, anh tạm thời ném chuyện rút ký ức ra sau đầu, nhưng nhìn dáng vẻ của bọn truy kích đằng sau lát nữa nhất định còn có hội.
Có nên gọi Yến Nhất đến không…
Mạnh Phồn bất động thanh sắc liếc mắt nhìn Thẩm Xuyên ở ghế trước đang bận rộn chuẩn bị băng đạn, nếu bây giờ Yến Nhất qua đây thì nhất định sẽ để lộ thân phận, mặc dù đến lúc đó Mạnh Phồn nhất định có thể rút được ký ức của bọn ác ma cấp thấp, nhưng những ký ức này liệu có rửa sạch được hoàn toàn hiềm nghi của Yến Nhất hay không lại không thể khẳng định, nếu không thể, thân phận Yến Nhất bị lộ ngay lúc ác ma đang gây rối loạn trên quy mô lớn thì sẽ phải đứng mũi chịu sào, hậu quả hiển nhiên cực kì tệ hại.
Nếu chỉ có Ngô Liệt ở đây thì còn được, dù sao Ngô Liệt thẳng thắn dễ nói chuyện đến không có nguyên tắc! Nhưng tên phiền phức Thẩm Xuyên này nhất định sẽ bám chặt người đàn ông anh tuấn của ông không tha…
Trước hết vẫn không nên gọi ra, Mạnh Phồn cắn răng, nhắm mắt lại nghỉ ngơi, muốn khôi phục một chút năng lực tinh thần để đối phó với trận ác chiến sắp tới.
Nhưng lúc này, xe việt dã đột nhiên lắc lư dữ dội, thân xe nghiêng trái ngả phải, rung lắc đến gần như sắp lật, trong nhát mắt Ngô Liệt đạp phanh, một dây đằng dài mọc đầy gai đỏ hoét thò vào từ cửa sổ vỡ.