Một Thai Ba Bảo: Quỷ Vương Daddy Quá Hung Mãnh! (Dịch)
Chương 1 : Một thai ba bảo 1
Ngày đăng: 02:25 08/08/20
Chương 1: Một thai ba bảo 1
Dịch: Gyura
-Thật là một tức phụ xinh đẹp, đã sinh hài tử rồi mà dáng người vẫn tốt như vậy, ha ha ha, lần này lão tử kiếm được món ngon lớn rồi.
Bên tai truyền tới tiếng trêu đùa thô bỉ của nam nhân, Hạ Tử Thường vừa mới khôi phục được một chút ý thức, liền cảm giác được có một cái móng heo mập đang sờ loạn trên người nàng, giống như là đang sờ soạng để cởi bỏ y phục của nàng.
Toàn thân yếu ớt không chút sức lực, đầu óc choáng váng mơ hồ, từ kinh nghiệm và trực giác Hạ Tử Thường cảm nhận được, thân thể nàng bây giờ đang bị trúng Mê Hồn Dược!
Tên khốn kiếp nào dám tính kế bà cô này thế hả!
Giết ngươi giờ!
Thầm nghĩ như vậy, Hạ Tử Thường cắn nát đầu lưỡi khiến bản thân tỉnh táo lại, bỗng nghe phịch một tiếng, người đang nằm sấp trên người nàng liền bất động, rớt xuống khỏi người nàng.
-Mẫu thân, ngươi mau mau mở mắt nhìn ta đây này, ta tới cứu người.
Ngay sau đó, bên tai vang lên thanh âm của tiểu hài tử, làm cho Hạ Tử Thường mở bừng mắt.
Mẫu thân?
Gọi nàng hả?
Nàng còn chưa có bạn trai, thì lấy đâu ra con cái chứ?
Chỉ thấy có một tiểu nam oa quần áo lam lũ đứng ở bên cạnh nàng, tuy tiểu nam oa này để tóc dài lòa xòa, nhưng anh khí giữa hai lông mày đủ để khiến người khác nhìn ra được hắn là một nam hài chu đáo.
Tiểu nam oa khoảng chừng bốn năm tuổi, mặc cổ trang rách rưới, xanh xao vàng vọt, nhưng ngũ quan lại rất tinh xảo, đặc biệt là đôi mắt, vừa to lại vừa sáng, đen láy như mực, lấp lánh ánh sao trời, lộ ra quang mang trong sáng.
Dù nhìn khá chật vật, nhưng cũng không giấu được khí chất tinh thuần trên người tiểu nam oa.
Tiểu nam oa lúc này đang dùng ánh mắt lo lắng nhìn nàng, trong tay vẫn còn cầm nửa cục gạch.
Trên bề mặt gạch còn dính máu tươi, rõ ràng là vừa rồi chính hắn đã dùng cục gạch này để đập gã nam nhân sàm sỡ Hạ Tử Thường lúc nãy.
Hạ Tử Thường ngây ngốc trong chốc lát, rồi thuận tiện nhìn khung cảnh cổ kính xung quanh, chợt hiểu ra tình cảnh của mình.
Nàng biết mình đã sống lại.
Nàng vì bảo hộ bí bảo của mình, ngay lúc chuẩn bị tự bạo để đồng quy vu tận cùng đám tiện nhân muốn đoạt bảo kia, nàng liền dùng toàn bộ tích lũy của mình trong tiệm cầm đồ ở Tam giới đổi lấy một lần tá thi hoàn hồn.
Thật không ngờ, hoàn hồn thì hoàn hồn rồi mà còn xuyên luôn tới cổ đại nữa?
Đây là khuyến mãi cực lớn mua một tặng một mà hệ thống cho nàng hả?
Tâm tình Hạ Tử Thường có chút hoang mang nhẹ, từ thế kỷ 21 nơi có khoa học kỹ thuật phát triển đi tới nơi cổ đại lạc hậu mà nữ tử có địa vị cực kỳ thấp hèn này, nàng không biết phải biểu lộ ra sắc mặt gì nữa.
-Mẫu thân, người làm sao vậy? Vì sao không để ý tới ta? Mẫu thân đừng sợ, Mặc nhi sẽ bảo vệ người.
Hạ Thanh Mặc thấy Tử Thường không nói gì, chỉ dùng đôi mắt phượng xinh đẹp nhìn chằm chằm mình, trong lòng bắt đầu lo lắng.
Mẫu thân luôn nhát gan sợ phiền phức, bây giờ hắn mới tới có lẽ là hơi chậm rồi, đáng nhẽ nên nghĩ biện pháp cứu nàng càng sớm càng tốt mới đúng.
-Ngươi không sợ sao?
Hạ Tử Thường từ trên giường ngồi dậy, nhìn hạt đậu nhỏ trước mặt mình mà hỏi.
Đứa nhỏ này thoạt nhìn mới có bốn năm tuổi thôi, nhưng vừa nãy hắn dám cầm gạch đập hôn mê tên sàm sỡ kia, can đảm với quyết đoán này, không giống một đứa trẻ năm tuổi thường có.
Tiểu tử này, không hề đơn giản.
Đôi mắt đen láy lóe sáng, siết chặt nửa cục gạch trong tay.
-Mặc nhi không sợ, vì bảo vệ mẫu thân, Mặc nhi chẳng sợ cái gì cả!
Thái độ kiên quyết này, khiến tâm Hạ Tử Thường bỗng xao động nhẹ.
Kiếp trước lúc ở thế kỷ 21, nàng là thợ săn tiền thưởng nổi tiếng toàn thế giới, vị vua không ngai trong hàng thợ săn.
Giao thiệp cùng với các loại quỷ quái hỗn tạp còn nhiều hơn là giao thiệp với người, lâu dần, nàng dưỡng thành tính cách thanh lãnh thích độc lai độc vãng.
Mặc dù không kế thừa ký ức của thân thể này, thế nhưng đã đến nơi này rồi thì đành cam tâm, dùng thân thể này thì phải tiếp nhận mọi thứ thuộc về nó, bao gồm cả hài tử trước mắt.
Dịch: Gyura
-Thật là một tức phụ xinh đẹp, đã sinh hài tử rồi mà dáng người vẫn tốt như vậy, ha ha ha, lần này lão tử kiếm được món ngon lớn rồi.
Bên tai truyền tới tiếng trêu đùa thô bỉ của nam nhân, Hạ Tử Thường vừa mới khôi phục được một chút ý thức, liền cảm giác được có một cái móng heo mập đang sờ loạn trên người nàng, giống như là đang sờ soạng để cởi bỏ y phục của nàng.
Toàn thân yếu ớt không chút sức lực, đầu óc choáng váng mơ hồ, từ kinh nghiệm và trực giác Hạ Tử Thường cảm nhận được, thân thể nàng bây giờ đang bị trúng Mê Hồn Dược!
Tên khốn kiếp nào dám tính kế bà cô này thế hả!
Giết ngươi giờ!
Thầm nghĩ như vậy, Hạ Tử Thường cắn nát đầu lưỡi khiến bản thân tỉnh táo lại, bỗng nghe phịch một tiếng, người đang nằm sấp trên người nàng liền bất động, rớt xuống khỏi người nàng.
-Mẫu thân, ngươi mau mau mở mắt nhìn ta đây này, ta tới cứu người.
Ngay sau đó, bên tai vang lên thanh âm của tiểu hài tử, làm cho Hạ Tử Thường mở bừng mắt.
Mẫu thân?
Gọi nàng hả?
Nàng còn chưa có bạn trai, thì lấy đâu ra con cái chứ?
Chỉ thấy có một tiểu nam oa quần áo lam lũ đứng ở bên cạnh nàng, tuy tiểu nam oa này để tóc dài lòa xòa, nhưng anh khí giữa hai lông mày đủ để khiến người khác nhìn ra được hắn là một nam hài chu đáo.
Tiểu nam oa khoảng chừng bốn năm tuổi, mặc cổ trang rách rưới, xanh xao vàng vọt, nhưng ngũ quan lại rất tinh xảo, đặc biệt là đôi mắt, vừa to lại vừa sáng, đen láy như mực, lấp lánh ánh sao trời, lộ ra quang mang trong sáng.
Dù nhìn khá chật vật, nhưng cũng không giấu được khí chất tinh thuần trên người tiểu nam oa.
Tiểu nam oa lúc này đang dùng ánh mắt lo lắng nhìn nàng, trong tay vẫn còn cầm nửa cục gạch.
Trên bề mặt gạch còn dính máu tươi, rõ ràng là vừa rồi chính hắn đã dùng cục gạch này để đập gã nam nhân sàm sỡ Hạ Tử Thường lúc nãy.
Hạ Tử Thường ngây ngốc trong chốc lát, rồi thuận tiện nhìn khung cảnh cổ kính xung quanh, chợt hiểu ra tình cảnh của mình.
Nàng biết mình đã sống lại.
Nàng vì bảo hộ bí bảo của mình, ngay lúc chuẩn bị tự bạo để đồng quy vu tận cùng đám tiện nhân muốn đoạt bảo kia, nàng liền dùng toàn bộ tích lũy của mình trong tiệm cầm đồ ở Tam giới đổi lấy một lần tá thi hoàn hồn.
Thật không ngờ, hoàn hồn thì hoàn hồn rồi mà còn xuyên luôn tới cổ đại nữa?
Đây là khuyến mãi cực lớn mua một tặng một mà hệ thống cho nàng hả?
Tâm tình Hạ Tử Thường có chút hoang mang nhẹ, từ thế kỷ 21 nơi có khoa học kỹ thuật phát triển đi tới nơi cổ đại lạc hậu mà nữ tử có địa vị cực kỳ thấp hèn này, nàng không biết phải biểu lộ ra sắc mặt gì nữa.
-Mẫu thân, người làm sao vậy? Vì sao không để ý tới ta? Mẫu thân đừng sợ, Mặc nhi sẽ bảo vệ người.
Hạ Thanh Mặc thấy Tử Thường không nói gì, chỉ dùng đôi mắt phượng xinh đẹp nhìn chằm chằm mình, trong lòng bắt đầu lo lắng.
Mẫu thân luôn nhát gan sợ phiền phức, bây giờ hắn mới tới có lẽ là hơi chậm rồi, đáng nhẽ nên nghĩ biện pháp cứu nàng càng sớm càng tốt mới đúng.
-Ngươi không sợ sao?
Hạ Tử Thường từ trên giường ngồi dậy, nhìn hạt đậu nhỏ trước mặt mình mà hỏi.
Đứa nhỏ này thoạt nhìn mới có bốn năm tuổi thôi, nhưng vừa nãy hắn dám cầm gạch đập hôn mê tên sàm sỡ kia, can đảm với quyết đoán này, không giống một đứa trẻ năm tuổi thường có.
Tiểu tử này, không hề đơn giản.
Đôi mắt đen láy lóe sáng, siết chặt nửa cục gạch trong tay.
-Mặc nhi không sợ, vì bảo vệ mẫu thân, Mặc nhi chẳng sợ cái gì cả!
Thái độ kiên quyết này, khiến tâm Hạ Tử Thường bỗng xao động nhẹ.
Kiếp trước lúc ở thế kỷ 21, nàng là thợ săn tiền thưởng nổi tiếng toàn thế giới, vị vua không ngai trong hàng thợ săn.
Giao thiệp cùng với các loại quỷ quái hỗn tạp còn nhiều hơn là giao thiệp với người, lâu dần, nàng dưỡng thành tính cách thanh lãnh thích độc lai độc vãng.
Mặc dù không kế thừa ký ức của thân thể này, thế nhưng đã đến nơi này rồi thì đành cam tâm, dùng thân thể này thì phải tiếp nhận mọi thứ thuộc về nó, bao gồm cả hài tử trước mắt.