Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1208 : Phát Hiện Ngoài Ý Muốn

Ngày đăng: 23:36 29/04/20


Mở trang thứ nhất, đều là những bút tích chằng chịt của Hữu Hữu.



Cung Kiệt vừa xem vừa kinh ngạc.



Đứa trẻ này thật sự là nghịch trời đến mức khó có thể dùng lời để lý giải.



Tuổi nhỏ như vậy, đã có thể học thông thạo một môn ngoại ngữ.



Chỉ là nghĩ cũng đúng.



Cung Kiệt có chút hoài nghi, có phải đứa trẻ này đã bị đột biết gen hay không, phương diện nào dó mà nói, thiên phú của đứa trẻ này đã vượt ra khỏi loài người.



...



Cung Kiệt để quyển sách lại giá, lại quét mắt nhìn cả căn phòng, cho đến khi bị hấp dẫn bởi một bức ảnh treo trên tường.



Đó là bức ảnh của một người diễn viên.



Cũng là bức ảnh chụp Vân Thi Thi khi đang quay phim, cùng Cố Tinh Trạch trả lời báo chí.



Phóng viên đang vây quanh rất đông, vì vậy, cô đã hấp dẫn không ít ánh mắt xung quanh.



Bức ảnh được chụp rất tinh tế, đồng thời, chưa từng được qua chỉnh sửa, những vẫn làm tôn nên vẻ đẹp thanh khiết của cô.



Phàm là những diễn viên của làng giải trí, đều có hậu kỳ rất lớn, được chuẩn bị từ đầu tới cuối.



Như Hàn Ngữ Yên, đi tới đâu cũng được cả người hâm mộ săn đón. Công tác hậu kỳ vô cùng mạnh mẽ.



Vân Thi Thi lại không giống như vậy.



Trước sau, sự thay đổi trên khuôn mặt cô hầu như là không có.



Càng làm cho người ta kinh ngạc đó là, lớp trang điểm trên mặt cô, rất mỏng!



Ngũ quan vô cùng hài hòa.



Chính vì khuôn mặt đẹp này đã khiến cô bị đem ra so sánh với những tên tuổi quốc tế.



Vì vậy, Tần Chu nói, cô không ít lần gặp chuyện không may.



Bức ảnh này, cũng là tấm mà Vân Thiên Hữu hài lòng nhất, đó là một phong cách mùa xuân, cô mặc một bộ váy liền áo màu hồng, trên váy có thêm họa tiết của hoa tường vi, làm nổi bật lên dáng người thanh thuần, uyển chuyển.



Đầu đội một chiếc vòng bện bằng hoa, mái tóc tung bay, tay cô cũng đang cầm một bó hoa tươi, giơ lên trước mắt đang khẽ ngửi, đôi mắt đẹp long lanh, trong mắt đều là sự thích thú.



Vân Thiên Hữu thích bức ảnh này tới mức không muốn buông tay, vì vậy đem phóng to nó lên, treo trên tường của phòng làm việc, mỗi nghĩ ngẩng đầu đều có thể ngắm nhìn nó.
Trong phòng bệnh, cả người Vân Thi Thi sợ hãi chảy mồ hôi lạnh, đập vào mắt cô chỉ là bóng tôi, khiến cô bất an lên tiếng hỏi thăm dò.



"Mộ Nhã Triết...?"



Bên người bỗng nhiên có chút động đậy.



Ngay sau đó, một bàn tay ấm áp nhẹ nhàng đặt lên tay cô.



"Anh ở đây!"



Vân Thi Thi khẩn trương cầm lại tay anh, gắt gao không buông.



Mộ Nhã Triết cảm nhận được sự khác thường của cô, liền xích lại gần hơn, ôm lấy bả vai cô.



"Làm sao vậy?"



"Em... em vừa nằm mơ... thấy Hữu Hữu cùng Tiểu Dịch Thần gặp phải nguy hiểm."



Trong giọng nói của Vân Thi Thi lộ ra vài phần bất lực, vài phần nức nở.



Cô trọn một đêm, giấc ngủ đều vô cùng mơ hồ, luôn ở trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, mơ thấy vô số ác mộng.



Luôn có liên quan tới Mộ Dịch Thần và Hữu Hữu.



Mới vừa rồi trong mơ, cô nhìn thấy Tiểu Dịch Thần và Hữu Hữu bị người ta đuổi giết, cả người khổ sở, máu từ trên người chảy xuống, rồi mới từ trong mộng tỉnh lại, cả người đầy mồ hôi lạnh.



Mộ Nhã Triết ôm chặt cô.



"Đừng sợ, đây là mơ, không phải sự thật."



Mộ Nhã Triết tự tay bật đèn.



Đèn lóe lên một cái, cả phòng đã sáng trưng.



Vân Thi Thi nhất thời có chút chói mắt, khó chịu che mắt lại.



Tay chợi bị anh kéo ra.



Mộ Nhã Triết cúi đầu, đè môi xuống hôn đôi môi đang không ngừng run rẩy của cô.



Vừa hôn triền miền, nhưng không kém phần nóng bỏng.



Anh kiên nhẫn an ủi cô: "Đừng sợ, có anh ở đây, không cần lo lắng!"