Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1292 : Rốt Cuộc Mọi Chuyện Là Như Thế Nào!?

Ngày đăng: 23:36 29/04/20


“Tôi…… Tôi không có nói bừa…… Nếu không phải…… Nếu không phải do yêu tinh hại người kia, cha sẽ không phải chết……”



Vừa dứt lời, chóp mũi Đậu Đậu liền cay cay, liền nắm áo của Lý Như, thương tâm òa khóc lên.



Trên mặt Lý Như vô cùng xấu hổ, có chút khó xử.



Linh Linh đứng ở một bên, nhắc tới chuyện thương tâm, cô bé cũng trở nên vô lực, hốc mắt đỏ lên.



Trong đáy lòng cô bé hiểu rằng, cái chết của cha không hề liên quan đến Hữu Hữu, nhưng nếu Hữu Hữu không xuất hiện thì cha cô cũng sẽ không chết.



Nhưng cô bé ân oán phân minh, cũng không trách Hữu Hữu!



Chỉ là Đậu Đậu lại không minh bạch như vậy, nó chỉ là một đứa trẻ còn nhỏ, nhưng nỗi đau mất cha này quá lớn, mọi ân oán lại trút hết lên người Hữu Hữu.



Hữu Hữu mím môi, rúc vào trong lòng Vân Thi Thi, có chút cô đơn mà hàng mi khẽ rũ xuống.



Hiển nhiên cậu bé cũng cảm thấy đau lòng.



Lý Như lập tức giảng hòa nói: “Đứa trẻ này không hiểu chuyện, nói mà không nghĩ, các vị không cần để trong lòng.”



“Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?” Vân Thi Thi nhạy bén mà nhận thấy được chuyện này sẽ không đơn giản như vậy.


Hôm nay khi chị ta vừa mới ra khỏi cửa đã có người đi theo sau lưng mắng nhiếc chị ta là đồ khắc chồng.



Nhà chồng vì cái chết của Triệu Hướng Quân, tàn nhẫn không tiếc lời chửi rửa chị ta.



Lý Như trong lòng thật sự buồn khổ.



Đậu Đậu hai mắt đỏ hoe dựa vào người chị ta, bặm môi, không nói lời nào.



Hữu Hữu thấy vậy, không đành lòng, bám vào bên vai Mộ Nhã Triết nói: “Cha, chú Triệu chết đích xác là có liên quan đến chúng ta! Nếu không phải bởi vì con, nhà họ Triệu cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh thê thảm như vậy, chúng ta đưa họ đến Bắc Kinh đi!”



Mộ Nhã Triết nhíu mày, nhìn cậu bé một cái, “Đến tột cùng sao lại thế này!?”



“Là Mộ Liên Tước!”



Hữu Hữu nhắc đến cái tên này, lúc đó, trong mắt toát ra tức giận, lại đã là không hề ngăn cản!



Mặc dù cậu chưa điều tra rõ thân phận của tên sát thủ đó, nhưng theo phán đoán của cậu, những người này rất có khả năng là Mộ Liên Tước phái tới.



Xem ra bọn chúng lưỡng bại câu thương, những người này một khi đã xuống tay sẽ không màng đến sống chết!



(Lưỡng bại câu thương: chỉ trong cuộc giành giật, cả hai bên đều bị tổn thương, chẳng có bên nào được lợi cả.)



Nếu không phải có Triệu Hướng Quân chống đỡ, chỉ sợ, sự sống chết của cậu là không thể lường trước!



Hữu Hữu lặng lẽ kể lại việc Triệu Hướng Quân đã cứu cậu như thế nào, lời ít ý nhiều mà tự thuật một lần cho cha.



Mộ Nhã Triết đôi mắt tà mị, trên mặt nét giận thay nhau nổi lên, đôi tay nắm chặt thành quyền, hiển nhiên là đã giận tới cực hạn!