Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2423 : Cậu Ấy Là Người Thân Của Mẹ

Ngày đăng: 23:45 29/04/20


Còn có một lần, một quốc gia ở Châu Phi xảy ra phản loạn, Cung Kiệt vận chuyển một lượng lớn hàng hóa trên đường, bị phản quân vây quét, đánh nhau kịch liệt, hai bên tổn hại, trong đó, trong đó có một trợ thủ quan trọng nhất bên cạnh Cung Kiệt bị phản quân bắt cóc, cuối cùng giết con tin.



Cung Kiệt tức phát điên, cuối cùng tuy làm nổ hang ổ của quân phản loạn, nhưng cũng trả giá không nhỏ.



Càng khiến người ta tức giận là, năng lực của trợ thủ kia xuất chúng, Cung Kiệt tổn thất ái tướng giỏi, trở thành đau đớn trong lòng anh.



Nguy hiểm sao?



Đương nhiên nguy hiểm.



Bước từng bước đều nguy hiểm.



Mẹ phải biết rằng, Cung Kiệt thường xuyên canh giữ ở cạnh bệnh viện, chăm sóc Vân Nghiệp Trình.



Nhưng cô không biết, vì bảo vệ Cung Kiệt cẩn thận, Cự Phong phái ra mười mấy lính đánh thuê, canh giữ mỗi góc trong bệnh viện.



Nhưng mà muốn trở nên lớn mạnh, nhất định phải trả giá thật nhiều.



Cung Kiệt từng thẳng thắn thừa nhận, mới đầu nhận công việc này, anh cho rằng đây là chuyện thương thiên hại lý, đem chiến tranh và phản loạn mang cho những quốc gia đó, những dân chạy nạn chịu đựng chiến tranh xâm hại, mỗi một gương mặt đều đã từng là ác mộng của anh.



Nhưng mà càng về sau, anh tận mắt nhìn thấy đứa bé của một dân chạy nạn chết thảm trong đạn lửa, mới đột nhiên bừng tỉnh.




- - Trở thành kẻ độc tài chiến tranh!



Nhưng mà những thứ này, Hữu Hữu sẽ không nói cho cô.



Có lẽ giải thích, Vân Thi Thi cũng không thể hiểu rõ đạo lý trong đó.



“Tiểu Kiệt vẫn luôn không nói với mẹ.”



Vân Thi Thi nhíu mày, đột nhiên nhìn về phía Mộ Nhã Triết, “Anh biết tập đoàn Cự Phong không?”



“Ừm.”



Mộ Nhã Triết cũng không kiêng dè, “Thế lực nhà họ Cung người bình thường khó có thể tưởng tượng, có thể nói, cho dù nhà họ Mộ hiện tại, đứng ở trước mặt họ, cũng chỉ là hạng người bình thường.”



Vân Thi Thi nghe vậy, biểu tình trên mặt càng khoa trương.



“Khó trách, Tiểu Kiệt luôn bận rộn như vậy.”



Hữu Hữu gật gật đầu, “Đó là tất nhiên. Lúc cậu bận rộn, tỉnh lại cũng không biết mình đang ở quốc gia nào ấy.”



Vân Thi Thi líu lưỡi, “Tiểu Kiệt chưa từng nói với mẹ.”



“Có lẽ là sợ mẹ lo lắng? Hơn nữa còn lo lắng mẹ sẽ sợ hãi, sợ mẹ cảm thấy cậu là người tàn nhẫn. Dù sao xuất thân từ lĩnh vực này, bị quốc tế liệt vào phần tử nguy hiểm, cậu lo lắng mẹ biết thân phận của cậu, sẽ sợ cậu là người đáng sợ. Chỉ là còn một nguyên nhân khác, người biết được thân phận của cậu, càng ít càng tốt.”



Vân Thi Thi cười khổ nói, “Cho dù Tiểu Kiệt làm gì, mẹ cũng sẽ không sợ hãi. Tiểu Kiệt là người thân của mẹ mà.”