Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 481 : Tập đoàn cụ phong!
Ngày đăng: 23:30 29/04/20
Một nửa thị trường súng đạn của thế giới cùng chính phủ các quốc gia, các tổ chức mafia đều có liên quan đến tập đoàn này. Thế lực kéo dài từ hắc bạch lưỡng đạo, có cả một tập đoàn lính đánh thuê khiến cho người khác phải sửng sốt.
Có lẽ như vậy cũng không có cảm nhận trực quan cho lắm.
Nói cách khác, tập đoàn Cụ Phong nắm giữ 50% số súng ống đạn dược của thế giới, nếu trên thế giới có 100 cây thì 50 cây chính là nằm trong tay tập đoàn này.
Mỗi một cuộc chiến tranh được phát động trên thế giới đều phải đặt hàng vũ khí từ tập đoàn Cụ Phong.
Có thể nói, thế lực của tập đoàn vũ khí này hùng mạnh đến nỗi không kiêng kị ai cả.
Tập đoàn tài chính Đế Thăng quyền thế ngang trời, một đế chế như vậy, Mộ gia đi đến bước đường như ngày hôm nay cũng không chỉ là dựa vào những thủ đoạn trong sạch, những thế lực đằng sau, rắc rối khó gỡ. Đến một lúc nào đó cũng muốn khuếch trương thế lực mình, tự nhiên sẽ can thiệp đến những thế lực đen tối.
Hai thế lực tối cao nhất ở thủ đô chính, một trong đó chính là nhà họ Cố, còn nhà còn lại, không cần phải nói chính là nhà họ Mộ.
Chỉ là tập đoàn Cụ Phong lại không phải chỉ mang tính chất thế lực hắc ám.
Nhất cử nhất động của họ đều có thể liên lụy đến sự tồn tại của cục diện thế giới.
Một công ty đồ chơi sau lại có thể có liên quan đến tập đoàn buôn bán vũ khí lớn như vậy?
Nếu anh ta là cấp cao của công ty Nhạc Trí, vậy thì…
Ánh mắc Mộ Nhã Triết vô cùng đăm chiêu.
“Lý Hàn Lâm này là người như thế nào?”
“Anh ta là người có chức vụ cao nhất trong hội đồng quản trị của công ty Nhạc Trí, có quyền hạn rất lớn.”
Mộ Nhã Triết ngẩn người, trong lòng chợt nảy ra hoài nghi. Anh cũng bất giác giật mình kinh ngạc.
Anh có chút nghi ngờ về thân phận của Vân Thiên Hữu.
…
Khi Vân Thiên Hữu về đến nhà thì trời đã bắt đầu sáng.
Cậu thay dép ở sảnh, cẩn thận bước vào phòng khác, đột nhiên đèn của phòng khách sáng lên.
Sắc mặt cậu vô cùng hốt hoảng.
“Con đã đi đâu thế?”
Vân Thi Thi với vẻ mặt có chút giận dỗi ngồi trên sô pha nhìn cậu, dáng vẻ cứ như một đêm không ngủ, trên mặt có chút mệt mỏi. Mắt cô lộ đầy những sợi gân máu.
Vân Thiên Hữu cảm thấy sợ hãi, trong đầu nảy ra vô số suy nghĩ, đồng thời lập tức lao về phía Vân Thi Thi, cười tủm tỉm làm nũng nói: “Mẹ, sao mẹ lại ngồi ở đây?”