Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 494 : Khôi phục trí nhớ (1)

Ngày đăng: 23:30 29/04/20


Chẳng lẽ đến cả đóng một bộ phim thanh xuân vườn trường, diễn một cảnh hôn hay thậm chí là cảnh nắm tay cũng phải tìm diễn viên thế thân hay sao?



“Cảnh hôn phải có người hôn thay, cảnh nắm tay phải có người nắm thay! Đóng một bộ phim điện ảnh thôi mà phải mất công đến vậy ư!”



Tần Chu lập tức sửa lời của anh: “Phải tìm hai người cơ! Tinh Trạch nói rồi, anh ta không muốn đóng cảnh hôn và cảnh nắm tay với diễn viên thế thân, còn nói bản thân mắc bệnh sạch sẽ, cho nên là, diễn viên thế thân của Tinh Trạch cũng cần đến mấy người.”



Lâm Phượng Thiên nghe xong tức giận quát: “Khốn kiếp!”



Anh cũng chỉ là giận quá nên mắng thế thôi.



Bởi vì Mộ Nhã Triết đã mở lời rồi.



Cho nên việc có tốn công đến mấy cũng chẳng phải lo.



Thứ Hoàn Vũ có chính là tiền, tùy tiện anh ta muốn tiêu thế nào cũng được.



Nhưng mà những cảnh quan trọng như vậy, nếu mà có sai sót gì thì cả bộ phim sẽ đi tong.



Tần Chu vuốt cằm, anh cứ cảm thấy mối quan hệ giữa Vân Thi Thi kia và Mạc Tổng không hề đơn giản.



“Vân Thi Thi này là thần thánh phương nào, mà lại có thể khiến cho Mạc Tổng chiếu cố cô ta đến vậy?”



Một trong số các phó đạo diễn nghi hoặc nói.



“Chiếu cố? Thế này mà là chiếu cố ư? Làm ơn đi!




Vân Thi Thi nghe xong cũng cảm thấy hơi bất ngờ:



“Đây đều là yêu cầu của Mộ Nhã Triết ư?”



Nhưng mà, trong lòng cô đồng thời lại có cảm thấy ngọt ngào trước tính chiếm hữu bá đạo của Mộ Nhã Triết.



“Ừ! Đạo diễn Lâm giận đến râu tóc dựng ngược cả rồi, suýt nữa là đột quỵ luôn cơ!” Tần Chu nói.



Vân Thi Thi dở khóc dở cười: “Làm gì khoa trương đến thế?”



“Thi Thi, tôi hỏi cô, giữa cô và Mộ Tổng rốt cuộc có quan hệ gì? Tôi thấy anh ta có vẻ quan tâm cô lắm.”



Tần Chu nhiều chuyện hỏi.



“Tần đại nhân, ngay cả anh mà cũng đi buôn chuyện à?”



“Trong cái ngành này, tám chuyện đã trở này bản năng của mỗi người rồi.”



Hai người nói chuyện một hồi thì nhân viên phục vụ mang thức ăn đến, nhưng người này lại không cẩn thận làm đổ nước trà lên váy đầm của Vân Thi Thi.



Nhân viên phục vụ hốt hoảng, vội vàng xin lỗi: “Thành thật xin lỗi! Tôi không cố ý!”



“Bỏ đi, không sao.” Vân Thi Thi huơ tay, cũng may chiếc đầm cô diện hôm nay màu đen, nên không ảnh hưởng gì.



Cô ngẩng đầu lên thăm hỏi Chu Tần vài câu rồi đứng dậy định vào nhà vệ sinh chỉnh trang lại trang phục.







“Uyển Nhu, dạo này thấy sắc mặt em không tốt, có phải là nghỉ ngơi không đủ không?”



Trong nhà vệ sinh, Mộ Uyển Nhu đang đứng trang điểm trước gương, Alan đang ôm lấy eo của cô từ phía sau, nhẹ nhàng hôn lên vành tai cô.