Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 66 : Cậu có cha sao?

Ngày đăng: 23:27 29/04/20


Chương 66: Cậu có cha sao?



Hữu Hữu lạnh lùng nhìn cánh tay trước mắt, khoé môi cong cong, lông mi cau lại, đáy mắt thâm trầm nhìn tên tài xế.



“Ông chủ, có cần tôi dạy dỗ cho thằng nhóc này một bài học không?”



Hữu Hữu lạnh lùng nhìn tên tài xế một lúc, sau đó thản nhiên nói: “Để thuộc hạ gây khó dễ với một đứa bé, ông không sợ người khác nhìn thấy sẽ chê cười sao?”



Ông Mộ yên lặng chăm chú nhìn Hữu Hữu lúc lâu, bỗng dưng nghiêng đầu sang chỗ khác, phất tay nói: “A Hải, không được vô lễ.”



Lái xe thấy thế, hiểu ý buông tay ra.



Hữu Hữu nhìn ống tay áo bị tài xế nắm nhăn nhúm, phủi phủi tay, quay người trực tiếp rời đi.



Ông Mộ nhìn bóng Hữu Hữu đi xa, lông mày nhíu chặt, mím chặt môi.



“Ông chủ…”



“A Hải, phái người đi điều tra đứa bé này, từ thân phận đến gia cảnh, điều tra thật kĩ vào.” Mộ Thịnh gõ mạnh gậy xuống sàn ra lệnh.



Đứa bé này, ông nhất định phải điều tra cho rõ ràng, bởi vì trực giác của ông nói cho ông biết, đứa bé này thật sự là huyết mạch của nhà họ Mộ.



Sau khi trở về nhà, Hữu Hữu bỏ cặp xuống, đeo tạp dề, lấy thớt, ở trong phòng bếp bắt đầu làm việc. Nấu cơm, rửa rau, xào rau, kho thịt, xắt cà chua, nấu canh cá, động tác nhanh nhẹn thuần thục, chỉ sau một giờ, một bữa tối thịnh soạn như nhà hàng năm sao đã được bày biện lên.


“Tổng giám đốc tập đoàn Đế Thăng, Mộ Nhã Triết.”



“Dạ.”



“Xong việc gửi qua mail cho tôi.”



“Dạ.”



Vân Thiên Hữu cúp điện thoại, lâm vào trầm tư.



Cậu không tin trên đời này lại có chuyện trùng hợp như vậy.



Cậu cũng không tin trên đời này lại có người giống cậu như thế.



Thậm chí cậu cũng hoài nghi, có phải bản thân có quan hệ máu mủ với người này không?



Cha của cậu, từ nhỏ cậu cũng đã từng hỏi mẹ, nhưng mẹ cậu luôn cho rằng cậu vẫn là một đứa bé chưa hiểu chuyện nên không chịu nói cho cậu nghe.



Mẹ cậu chỉ nói cha cậu là một sĩ quân, luôn phải túc trực trên tiền tuyến, vì thế tin tức cũng không rõ.



Sự thật thì cậu đã rất nhiều lần hoài nghi có phải cha cậu đã không còn trên đời.



Cuối cùng thì cha cậu là ai, cậu cũng không còn quan tâm nữa. Hiện tại, cậu chỉ cần mẹ cậu thôi, cha, cậu không cần. Dù sao không có người đó thì cuộc đời cậu vẫn sẽ luôn bình yên, đúng không?



Nhưng không quan tâm không có nghĩa là không tò mò.