Mùa Hè Của Diệp Xuyên
Chương 26 :
Ngày đăng: 18:38 18/04/20
Lễ Quốc Khánh được nghỉ dài hạn, Diệp Ninh Đức và Kiều Mẫn cùng đến B thị nghỉ phép, nhân tiện bàn bạc với Diệp Xuyên vấn đề nhà cũ của cha mẹ và bà nội cậu ở N thị.
Diệp Xuyên hiện tại học ở B thị, Diệp gia cũng hy vọng cậu sau khi tốt nghiệp có thể ở lại thành phố này phát triển, hai căn nhà ở N thị vẫn giữ lại hay bán đi, phải do chính Diệp Xuyên quyết định.
Từ khi Diệp Xuyên được Diệp gia nhận nuôi, vốn không quay trở về cả nhà mình lẫn nhà của bà nội.
Lúc đầu là Diệp Ninh Đức không cho cậu về, chú ấy sợ cậu trông thấy nhà cũ cảnh xưa sẽ không chịu đựng được kích thích, làm trầm trọng thêm chứng tự bế vừa khá lên được một chút.
Sau này Diệp Xuyên có một mình ghé qua vài lần, nhưng mỗi lần đều chỉ đứng ở đầu phố để nhìn mà thôi.
Hai căn nhà để lại những kí ức đau đớn nhất trong sinh mệnh, cậu biết mình chưa đủ mạnh mẽ để có thể đối mặt.
Hơn nữa, về hay không về, thì đó cũng chỉ là căn nhà trống, không có người ở.
Cho dù một ngày kia cậu có thể tâm bình khí hòa để đi vào, cũng không có nghĩa là hạnh phúc đã từng mất đi sẽ một lần nữa quay trở về.
Đời trước của cậu, cứ khư khư giữ lại hai căn nhà cũ kia, bất quá cũng chỉ là chuốc thêm đau khổ mà thôi.
Cuối cùng Diệp Xuyên quyết định bán chúng đi.
Cậu vừa nói ra ý định của mình, thì ở N thị bên kia Diệp Ninh Đức liền lập tức kêu người lo liệu.
Hai căn nhà đều ở trong nội thành, tuy cũ, nhưng lại nằm gần siêu thị và trường học, Diệp Xuyên cũng không sợ bán chẳng được, ngược lại có chút lo lắng mình nên sử dụng món tiền này như thế nào.
Diệp Xuyên hiểu rõ mình không biết làm kinh tế, lại lười quan tâm, cho nên cổ phiếu nhất định không mua, ở kiếp trước chỉ dựa vào đồng lương để sống, lâu lâu mua xổ số cũng chưa từng trúng lần nào.
Về chuyện quản lý tài sản, Diệp Xuyên chính là trong tay có tiền chỉ biết gởi ngân hàng.
Bất quá một khoản tiền lớn như vậy nếu chỉ gởi ngân hàng để lấy lãi, chính cậu cũng biết đây không phải là ý kiến hay.
Trước đây có vài năm làm việc trong ngành kinh tế cho nên cậu cũng hiểu biết một chút, có tiền gởi vào ngân hàng, càng để lâu càng mất giá.
Diệp Xuyên lúc đầu định đem tiền đầu tư vào công việc làm ăn của Diệp gia, có điều khi ý niệm này vừa xuất hiện thì cậu đã ngay lập tức tự mình bác bỏ.
Trong lòng cậu hiểu rất rõ ràng, dù sao mình cũng chỉ là con nuôi, mà công việc làm ăn của Diệp gia mang tính chất gia tộc, nếu bây giờ cậu đem khoản tiền này đầu tư vào đây, khó mà nói người nhà Diệp gia sẽ không hoài nghi cậu có ý đồ gì khác.
Lý Hành Tung vội hỏi: “Bộ chú Diệp muốn mua nhà hả?”
“Là Tiểu Xuyên mua.”
Diệp Thời Phi cười nói: “Em nó còn nhỏ, lại không biết cách đầu tư, trong tay có tiền thì chỉ có thể mua bất động sản thôi.”
“Có vừa ý chỗ nào chưa?”
Lý Hành Tung hỏi Diệp Xuyên, “Anh có thể nhờ người giúp đỡ một chút.”
“Không cần đâu, cám ơn Lý ca.”
Diệp Xuyên vội vàng không ngừng nói cám ơn, cậu cũng không muốn nhà của mình lại có dây mơ rễ má với người này, “Em còn chưa chắc chắn lắm, vẫn đang xem thế nào đã.”
Lý Hành Tung nhìn cậu, ánh mắt thâm trầm, “Mua nhà là chuyện đại sự, cho dù là để đầu tư, cũng phải lo lắng chu toàn.”
Đề tài cứ như vậy bất tri bất giác quay qua thị trường bất động sản ở B thị.
Diệp Xuyên cảm thấy bọn họ nói đều có lí, muốn mua nhà phải chú ý đến thực lực của nhà thầu, rồi để ý đến việc đường xá, phương tiện xe cộ có thuận tiện hay không, lại còn hỗ trợ trang trí nội thất, rất nhiều vấn đề.
Nhưng trên tất cả mọi thứ, khao khát có được không khí gia đình tuy mơ hồ mà ấm áp, làm Diệp Xuyên suy nghĩ không ngừng đến cái biệt thự chẳng nhớ tên kia.
Nơi đó có hồ, lại còn rừng cây, Diệp Xuyên nhớ mang máng tên của cái biệt thự kia có chữ Thủy.
Để ý đến nơi ấy như vậy, ngay cả bố trí phòng ốc trước sau đều nhớ rõ rành mạch, lại chọn quên đi tên của nó.
Diệp Xuyên đối với trí nhớ của mình có chút dở khóc dở cười.
Cơm nước xong trên đường quay về trường học, xe đi ngang qua quảng trường Thời Đại, Diệp Xuyên nhìn ánh đèn phản chiếu lấp lánh trên mặt hồ phun nước, đột nhiên nhớ được tên của nó, cái tên vẫn luôn khiến cậu đau đầu.
Doanh Thủy Loan.
Căn biệt thự vẫn ám ảnh trong giấc mơ của cậu tên gọi là Doanh Thủy Loan.