Mùa Hoa Loa Kèn Nở Rực Rỡ

Chương 28 :

Ngày đăng: 21:56 19/04/20


Sáng ngày thứ hai khi tôi rời dường, cảm giác con mắt không thể nào mở được, xảy ra chuyện gì đây? Tôi vào phòng vệ sinh, dùng tay tách hai mắt, thấy 2 mí mắt đã thũng cả rồi, mắt cũng nhỏ đi không ít. Thực cũng quá khó coi đi! ! hôm qua Lý Tam Hỉ mới nói “con mắt của cậu thật xinh đẹp.”cũng không nghĩ tới nhanh như thế đã bị trời phạt rồi. nhìn vào gương thấy rõ ràng là dấu vết của một đêm khóc lóc! ! cũng thật quá mất mặt đi! ! nếu như bây giờ còn học đại học thì tốt rồi, tôi có thể không cần đến lớp mà vẫn có thể ở trong ổ chăn ngủ ngon lành. Giờ còn phải di làm à.. nếu có thể vẽ mí mắt trên một con mắt, sau đó cứ nhắm mắt mà đi thì tốt rồi.. ha ha tôi như kẻ thần kinh mà nở nụ cười.



Đến công ty, đem đồ vật dọn xong xuôi, cúi đầu đi về hướng chỗ ngồi thì “Ngải Tử Hàm, mặt dày mày dạn lễ phép trước đây của cậu đâu rồi?” quản lý nói sau lưng tôi. Tôi cũng nghe thế nhưng không ngẩng đầu. ai biết ông ta chả khác gì người Man Di thô bạo mà đem mặt tôi vểnh lên.



“làm sao vậy? Con mắt sao lại thế này?”



“ngu xuẩn, điểm ấy cũng không đoán ra, muỗi cắm thôi! !” tôi dùng sức cúi đầu, vừa vặn Mạnh Mộng đi tới.



“quản lý, sao anh ở đây? Nha! ! Tử Hàm, con mắt của cậu sao thế? để tôi xem một chút.” Dứt lời cô ta đã mang đôi tay như ngọc thon dài mà chạm vào mắt tôi.



“Không cần, tôi xem cũng không có việc gì, đừng làm phiền . Mau mau công tác đi!” quản lý nói xong mặt không hề cảm xúc tiêu sái mà đi.



“Cậu là người nhà của Hàn Lang hả?” Mạnh Mộng nhỏ giọng hỏi tôi.



“Không phải a, tôi giống như chị, cùng hắn không có bất cứ quan hệ gì!”



“Cái gì nha, hắn cùng tôi có thể có quan hệ, có nhiều quan hệ, rất nhiều chuyện của hắn cũng chỉ có tôi biết. Tôi cảm thấy cậu nếu muốn cùng hắn thân cận thì trước tiên tìm hiểu một chút con người của hắn đi!”



“chị không phải rất yêu thích hắn sao?” Tôi thuận miệng gần như trả lời một câu.
“Vậy cậu tới nhà tôi đi! Tôi bôi thuốc cho cậu!”



“Không cần, tôi không cần những hành động lập dị như vậy!”



“Kỳ thực tôi chính là muốn gặp gỡ cậu, tiểu đệ! Ha ha…” thực sự thì hắn vẫn là hắn, nói những cậu buồn nôn như thế. trong đầu tôi hồi tưởng lại nếu như tôi cùng hắn makelove, hắn sẽ nói “Tử Hàm , tôi nghĩ thoát quần của cậu; Tử Hàm , tôi nghĩ mò cậu nơi đó.” Tôi đây là nghĩ đi đâu rồi, bát tự còn không có cong lên đây!



W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m



“Tử Hàm, tại sao không nói chuyện ? Tôi có phải là quấy rối đến cậu làm việc .”



“Không có, không có! Tôi cũng gần tan tâm, đang bận chút, hết giờ gọi cậu sau.” Mới vừa cúp điện thoại thì Mạnh Mộng tới trước mặt: “bạn gái cậu? nhìn cậu sung sướng đến thế!!”



“Không phải.” Tôi cuống quít che giấu.



“Còn chưa tới tay hả! Dung mạo xinh đẹp đi!”



“cũng gọi là bên rìa của đẹp đẽ! 1 mét 85.” Mạnh mộng trừng tôi suýt nữa là con ngươi lòi ra.



“Cậu yêu thích loại hình uy mãnh? Nhìn đoán không ra a, nhìn cậu lớn lên một bộ tiểu sinh trắng nõn như thế.”



Tôi nở nụ cười, nữ nhân này mặc dù có có chút co rút, tư duy lại theo một đường thẳng, không có gì to lớn. Chủ nhiệm thực sự chọn người như thế này, khác loại a! Người như vậy đều đưa đến bộ phận sáng tác, tôi thực sự vì công ty mà lo lắng a!!



Nhớ tới cuộc đối thoại vừa nãy, tôi trực tiếp đem Lý Tam Hỉ thành người mình thích, tôi thực sự yêu thích Lý Tam Hỉ hay vì bồi thường hắn, hay cô cơn nhiều năm khiến tôi muốn tìm một người bạn. Tôi thừa nhận chính tôi là người chơi đùa, nhưng giờ cần chính là ổn định, đã nhiều năm qua đi, sự tin cậy của Lý Tam Hỉ đã cắm rễ trong lòng tôi, cảm giác an toàn nhiều năm như vậy mới lắng đọng tới. vì thế tôi rất may mắn, mất đi rồi có thể nắm giữ được lần nữa? tôi còn muốn cầu cái gì? Nắm lấy đi!! Ngải Tử Hàm !!