Mục Cửu Ca

Chương 52 :

Ngày đăng: 02:08 19/04/20


“Trước đây vẫn chưa có cơ hội ngồi ăn cơm với cô. Tôi ngồi đây, cô không để ý chứ?”



Trương Lệ Nga cười nói.



“Không sao, mời chị ngồi!”



Trương Lệ Nga đặt đĩa cơm lên bàn, kéo ghế ngồi xuống. Cô ta vừa ngồi xuống thì những người dự thi thường cùng ngồi ăn với cô ta cũng lần lượt bưng đồ ăn đến ngồi theo.



“Mục Cửu Ca, bình thường cô toàn ngồi ăn một mình, khó cơ cơ hội để chúng ta ngồi cùng nhau thật đấy.”



Một cô gái có ngoại hình tuy bình thường nhưng lại khéo ăn nói ngồi xuống cạnh Cửu Ca.



Cửu Ca có ấn tượng rất sâu sắc với tên của cô gái này, bởi vì khi tự giới thiệu cô ta nói: mẹ tôi họ Ngô, cha tôi họ Thân, mà cô ta chính là kết tinh tình yêu của cha mẹ cho nên được đặt tên là Ngô Thân Ái.



Cửu Ca đang muốn giải thích thì cô gái có tên là Trầm Cáp bỗng lên tiếng.



“Cái anh chàng cao to kia là trợ lý của cô hả? Cô xem, tôi không nghĩ chu đáo được như cô, chỉ đi một mình thành ra có rất nhiều việc cần người giải quyết giúp cũng không có. Không giống cô có trợ lý đi cùng, mỗi ngày đều giúp cô giao thiệp với tổ sản xuất, cô cũng đỡ vất vả hơn chúng tôi rất nhiều.”



“Trịnh Dã là họ hàng nhà tôi, sợ tôi một mình…..”



“Là họ hàng thôi hả? Bọn tôi còn tưởng là bạn trai cô chứ! Cửu Ca! Nghe nói cô kết hôn rồi?”



Ngô Thân Ái cười hì hì hỏi.



Đã biết tôi kết hôn, các cô lại còn tưởng Trịnh Dã là bạn trai tôi, hừ, ý của các cô là gì hả?



Cửu Ca cố gắng nhịn xuống, thản nhiên nói: “Đúng vậy, tôi kết hôn rồi!”



“Chồng cô làm nghề gì? Nhiều tiền không?” Trầm Cáp tò mò hỏi.



“Anh ấy là một nhân viên kỹ thuật”



“Nhân viên kỹ thuật cũng tốt lắm! Mấy năm nay công việc kỹ thuật rất được ưa chuộng, tiền kiếm được cũng không ít.”



Mọi người đều phụ họa theo.



Ngô Thân Ái chớp chớp mắt.



“Vậy chồng cô có phải là thiếu gia nhà giàu nào đó không? Lần trước tôi thấy bộ đồ cô mặc lúc thi trên truyền hình rất đẹp nên mới đi tìm hiểu. Thì ra đó là thiết kế của Laurence Xu. Mọi người biết Laurence Xu không? Chính là nhà thiết kế Trung Quốc duy nhất lọt vào top 10 nhà thiết kế nổi tiếng thế giới đó, hễ là những thiết kế của của anh ta, chậc chậc, giá cứ gọi là trên trời!”



“Đúng vậy!”



Một thí sinh khác tên Lí Phong, tuổi cũng chạc Cửu Ca bổ sung thêm.



“Trong số mọi người ở đây thì xe của cô cũng là loại tốt nhất. Trước đây cha tôi rất thích dòng xe đấy nhưng mà nhìn thấy giá của nó cũng chỉ biết thở dài. Đó là chiếc Mercedes-Benz Umimog U5000*? Trên mạng giới thiệu cũng đã 680 vạn lận đó!”
Những người khác trên bàn ăn cô cũng không bỏ qua, dành tặng mỗi người trên bàn một phần.



Trương Lệ Nga tức giận đến phát run nhưng cô ta nghĩ tới việc bị camera ghi hình ghi lại nên nhịn xuống không đánh lại, chỉ có thể giả bộ khóc lóc như kẻ yếu bị bắt nạt.



Bọn Trầm Cáp muốn xông lên ngăn Cửu Ca, lại bị Trịnh Dã chặn lại, anh ta cũng không làm gì cả, chỉ không cho bọn họ tới gần cô thôi.



Trầm Cáp không thể tới gần Cửu Ca, tức giận dậm chân rồi ngồi thụp xuống ăn vạ.



“Ối giời ơi, đánh người! Mục Cửu Ca sai trợ lý của cô ta đánh người! Đàn ông đánh phụ nữ! Có ai đến mà xem không! Oa aaa!”



Tình huống thành ra thế này, phía ban tổ chức cũng không thể không ra mặt, các nhân viên và bảo vệ cùng chạy tới.



Cửu Ca cầm lấy một lọ ớt bột, mở nắp đổ một ít ra tay rồi lùi về phía sau vài bước. Trịnh Dã vẫn đứng cạnh cô ngăn không cho người khác tới gần.



Nhân viên tổ sản xuất vừa đến, Trịnh Dã liền lập tức tố cáo trước.



“Này, các cô vừa phải thôi! Tôi không có ở đây các cô lại hùa nhau bắt nạt Cửu Ca nhà chúng tôi. Cô ấy tốt tính như vậy cũng bị các cô làm cho nổi khùng lên rồi!”



Cửu Ca cũng không thể để cho một mình Trịnh Dã “chiến đấu” một mình. Cô đưa tay lên dụi mắt, nước mắt lập tức rơi như mưa.



“Là bọn họ đánh tôi trước”



“Đúng vậy! Tôi thấy cô ta đánh trước, là cái cô Ngô Thân Ái kia đánh Cửu Ca nhà chúng tôi, tí nữa là ngã cả vào bàn ăn.”



Cửu Ca: “….”



Tất cả mấy cô đều khóc bù lu bù loa, Cửu Ca cũng rơi lệ không ngừng.



Cuối cùng tổ phó phụ trách chương trình cũng chạy tới. Bên nào cũng nói mình bị đánh trước. Trong lúc này chỉ có thể để cho mọi người đi rửa mặt trước rồi tập trung xem lại camera ghi hình để xem ai đúng ai sai.



Những người có liên quan đều tản đi. Đám người Trương Lệ Nga nghe nói tới việc xem lại camera ghi hình thì vừa mừng vừa lo.



Họ mừng vì có camera ghi lại, chỉ cần phát đoạn băng hình này ra ngoài, Cửu Ca sẽ mất hết hình tượng trong mắt người xem. Còn lo là vì bọn họ thực sự là người gây sự trước. Nếu như vị tổ phó chương trình kia thực sự xử lý công bằng, bọn họ bị Cửu Ca dùng khay cơm đánh e rằng cũng chỉ biết giơ cao đánh kẽ mà thôi.



Trịnh Dã cùng Cửu Ca đi tới phía Trịnh sư phụ và cháu gái.



Trịnh sư phụ muốn tiến lên nói gì đó nhưng lần này Cửu Ca không để ý tới bà ta nữa.



Trịnh Dã cũng không thèm nhìn. Vừa rồi cháu gái Trịnh sư phụ này cứ cuốn lấy anh ta, lúc thì nhờ anh ta lấy cơm, lúc lại nhờ anh ta đi lấy thuốc suýt nữa thì làm hại Cửu Ca.



Dù bà ta có phải bị người khác lợi dụng hay không cũng khó tránh khỏi có liên quan, mối quan hệ này cũng khỏi cần nói thêm nữa.



Cháu gái bà ta bật khóc, bà ta cũng chỉ biết thở dài, bàn tay giơ ra cũng đành buông xuống.