[Dịch] Mục Thần Ký
Chương 698 : Chương 696
Ngày đăng: 03:28 24/08/19
Trên Tề Cửu Nghi hiện ra vẻ tươi cười, ánh mắt lại rất lạnh lùng nghiêm nghị, vào giờ phút này khí tức của hắn đã đạt được đỉnh phong. Ý chí chiến đấu của hắn ngập trời.
Từ lần trước tới nay ước chừng hai ba năm, hắn vẫn luôn tìm một cơ hội, một cơ hội hoàn mỹ có thể đánh bại Tần Mục!
Hắn là thiên chi kiêu tử, là huyết mạch của Nam Thiên Xích Đế, là thiếu niên thiên tài thân học công pháp của hai đại cường giả Đế Tọa, ôm mộng tưởng cùng dã tâm hạ giới. Nhưng vừa tới hạ giới, hắn lại bị Tần Mục cùng Triết Hoa Lê vây đánh!
Sau đó, hắn lại cùng Tần Mục quyết đấu một đấu một bị Tần Mục đánh bại.
Thất bại hai lần, vô cùng nhục nhã.
Mà bây giờ, hắn làm loạn đạo tâm của Tần Mục, chính là cơ hội tốt nhất để hắn rửa sạch nỗi nhục trước đó!
Hắn chờ đến cơ hội này, chế tạo ra cơ hội này!
- Học ta người sống, giống ta người chết.
Tần Mục để cho Long Kỳ Lân lui lại, hoàn toàn nghiêm túc nói:
- Cao thủ quyết đấu, công tâm là đầu, ta vốn lại am hiểu công kích đạo tâm đối thủ. Ngươi và Triết Hoa Lê, Hư Sinh Hoa, còn có đại tôn, đều là nhân vật đã bị ta công kích còn có thể sống đến bây giờ. Các ngươi đều là nhân tài, ta nhìn các ngươi dần dần trưởng thành. Có ngươi là hơi kém, ngươi không trực tiếp động thủ, trái lại bắt chước theo thuật công tâm của ta. Lúc ngươi xuất hiện ý định này, cũng đã quyết định ngươi nhất định bại, bởi vì ta càng lành nghề hơn ngươi.
Toàn thân Tề Cửu Nghi lửa khói bay vút lên, hóa thành hiện tượng kỳ lạ phượng đậu trên cây ngô đồng xanh biếc, cố gắng không suy nghĩ về những lời hắn nói, cười lạnh:
- Công pháp và thần thông của ngươi, trước sau không bằng tuyệt học Đế Tọa của Tề gia ta, một chiêu đại thần thông của ta còn hơn ba chiêu của ngươi!
Tốc độ hắn phát động thần thông càng lúc càng nhanh, nhanh hơn trước rất nhiều lần. Hiển nhiên lần trước bị Tần Mục đánh bại, hắn rút kinh nghiệm xương máu, khắc khổ chuyên tâm nghiên cứu tu hành, lại có tiến bộ kinh người!
Công pháp Đế Tọa cao thâm khó dò giống như thần thông giả của Duyên Khang tu hành, mỗi một bước lĩnh ngộ đều cần mình không ngừng đánh bóng không ngừng tìm hiểu, gặp cơ duyên xảo hợp mới có thể đi vào trạng thái ngộ đạo.
Cho dù là thánh nhân năm trăm năm mới xuất hiện, thời điểm Duyên Khang quốc sư lĩnh ngộ ra đạo kiếm của mình cũng cần mấy chục năm thậm chí trên trăm năm tự mình tích lũy, cuối cùng còn cần thôn trưởng Kiếm Thần đời trước chỉ điểm, lúc này mới có thể một lần hành động tiến vào Đạo cảnh, ở trên kiếm đạo nắm giữ tu vi cho dù là Tần Mục cũng theo không kịp.
Nhân vật trong Tàn Lão thôn đều đã lĩnh ngộ đạo cảnh. Giống như đồ tể, giống như người mù, giống như người điếc, bọn họ ở trên Đạo cảnh của từng người đều có thành tựu kinh người.
Nhưng cả đời của bọn họ đều yên tĩnh tập trung ở trên một việc, trải qua gian nan hiểm trở, trải qua hành hạ cản trở, suốt đời cảnh ngộ nhấp nhô, lúc này mới có thể đạt đến tới Đạo cảnh.
Cho dù là “phách thể” như Tần Mục, lúc bước vào cánh cửa của kiếm đạo, hắn cũng gặp cản trở không có cách nào tưởng tượng được.
Nhân Hoàng điện, Sơ tổ Nhân Hoàng dùng roi xương đánh nát thi thể, hủy diệt tuyệt học của các đời Nhân Hoàng, đánh Tần Mục, từ thân thể tinh thần đạo tâm kỹ nghiệp điên cuồng công kích Tần Mục. Tần Mục quỳ gối trong bùn lầy khẩn cầu, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn thi thể xương cốt của Nhị tổ Nhân Hoàng bị hủy.
Trận công kích này khiến cho Tần Mục gần như không gượng dậy nổi, sau mới có chuyện xuyên qua Thái Hoàng Thiên, xông chiến tọa, ngộ đạo Ly thành. Máu và nước mắt của hắn cũng chưa đủ để nói với người ngoài.
Nhưng Tề Cửu Nghi tu luyện công pháp Đế Tọa lại khác nhau. Hắn sinh hoạt ở Thiên Đình, có Nam Thiên Xích Đế Tề Hạ Du giáo dục, lại bái nhập môn hạ Minh Đô Hắc Đế Âm Thiên Tử, tu luyện hai đại công pháp Đế Tọa.
Công pháp Đế Tọa có kiến thức uyên thâm rộng lớn, có năng lực khiến người ta ngộ đạo, đạt đến tới Đạo cảnh, không cần từng trải những rèn luyện như quốc sư, đồ tể, người mù, cũng sẽ không từng trải cũng cản trở bọn họ trải qua.
Tề Cửu Nghi tu luyện cũng thuận buồm xuôi gió, chỉ có điều cũng chính bởi vì vậy, loại Đạo cảnh dựa vào công pháp mạnh mẽ nâng cao này cũng có chỗ thiếu sót rất lớn.
Tề Cửu Nghi vốn vẫn cảm thấy mình ở trong cùng cảnh giới cho dù không được là thiên hạ vô địch, cũng có thể có tên trước mười. Mãi đến khi hắn gặp phải Tần Mục, người thiếu niên ở hạ giới bị hắn xem là dế nhũi đánh cho bò lăn bò càng.
Sau hai lần thua liên tục ở trong tay của Tần Mục, hắn mới ý thức tới chỗ còn thiếu của mình. Lĩnh ngộ Đạo cảnh dựa vào công pháp Đế Tọa mang đến cũng không phải thứ của mình, không có khắc cốt minh tâm như vậy.
Từ đó về sau, hắn cũng đi lên con đường tự mình lĩnh ngộ, cho nên mới có thể tiến bộ và nâng cao lớn như vậy.
Trên cây ngô đồng xanh biếc phía sau hắn là chín con phượng ngân dài, một con phượng hoàng chín đầu vỗ cánh bay lên, xoay quanh cây ngô đồng xanh biếc. Mà ở trong tổ phượng lại có một trứng phượng hoàng vỡ tan, một con phượng con chín đầu khác ăn gió uống sương hút lửa phượng hoàng, rất nhanh trưởng thành lên, lại một lần nữa vỗ cánh bay lên.
Tần Mục nhướng lông mày, trong thời gian ngắn ngủi lại có mười sáu con phượng hoàng chín đầu từ trong tổ phượng bay ra. Từng con phượng kéo cái đuôi thật dài rực rỡ bay xung quanh hắn, chín phượng ngân dài, trong miệng phượng hoàng phát ra từng âm thanh trong trẻo.
Hắn đứng ở nơi đó, phạm vi hơn mười dặm xung quanh có từng con phượng hoàng chín đầu cực lớn bay đan xen vào nhau, hình thành một loại trận thế kỳ diệu.
Mà ở trong trận thế này, Tề Cửu Nghi đứng đối diện với hắn, phía sau lưng là cây ngô đồng xanh biếc. Cây lửa nở hoa, hoa ngô đồng với sắc màu rực rỡ, trong cành lá có mây lửa cũng chuyển động theo quy luật kỳ diệu.
Dưới tàng cây, người thiếu niên có một loại khí độ bình tĩnh.
Trong lòng Tần Mục có chút hối hận, không nên cho Tề Cửu Nghi có thời gian và cơ hội để thi triển thần thông lớn. Tề Cửu Nghi đã mạnh mẽ hơn lần trước giao phong rất nhiều, cho hắn cơ hội này, trái lại khiến cho mình rơi vào bị động.
Hiển nhiên, thần thông lớn của Tề Cửu Nghi đã tiến vào trong một cảnh giới kỳ diệu khác, hắn bổ sung hết những chỗ còn thiếu sót của mình.
Đột nhiên, mười sáu con chim phượng trong không trung phát ra âm thanh cao vút, đánh về phía Tần Mục!
Cùng lúc đó, dưới tàng cây Tề Cửu Nghi chậm rãi di chuyển, ánh mắt trước sau nhìn chằm chằm vào Tần Mục đang đối đầu với mười sáu con chim phượng tấn công.
Tần Mục đứng tại chỗ, vẫn chưa di chuyển, mà thân thể hắn mọc ra ba đầu sáu tay, chống đỡ mười sáu con chim phượng từ bốn phương tám hướng nhào tới. Hắn thi triển là Thiên Địa Oánh của Sơ tổ Nhân Hoàng, không ngờ ngăn cản mười sáu con chim phượng chín đầu, mặc cho chim phượng tấn công, cũng không thể tổn thương đến hắn.
Một mình đứng ở trong thiên địa, kéo thiên địa đổ nghiêng, Thiên Địa Oánh của Sơ tổ Nhân Hoàng lấy bản thân làm tâm của thiên địa, đối phó với tình trạng trước mắt là hữu hiệu nhất.
Bước chân của Tề Cửu Nghi di chuyển, phía sau có vân khí nho nhỏ. Trong vân khí có phượng chín đầu lao ra, nhìn chằm chằm vào Tần Mục, tìm kiếm sơ hở của hắn.
Hai tay của hắn không ngừng biến hóa Thiên Địa Oánh, thần thông tạo thành cây ngô đồng xanh biếc cũng đang phát sinh biến hóa rất nhỏ, hắn đang tính toán sơ hở trong chiêu thức thần thông của Tần Mục.
Đột nhiên, ánh mắt của Tề Cửu Nghi liền sáng ngời, tay phải vẽ ra vòng tròn, tay trái lấp lánh xuyên qua vòng tròn, đánh về phía Tần Mục.
Nhưng vào lúc này, mười sáu con chim phượng chín đầu đồng thời tấn công, nhấn chìm Tần Mục!
Mười sáu con phượng chín đầu tấn công mãnh liệt tới mức nào?
Chỉ một thoáng, lông chim phượng giống như kiếm, cánh chim như lưỡi đao, trảo phượng như lưỡi câu, mỏ phượng giống như thương, giống như có hàng vạn hàng nghìn linh binh đồng thời công kích về phía Tần Mục. Lại thêm lửa phượng hoàng nóng hừng hực đốt cháy tất cả, chỗ Tần Mục đứng giống như rơi vào một biển lửa, lại giống như là tâm điểm của một vụ nổ mạnh kinh thiên động địa.
Sóng khí khủng khiếp cuốn ra bốn phương tám hướng, sóng khí đi qua nơi nào, núi đá trôi nổi trên không trung, nghiền nát, nóng chảy, bốc hơi lên. Ngọn lửa hình thành một cái thòng lòng hình tròn, tản ra ánh sáng vô cùng chói lòa, từ bốn phía điên cuồng phun ra, cuốn theo tất cả. Mãi đến khi tăng lên tới độ cao năm mươi dặm, lúc này uy lực của nó mới suy giảm!
Trong khi nổ mạnh, từng kiếm quang vô cùng sáng ngời bất chợt xuất hiện. Kiếm quang xuyên thủng đầu phượng, chém qua gáy phượng, gọt đứt cánh phượng, chặt đứt lông chim phượng, chém xuống trảo phượng!
- Tần huynh, thần thông lớn của ngươi đã xuất hiện, nhưng không phải là đối thủ của ta!
Tề Cửu Nghi cất tiếng cười to, chưởng lực xuyên thủng trung tâm vụ nổ, lao thẳng đến giữa lưng của Tần Mục.
Tần Mục quay đầu lại đánh ra một chưởng, bàn tay của hai người chưa gặp phải, cách nhau còn có ba mươi trượng, chưởng lực của từng người đã đột nhiên bạo phát.
Chưởng lực của Tề Cửu Nghi là lông chim phượng liên kết lại thành cầu. Vô số lông chim phượng giống như kiếm, dựng thành cây cầu, đâm về phía trước với tốc độ quá nhanh nên hình thành cầu bay.
Mà Tần Mục đánh tới một chưởng này, lại hình thành một đường tinh thể, nghênh đón chưởng lực của Tề Cửu Nghi. Kình lực không ngừng phun ra, vô số tinh thể từ bốn phương tám hướng sinh sôi, tăng lên. Các loại cấu tạo tinh thể giống như một trời một vực, trong lúc bất chợt bên trong tinh thể có ngọn lửa bắn ra!
Đó là thiên hỏa, thần thông thiên hỏa đại đạo còn muốn khủng khiếp hơn so với lửa phượng hoàng, trực tiếp nấu chảy uy lực kinh khủng ẩn giấu bên trong vô số cây kim của Tề Cửu Nghi, lao thẳng đến Tề Cửu Nghi.
Sắc mặt Tề Cửu Nghi đại biến, cây ngô đồng xanh biếc phía sau lưng hắn nhẹ nhàng đi về phía trước. Hai tay hắn mọc lên cây ngô đồng xanh biếc phát ra một tiếng rít gào, lấy cây ngô đồng xanh biếc làm vũ khí, nghênh đón thiên hỏa đại đạo ầm ầm quét xuống!
Ầm!
Chưởng lực của hai người giống như núi lớn va chạm, tuy rằng uy năng khủng khiếp kém hơn một đòn vừa rồi nhưng uy lực bên trong bạo phát ra với lực uy hiếp càng mạnh hơn.
Núi đá dưới chân bọn họ hoàn toàn tan chảy, lực lượng thần thông của hai người đồng thời tác dụng ở trên người đối phương, ép tới thân thể bọn họ vô cùng nặng nề.
Long Kỳ Lân đứng ở phía xa quan sát cuộc chiến, trên người cõng một kiếm hoàn thật lớn, thầm nghĩ:
- Giáo chủ không có linh binh ở trong tay, chỉ sợ sẽ bị thua thiệt. Kiếm hoàn này quá nặng, có muốn tạm thời bỏ xuống hay không?
Hắn vừa mới nghĩ tới đây, chợt có tiếng nổ trời long đất lở truyền đến. Mặt đất không ngừng chấn động, tiếp theo thân hình của Tần Mục cùng Tề Cửu Nghi biến mất.
Đợi cho dư âm nơi giao chiến hai người bọn họ tản đi, Long Kỳ Lân lập tức nhìn thấy ở đó không ngờ xuất hiện một hố sâu. Cái hố sâu này cực lớn chỉ miệng hố đã có phạm vi ước chừng trăm trượng, sâu không thấy đáy.
Long Kỳ Lân vội vàng chạy tới, đầu thò ra, nhìn xuống dưới.
Chỉ thấy cái lỗ lớn này không giống như bị thần thông của hai người công kích ra, mà khoảng không trong lòng đất đã bị bọn họ giẫm sụp xuống.
- Hình như là không gian trong lòng đất của Thần Đoạn Sơn Mạch, nơi đó còn có dây xích, ngăn cản một cây trường đao.
Long Kỳ Lân suy nghĩ một lát, có chút không mấy tình nguyện tiến vào dưới nền đất. Thời điểm ngăn chặn Thượng Thương đánh một trận, Tần Mục bọn họ đã phát hiện những chỗ không thể tưởng tượng được dưới nền đất Thần Đoạn Sơn Mạch.
Không gian dưới nền đất Thần Đoạn Sơn Mạch cực kỳ quỷ dị. Chẳng những có một thanh trường đao nằm ngang từ nam vào bắc, hơn nữa còn có một ngôi thần điện, từng dây xích trấn giữ cây trường đao.
Càng quỷ dị hơn là có một bức tượng đá trong các tượng đá của Duyên Khang chui đến nơi đây, kết quả đầu cắm ở dưới thanh trường đao. Mà chỗ này lại bị Quốc Thức Chấn Đỉnh đánh nát không gian, cho nên xuất hiện cùng một hiện tượng kỳ lạ liên kết với thế giới khác.
Kỳ lạ nhất chính là thanh trường đao này cũng cầu ranh giới giữa Duyên Khang cùng Đại Khư.
- Chuyện liên quan đến khẩu phần lương thực của ta không thể không đi, để tránh giáo chủ gặp phải nguy hiểm.
Long Kỳ Lân nhảy xuống, lòng bàn chân dâng lên Kỳ Lân hỏa, nâng thân thể của hắn lên, bay vào không gian dưới nền đất.
Tại khoảng không trong lòng đất, từng dây xích vô cùng lớn khóa chặt thanh trường đao có chiều dài kinh người. Lưỡi của thanh trường đao hướng xuống phía dưới, có một tượng đá to lớn đầu cắm ở trên lưỡi đao.
Cách đó không xa còn có một tòa đại điện ở vào phía dưới thanh đao.
Long Kỳ Lân hết nhìn đông tới nhìn tây, cuối cùng tìm được hai người Tần Mục cùng Tề Cửu Nghi. Lúc này hai người không ngờ vuông góc cùng không gian dưới nền đất, chạy vội ở trên mặt đao chém giết.
Mặt thanh đao kia sáng như gương, không nhìn thấy được bất kỳ khuyết điểm nhỏ nhặt nào, chiếu bóng dáng của hai người vào trong thân đao vô cùng rõ ràng, giống như là có hai Tần Mục và hai Tề Cửu Nghi đang chém giết.
Mặt đao này trơn nhẵn, ảnh ngược của hai người bọn họ giống như là trăng trong nước, tuy rằng hai người đánh cho long trời lở đất nhưng trên mặt đao lại không bất kỳ gợn sóng nào.
Tề Cửu Nghi hiện ra thân thể phượng chín đầu, chín cái đầu phượng với thân người, Tần Mục lại là ba đầu sáu tay. Mỗi người đều có chỗ độc đáo riêng, lúc này bọn họ đang đấu gần người, vừa rồi dùng thần thông khác nhau va chạm, từng quyền đến thịt, đánh cho nhau máu thịt mơ hồ.
Đột nhiên, Long Kỳ Lân phát hiện ra một chỗ quỷ dị, thanh đao này không ngờ chiếu ra không còn là bóng dáng của hai người mà là một con phượng hoàng chín đầu và nguyên thần của Tần Mục.
Chẳng biết từ lúc nào, nguyên thần của Tần Mục và nguyên thần của Tề Cửu Nghi không ngờ bị hút vào trong thanh thần đao này, ở không gian bên trong đao chém giết.
- Ta đã sớm nói, chỗ này cực kỳ quỷ dị.
Long Kỳ Lân xông lên phía trước. Đang định nghĩ cách cứu viện Tần Mục, đột nhiên nó cúi đầu nhìn thấy được mặt đao sáng như gương, thoáng ngẩn ra, chỉ thấy trong gương sáng có một Long Kỳ Lân khác, uy vũ chấn hưng, rất cường tráng.
Long Kỳ Lân sởn tóc gáy, bởi vì lúc này hắn thông qua nguyên thần của mình, nhìn thấy được thân thể của mình.
- Nguyên thần của ta cũng bị kéo vào trong gương!
Long Kỳ Lân bốn chân đạp loạn, cảm thấy mình đạp phải mặt gương, lại giống như là không có đạp phải bất kỳ vật gì vậy, trong lòng nó sợ hãi vạn phần.
- Có quỷ.
Còn chưa nói dứt lời, hai Tề Cửu Nghi đẫm máu, lăn lông lốc đập về phía bên này, lăn hơn mười xung quanh, rơi vào dưới chân Long Kỳ Lân. Một là rơi vào dưới chân chân thân của Long Kỳ Lân, một lại rơi vào dưới chân nguyên thần của Long Kỳ Lân.
Long Kỳ Lân ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy được hai Tần Mục phản chiếu lẫn nhau đi tới trước mặt Tề Cửu Nghi đã ngã xuống đất không đứng dậy nổi nữa.