[Dịch] Mục Thần Ký
Chương 809 : Chương 808
Ngày đăng: 03:29 24/08/19
Sắc mặt thôn trưởng nghiêm trọng, khẽ nói:
- Mục nhi, thu ngọc bội lại, không nên rêu rao. Chúng ta tạm thời xem đối phương có lai lịch gì đã.
Tần Mục lật tay, ngọc bội trong tay hắn đã biến mất.
Con Đại Côn màu xanh lam kia có khí tức vô cùng cường đại, dời sông lấp biển cũng không thành vấn đề, ở dưới ngọn đèn của quỷ thuyền chiếu xuống, nó chở rất nhiều Bán Thần đi tới sát chiếc thuyền lớn này.
So sánh với chiếc chiến hạm Vũ Lâm Quân này, Đại Côn lại có vẻ nhỏ bé hơn rất nhiều.
Đối với Đại Côn, Tần Mục cũng không xa lạ gì. Trăm vạn năm trước trong Thiên Hà lại có rất nhiều Đại Côn sinh sống. Những Đại Côn này là một ít Bán Thần, có thể bơi ở trong nước và bay trong không trung.
Khi đó, Đại Côn trong Thiên Hà thường dựa vào chở người thu chút linh đan qua ngày.
Trên lưng Đại Côn, tuy rằng những Bán Thần này có rất nhiều tồn tại đều là thân người, nhưng lại mọc ra gương mặt khác nhau, hơn nữa còn mọc ra số đầu khác nhau.
Bán Thần là con cháu của Cổ Thần, trong cơ thể chính là chảy thần huyết, từ sau khi Hạo Thiên Tôn sáng lập ra pháp môn khiến Bán Thần biến thành hình người, Bán Thần cũng có thể tu luyện hệ thống thần tàng và hệ thống Thiên Cung.
Chỉ có điều, Bán Thần không có cách nào hoàn toàn hóa thành hình người, mà giữ lại một phần đặc trưng nào đó trên thân thể, chỉ có số ít Bán Thần mới có thể hóa thành hình người.
Những Bán Thần nhìn thấy được bọn họ nhưng không dừng lại, mà tiếp tục đi về phía chiếc quỷ thuyền này
- Câu Xà, dừng chiếc thuyền này lại!
Trên lưng Đại Côn có một vị Bán Thần chống quyền trượng lưng còng thân thể già nua kêu lớn.
- Là Tổ Long vương!
Tần Mục kinh ngạc.
Nước sông xung quanh chảy xiết, đột nhiên có từng thân thể khổng lồ xuất hiện, đó là quái xà dài đến mấy trăm trượng, trên người quái xà không phải là mảnh vảy, mà xương, trên xương có gai xương sắc bén, trên đuôi lại mọc ra móc câu giống như đuôi con bò cạp vậy.
Những quái xà này phóng đuôi ra, quấn lấy cột buồm và mạn thuyền của chiếc quỷ thuyền này, kéo chiếc thuyền này lại.
Thân thể của các Câu Xà trực tiếp bị kéo căng, có mấy Câu Xà lập tức bị xé rách, máu bắn vào trong Dũng Giang.
Đại Côn bơi về phía quỷ thuyền, Bán Thần già nua kia không nhanh không chậm ném quyền trượng trong tay ra, quyền trượng hóa thành một con Thần Long, đi qua từng sợi dây xích khí đen, cắm ở trên quỷ thuyền.
Lúc này, quỷ thuyền mới dừng lại.
Bán Thần già nua kia lại lấy ra một cái gương, cái gương ở trong nước sông phóng ra ánh sáng cường đại, treo ở trên đỉnh đầu của bọn họ, chiếu sáng Đại Côn và mọi người trên lưng Đại Côn.
Sợi dây xích khí đen quấn quanh quỷ thuyền va chạm vào vào ánh sáng của cái gương lại tự động văng ra, không có cách nào tới gần người.
Đại Côn bơi tới trên sàn của quỷ thuyền, đột nhiên thân thể lay động, hóa thành một thần điểu có ánh sáng màu vàng lấp lánh, tiếp theo hai cánh của thần điểu thu lại, hóa thành thần nhân đầu chim thân người.
Mà những người khác trên lưng Đại Côn đều hạ xuống.
Hình thái của Côn tộc không giống người thường, có ba loại hình thái, một là côn, hai là chim đại bàng, ba là đầu chim thân người.
Trong lòng thôn trưởng rét lạnh, khẽ nói:
- Lão nhân kia có thực lực rất mạnh, ta không phải là đối thủ. Đám Bán Thần bên cạnh cũng không phải là người yếu, con Côn kia cũng có thực lực không thể coi thường được! Mục nhi, chúng ta đi mời Sơ tổ đến đây mới nắm chắc thăm dò được chiếc quỷ thuyền này...
Hắn vừa mới nói tới đây, đột nhiên trên mặt sông có một đường ánh sáng chiếu xuống, tia sáng kia giống như một cây cột, giống như là một vòng ánh trăng từ trên cao hạ xuống, ánh trăng chiếu ở trên quỷ thuyền này.
Trong cột ánh sáng, một chiếc thuyền nhỏ nhắn chở một nam tử cụt một tay và mấy thiếu niên cụt một tay thuận theo mặt sông đi xuống, chiếc thuyền nhỏ không ngờ theo cột ánh sáng di chuyển tới, đâm vào trong sông, trực tiếp lao về phía chiếc quỷ thuyền này.
Nam tử cụt một tay này ngồi ở mũi thuyền, ở dưới ánh trăng có vẻ thần thánh khác thường.
- Lạc Vô Song!
Tim Tần Mục chợt đập mạnh, nhìn về phía chiếc thuyền nhỏ, chỉ thấy Triết Hoa Lê cũng ở trong đó, hắn là người duy nhất có hai cánh tay bình thường.
Lúc này, trên mặt sông đột nhiên có ánh lửa sáng lên. Tần Mục và thôn trưởng ở dưới nước nhìn lại, nhưng thấy một quả cầu lửa lớn ở sát mặt sông, khiến nước sông Thiên Hà bốc hơi lên.
Bọn họ ở dưới nước không nhìn thấy rõ ràng, nhưng quả cầu lửa bay tới gần, đột nhiên tiến vào trong nước, hóa thành một con con phượng hoàng bảy màu, di chuyển ở trong nước, bay về phía quỷ thuyền.
Trên lưng của con phượng hoàng bảy màu này có cõng một cái quan tài bằng đá, rất cổ quái.
Trong lòng Tần Mục thoáng động:
- Chẳng lẽ là Phượng Thu Vân? Nàng còn sống, không có bị Tề Hạ Du giết chết, bản lĩnh cũng quá tốt! Như vậy tại sao nàng lại đi tới nơi này, chẳng lẽ là nhận lệnh của Địa Mẫu Nguyên Quân sao? Quan tài bằng đá trên lưng nàng là... Không biết là quan tài bằng đá nào trong chín đế lăng?
Hắn không khỏi cảm thấy sởn tóc gáy.
Trong quan tài đá do Phượng Thu Vân chở tới, nếu là quan tài bằng đá trong chín đế lăng, như vậy trong quan tài tất nhiên là một trong Thượng Hoàng Thiên Đế Bắc Thiên Đình Thượng Hoàng!
Tại sao Địa Mẫu lại coi trọng chiếc quỷ thuyền này như vậy, thậm chí không tiếc xuất động đế quan của đế lăng?
Phải biết rằng, khi nàng cùng một Địa Mẫu khác tranh đấu, cũng không có xuất động đế quan!
Đột nhiên, trên bầu trời có một sợi dây thừng được thả xuống. Tần Mục ngẩng đầu nhìn lên, nhưng thấy mặt trăng Duyên Khang đã nhăn thành một đóa hoa thả xuống một sợi dây trắng bạc, sợi dây tắng bạc này vừa vặn lại rơi vào phía trên cột cờ của quỷ thuyền, buộc ở phía trên thành một cái nút thắt.
Có mấy bóng người dọc theo sơi dây bạc nhanh chóng trượt xuống, không bao lâu lại rơi vào phía trên cột cờ.
Một thần nhân trong đó tháo sợi dây bạc ra, run lên, sợi dây bạc trong mặt trăng trên không trung rơi xuống, giống như linh xà chui vào trong ống tay áo của hắn.
Từ mặt trăng tới mặt đất là mười vạn dặm, sơi dây bạc này chui vào trong tay áo của hắn, tay áo của hắn không ngờ hoàn toàn không thấy phồng lên.
Sau khi thần nhân này thu dây thừng, lại nhìn về phía một người thiếu niên khác cúi người, thiếu niên kia gật đầu, mấy người này từ trên cột cờ nhảy đến trên cột buồm, giống như là con báo dọc theo cột buồm xoay tròn hạ xuống, chui vào trong quỷ thuyền.
- Từ bầu trời xuống, chẳng lẽ là thần nhân trong Thiên Đồ? Không đúng, thần nhân trong Thiên Đồ là ở chỗ Thiên Đình ngoại vực, thần che mờ chúng sinh. Bọn họ có chức trách trong người, không dám tự ý rời khỏi cương vị công tác.
Trong lòng Tần Mục thoáng động:
- Như vậy, bọn họ là khách từ Thiên Đình đến! Kỳ quái, Lạc Vô Song Linh Tú quân cũng đến từ Thiên Đình ngoại vực, vì sao không đi cùng bọn họ?
Khi đang suy nghĩ về chuyện này, trên bầu trời xuất hiện một ngôi sao lớn, cái ngôi sao kia giống như là một trái táo bị gặm, chính là dị tinh của Xích Minh Dư Tộc này.
Trên dị tinh có ánh sáng chớp hiện, một đạo hồng quang từ trên cao hạ xuống, chiếu sáng ở trên sàn của quỷ thuyền, tiếp theo ánh sáng tản đi, bóng dáng của Xích Minh thần tử xuất hiện ở nơi đó.
- Không ngờ Xích Minh thần tử cũng tới!
Tần Mục cười nói:
- Thôn trưởng, Xích Minh thần tử là bằng hữu không phải là kẻ địch, ta còn nhận được Lạc Vô Song thần đao cụt một tay, còn có phượng hoàng kia cũng là tỷ tỷ của ta. Mà lão nhân chống quyền trượng đầu rồng này, ta cũng có duyên gặp mặt một lần. Đó là Tổ Long vương. Chúng ta tiến vào trong sẽ không có nguy hiểm.
Thôn trưởng đen mặt lại nhìn chằm chằm vào hắn, ánh mắt không vui:
- Xích Minh thần tử cũng chưa chắc đã là bằng hữu. Còn có con phượng hoàng kia, chắc là người của Địa Mẫu đúng không? Về phần thần đao cụt một tay, ta ở Thái Hoàng Thiên có nghe nói về danh tiếng của hắn, đó rõ ràng là kẻ địch! Về phần Tổ Long vương, chắc là đứng đầu trong Bán Thần đúng không? Cùng ngươi có duyên gặp mặt một lần cái rắm ấy! Vừa tiến vào trên thuyền, không ai có thể tin được!
Quỷ thuyền rung chuyển càng lúc càng nhanh, rất nhiều Câu Xà đứt đoạn, chết oan chết uổng.
Các Câu Xà khác cuống quít thu đuôi câu, chiếc quỷ thuyền này lại bơi dọc theo Thiên Hà tiến về phía trước, tốc độ dần dần nhanh hơn.
Thôn trưởng thấy thế, do dự nói:
- Khối ngọc bội kia của ngươi là vật gì?
Tần Mục nói:
- Có thể là binh phù khống chế chiếc quỷ thuyền này, chỉ có điều ta không dám khẳng định...
Thôn trưởng cắn răng, nói:
- Chúng ta vào xem! Chiếc thuyền này khẳng định không thể coi thường được, nếu không sẽ không đưa tới nhiều thế lực như vậy, không tiến qua kiểm tra xem xét một phen, cả đời này ta đều sẽ cảm thấy không ngủ ngon!
Tần Mục dở khóc dở cười.
Thôn trưởng có lòng hiếu kỳ còn mạnh hơn hắn, cho dù binh phù không phải là bảo vật khống chế quỷ thuyền, hắn cũng sẽ không nhịn được, đi tìm hiểu một hồi.
Sở dĩ hắn do dự, chủ yếu vẫn là lo lắng cho sự an nguy của Tần Mục, cho nên mới chậm chạp không quyết.
Hoạn Long quân vội vàng bơi về phía quỷ thuyền, Tần Mục lấy ra binh phù, ánh sáng của binh phù đẩy ra sợi dây xích khí đen, khiến cho bọn họ có thể rơi vào trên thuyền.
Hai người từ trên đầu Hoạn Long quân nhảy xuống, Hoạn Long quân lại hóa thành thần nhân đầu rồng, thận trọng quan sát xung quanh.
Sàn của chiếc thuyền này rất rộng rất lớn, giống như là một loại lục địa nhỏ, các loại kiến trúc đều có đầy đủ hết, ở đây còn có không khí, nước sông vẫn chưa xâm nhập, trên sàn thuyền rất khô ráo.
- Mục nhi, theo sát ta, không nên chạy tán loạn khắp nơi.
Thôn trưởng vừa mới nói tới đây, lại thấy Tần Mục đã đi ở đằng trước của mình, hắn vội vàng theo sau, khẽ nói:
- Không nên liều lĩnh hành sự, theo ta, ta là người từng trải!
Tốc độ của quỷ thuyền càng lúc càng nhanh, từ đáy sông lướt qua, trong sông các loại Long Cung Long phủ thoáng một cái đã biến mất, khiến cho bọn họ căn bản không có cách nào nhìn thấy rõ.
Thân tàu phát ra âm thanh kẽo kẹt kẽo kẹt, tốc độ nhanh như vậy lại di chuyển ở dưới nước, chiếc thuyền này hình như có khả năng chia năm xẻ bảy ra bất cứ lúc nào!
- Chiếc thuyền này là đi tới nơi nào? Tốc độ thế nào lại nhanh như vậy? Mục nhi cẩn thận!
Thôn trưởng đột nhiên đưa tay kéo Tần Mục lại, ra hiệu nói:
- Dưới chân có phong ấn! Không nên đạp phải.
Tần Mục cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy trên sàn thuyền có sợi dây xích khí đen hình thành phong ấn cổ quái, phong ấn hiện ra hình tròn với kết cấu bên trong phức tạp, hiện ra hình thái Quy Xà quấn lại.
- Đây là... phong ấn của Bắc đế!
Trong lòng hắn thấy rét lạnh.
- Bên này cũng có phong ấn!
Hoạn Long quân kêu lên.
Tần Mục đi tới nhìn lên, chỉ thấy phong ấn Hoạn Long quân phát hiện ra lại là phong ấn của Thanh Long, chắc là do Đông đế lưu lại.
- Bên này cũng có!
Bọn họ rất nhanh phát hiện trên sàn thuyền có càng nhiều hình thái phong ấn hơn, có phong ấn hiện ra hình thái Chu Tước, có cái hiện ra hình thái Bạch Hổ, phong ấn của bốn đế Cổ Thần đều đang xuất hiện ở trên chiếc thuyền này.
- Bốn đế Cổ Thần đều ra tay phong ấn chiếc thuyền này, khẳng định có cổ quái...
Thôn trưởng trầm ngâm nói:
- Vật đáng để bốn đế phong ấn, nhất định không thể coi thường được, chúng ta cố gắng hết mức không nên đụng vào.
Đúng vào lúc này, phía trước truyền đến tiếng kêu kinh ngạc. Đám người Tổ Long vương đã mở ra một phong ấn trên sàn thuyền, chỉ thấy một cái quan tài màu đen chậm rãi từ trên sàn thuyền "mọc" ra.
Quan tài màu đen quả thật giống như là mọc ra, hơn nữa càng lúc càng cao, khoảng trăm trượng, phía trên cũng có sợi dây xích khí đen quấn q uanh, sợi dây xích khí đen giống như là con mãng xà lớn màu đen thắt lại thành nút, khóa chặt lấy cái quan tài.
- Vũ Lâm Quân, là cấm vệ quân của Thiên Đình Thiên Đế, đều là Thần Ma đứng đầu mới được tuyển chọn ra!
Tổ Long vương giơ tay lên, quyền trượng đầu rồng rơi ở trong tay, một đòn điểm ở trung tâm của nút thắt sợi dây xích khí đen, trầm giọng nói:
- Trong lúc vô ý Địa Mẫu Nguyên Quân đã từng để lộ ra một bí mật, ở thời kì Long Hán Thiên Đình cổ xưa, Đế Hậu nương nương bị tập kích, Vũ Lâm Quân cưỡi một chiếc lâu thuyền lớn hạm đi vào bình định. Kết quả, Vũ Lâm Quân ở trên đường bình định đột nhiên mất tích. Đội quân lợi hại nhất Long Hán Thiên Đình lại đột nhiên biến mất như vậy, trở thành một bí ẩn không hiểu nổi của Long Hán Thiên Đình!
Sợi dây xích khí đen được mở ra, quan tài màu đen phát ra tiếng xì xì, từng khí đục từ trong quan tài màu đen chảy ra.
Một vị Bán Thần bên cạnh đột nhiên phát ra một tiếng hét thảm, hai chân mục nát, hóa thành nước mủ, rất nhanh toàn thân hắn biến thành một đám thịt vụn, sôi sùng sục bốc lên mùi hôi.
Nhưng hắn còn chưa có chết, mặt dán ở trên thịt vụn, kêu lên thảm thiết không dừng.
Trong lòng mọi người sinh ra cảm giác khủng hoảng, vội vàng nín thở.
Phía xa, Tần Mục cũng dự định giải phong ấn, xem có thể lại mọc ra một cái quan tài màu đen hay không, thấy thế hắn vội vàng ngừng lại.
Tổ Long vương phất tay xua tan độc thi, một trượng điểm tới, giết chết Bán Thần đang kêu lên thảm thiết không dừng kia. Hắn nhìn chằm chằm vào quan tài màu đen dựng thẳng trước mặt, nói:
- Thiên Đế phái ra rất nhiều cao thủ tìm kiếm Vũ Lâm Quân trên chiếc thuyền này, nhưng trước sau không có kết quả, chỉ có điều sau mười mấy vạn năm chiếc thuyền này và Vũ Lâm Quân trên thuyền không ngừng xuất hiện ở trong Thiên Hà, đột nhiên xuất hiện, lại đột nhiên biến mất.
Trong quan tài màu đen truyền đến âm thanh xèo xèo, giống như là có thứ gì đó sử dụng móng tay cào vào quan tài bản.
Tổ Long vương nắm chặt quyền trượng đầu rồng, nói:
- Thời đại Xích Minh cũng có lời đồn về chiếc thuyền này, nghe nói chiếc thuyền này thường xuất hiện ở trên Thiên Hà, có người còn từng thấy trên thuyền có hàng vạn thần nhân, uy phong lẫm liệt. Thời đại Thượng Hoàng, chiếc thuyền này cũng thường xuất hiện, Địa Mẫu cũng từng đi dò xét qua, đáng tiếc không thể tìm được nó và cấm vệ quân Thiên Đế bị biến mất.
Đột nhiên bịch một tiếng, nắp quan tài rơi trên mặt đất, mọi người về phía bên trong quan tài, bên trong tối đen, cũng nhìn không thấy được cái gì.
- Trong truyền thuyết, trên chiếc thuyền này che giấu một bí mật cực lớn, một bí mật có thể xuyên qua thời không.
Tổ Long vương cảm thấy miệng khô lưỡi khô, âm thanh khàn khàn nói:
- Có lời đồn nói, người nắm giữ chiếc thuyền này lại có thể xuyên qua thời không, đi tới bất kỳ một năm tháng nào mình muốn đi!
Trong quan tài tối tăm xuất hiện hai điểm sáng màu đỏ, giống như là ngọn đèn đỏ.