[Dịch] Mục Thần Ký
Chương 926 : Vụ án thảm khốc ở lang hiên thần cung
Ngày đăng: 03:31 24/08/19
Đám người Tần Mục đi qua Thiên Nhai, đi tới một con phố khác, đường phố này đã sớm vắng vẻ, không thấy được một bóng người.
Vân Sơ Tụ khen:
- Thiên Tôn thật sự uy phong, đến mức không có một ngọn cỏ, trẻ con cũng không dám khóc!
Tần Mục cười ha ha:
- Dù sao ta cũng là Thiên Tôn, đi ra tất nhiên phải có uy phong tám phía!
Tiểu Thổ Bá ở trong tai Long Kỳ Lân chui ra ngoài, rất nghiêm túc xem kỹ xung quanh, uy phong lẫm liệt. Long Kỳ Lân lo lắng hắn gặp chuyện không may, cuống quít rũ lỗ tai xuống, chặn hắn trở lại.
Tiểu Thổ Bá ở bên trong đập vào tai hắn, Long Kỳ Lân nhịn xuống, trước sau không có thả hắn ra.
Vân Sơ Tụ chú ý tới Tiểu Thổ Bá này, nàng lộ vẻ kinh ngạc, không biết nghĩ tới điều gì, nữ tử này đột nhiên bật cười.
Bọn họ đi tới trước Lang Hiên Thần Cung, cho dù diện tích Lang Hiên Thần Cung không rộng bằng Dao Trì, nhưng ở trong Thiên Đình coi như là kiến trúc vô cùng to lớn, cung điện vô số.
Ở đây huy hoàng lộng lẫy, các cung điện treo trên bầu trời, mây mù lượn quanh, không có đường cáp treo liên kết, cần phải bay qua mới có thể đi qua.
Trên thực tế phần lớn kiến trúc của Thiên Đình bình thường đều như vậy, mỗi một nơi cũng không phải hoàn toàn liên kết, ví dụ như Dao Trì bồng bềnh ở trên trời, xung quanh là nhiều đám mây mù, chỉ có nhánh sông Thiên Hà liên kết cùng Dao Trì, chỗ Dao Đài của Dao Trì cũng không có trực tiếp liên kết vưới những nơi khác của Thiên Đình.
Thiên thị cũng giống với những nơi khác, treo trên bầu trời, từ nơi khác đến Thiên thị cũng cần phải bay qua.
Những kiến trúc của Thiên Đình bình thường cũng không nối liền với nhau, đây là bởi vì trong thời gian Thiên Đình thành lập ở năm đầu Long Hán, Thiên Đình vốn cũng không có quy mô hiện tại, hơn nữa còn là do ba mươi sáu Thiên Cung bảy mươi hai Bảo Điện tạo thành, Thiên Cung, Bảo Điện cùng với Ngọc Kinh Thành, đều là từng chỉnh thể độc lập.
Những kiến trúc này kết hợp lại cùng một chỗ, mới hình thành Thiên Đình, bởi vậy các cung các điện hình thành bình thường đều không liên kết với nhau.
Sau đó, trong ba mươi sáu Thiên Cung bảy mươi hai Bảo Điện ban đầu có rất nhiều cung điện đều dời đến vũ trụ nơi khác, trấn thủ một phương.
Lại thêm Tiêu Hán Thiên Đình, Long Tiêu Thiên Đình cùng Long Hán Thiên Đình dung hợp, Thiên Đình trong lịch sử không ngừng mở rộng, mới có quy mô như hiện tại.
Nhưng truyền thống các nơi trong Thiên Đình đều độc lập lại được giữ lại.
Lang Hiên Thần Cung đã biết được Mục Thiên Tôn chạy về phía bên này, đệ tử trong cung Lang Hiên Thần Hoàng không dám chậm trễ, lập tức báo lên, quản lý Lang Hiên Thần Cung chính là đại đệ tử của Thần Hoàng, Thường Khê Đình, khi nghe được Mục Thiên Tôn tới chơi, hắn lập tức cảm thấy đau đầu.
- Mục Thiên Tôn thật sự tới đây sao?
Hắn hết lần này đến lần khác hỏi thăm.
- Đại sư huynh, hắn đã đến ngoài cung!
Thường Khê Đình cười lạnh nói:
- Hắn tới nơi này làm gì? Chẳng lẽ không sợ chết sao?
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, một người đánh bạo nói:
- Đại sư huynh, ai dám giết hắn? Mấy ngày trước đây ở trong Dao Trì, Thiên Tôn cũng ra tay, hắn còn không phải là không chết sao? Nếu như hắn chết ở trong Lang Hiên Thần Cung chúng ta, chúng ta sẽ gặp tai họa lớn! Thế lực khác nắm được lý do này, nói Lang Hiên Thần Cung hại Mục Thiên Tôn, chúng ta đều phải chôn cùng với hắn!
Thường Khê Đình cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra, hắn vẫy vẫy tay, nói:
- Ta tất nhiên biết hậu quả. Ta nghe nói hắn bây giờ không có hồn phách, chỉ dựa vào thần thức bất diệt chống đỡ, mạng sẽ không lâu vậy. Cho dù không thể trực tiếp giết chết hắn, nhưng lại có thể khiến cho hắn gặp khó khăn, bị chết nhanh hơn.
Ánh mắt của hắn chớp động, mỉm cười nói:
- Nếu đường đường là Mục Thiên Tôn bị đệ tử của Lang Thiên Tôn đánh bại, hơn nữa không phải à bại một lần, mà bại mười lần trăm lần, tin tưởng niềm tin của hắn sẽ phải giảm sút tới mức nào? Hắn có thể bị chết càng nhanh hơn hay không?
Ánh mắt mọi người nhất thời sáng lên.
Thường Khê Đình mỉm cười nói:
- Chúng ta là đệ tử của Thiên Tôn, thuở nhỏ nhận Thiên Tôn chỉ đạo, tu luyện chính là công pháp thượng thừa nhất, thần thông thượng thừa nhất. Mục Thiên Tôn chẳng qua chỉ là một dế nhũi hạ giới, mượn thần thông của Lăng Thiên Tôn xuyên qua, quay về Long Hán, lúc này mới có danh tiếng Thiên Tôn. Đánh bại hắn cũng không khó, chỉ cần hắn không chết ở Lang Hiên Thần Cung, lại không có quan hệ gì với chúng ta.
Một vị trẻ tuổi cau mày nói:
- Đại sư huynh, ta nghe được tin tức, đám người Ngọc hoàng tử đã từng đi vào Dao Trì khiêu chiến với hắn, cũng có ý định sỉ nhục hắn, kết quả bị hắn đánh chết. Ngọc hoàng tử ở trên Thần Tú Bảng cũng có xếp hạng rất cao, hắn có thể giết chết đám người Ngọc hoàng tử, có thể thấy được thực lực của hắn không thể coi thường được!
Thường Khê Đình cười nói:
- Thần Tú Bảng Thanh Hoa Bảng là biễu diễn lừa gạt tiểu hài tử, các ngươi nhìn các đại đệ tử của Thiên Tôn, có mấy người xuất hiện ở trên bảng? Các Thiên Tôn đề phòng lẫn nhau khác thường nghiêm ngặt, căn bản không muốn để Thiên Tôn khác thăm dò được công pháp của mình, mấy đệ tử của Thiên Tôn lên bảng sử dụng công pháp đều không phải là tuyệt học thân truyền của Thiên Tôn, chẳng qua là trò xiếc dùng để mê hoặc Thiên Tôn khác mà thôi! Các ngươi thi triển tuyệt học của lão sư, đánh bại hắn cũng không khó khăn. Ta muốn khiến cho hắn khổ sở dến nôn ra máu, khiến cho hắn sống hậm hực mà chết!
Tất cả mọi người thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, tất cả đều cười nói:
- Có những lời này của đại sư huynh, chúng ta lại yên tâm. Chỉ là, nếu như hắn không dám ứng chiến thì sao?
Thường Khê Đình mỉm cười nói:
- Hắn không phải là phách thể trong truyền thuyết sao? Nghe nói phách thể vô song, các ngươi nắm lấy điểm này, nói lời khích tướng hắn, nếu hắn có chút chính trực đều sẽ ứng chiến. Người này chỉ mới hai ba mươi tuổi, không có tâm tư sâu như vậy. Các ngươi đi chuẩn bị, ta đi gặp sư tôn!
Mọi người vội vàng ra ngoài chuẩn bị.
Trong Thần Hoàng điện, Thường Khê Đình cúi người đứng bẩm báo chuyện này, nói:
- Sư tôn, đệ tử xử trí như vậy có thoả đáng hay không? Sư tôn có muốn đích thân đứng ra gặp hắn hay không?
Trên đầu Lang Hiên Thần Hoàng có sừng rồng lộ ra, tướng mạo cao lớn, hắn chính là vị Bán Thần đầu tiên trên thế gian, phụ mẫu hắn đều là Cổ Thần, ban cho hắn tuổi thọ vĩnh hằng, bởi vậy hắn có thể còn sống sót.
Hắn có tu vi thực lực sâu không lường được, so với Ngự Thiên Tôn Hạo Thiên Tôn năm đó còn muốn cổ xưa hơn, thậm chí có nghe đồn nói hắn tham dự qua trận đại chiến ở dải đất Huyết Tú kia, nhưng không biết là thật hay là giả.
Phụ mẫu hắn là hai vị Cổ Thần nào cũng vẫn là bí mật.
Đệ tử của hắn phần nhiều là Bán Thần, ở trong Bán Thần, Hạo Thiên Tôn, Lang Hiên Thần Hoàng và Tổ Thần Vương là ba vị đứng đầu lớn có năng lực hiệu triệu cực lớn, là những tồn tại có quyền thế nhất ở trong Bán Thần.
- Ngươi xử trí rất tốt, chỉ là phải cẩn thận, không nên giết chết hắn.
Lang Hiên Thần Hoàng nhíu mày, nghi ngờ nói:
- Người này cũng dám tới đây sao? Đây ngược lại là một hành động khiến cho ta nhức đầu. Thiên Đình đã bị hắn làm cho ầm ĩ, mười Thiên Tôn nghi ngờ lẫn nhau đề phòng lẫn nhau, thiếu chút nữa cũng có tranh đấu. Người này lại lớn mật, chạy đi tới chỗ Thiên Vương, bốn Đế khác giở trò thì cũng thôi, hắn cũng dám chạy đến chỗ nhổ râu cọp của ta. Bây giờ là thời điểm đặc biệt...
Hắn bước đi thong thả quay lại, trầm ngâm nói:
- Ta không đi gặp hắn. Thiên Minh chính là do hắn sáng lập, hắn là mộ trong năm người sáng lập, địa vị ở trong Thiên Minh thậm chí còn cao hơn Lăng Thiên Tôn! Hiện tại năm người sáng lập, Nguyệt Thiên Tôn tàn phế, Vân Thiên Tôn, Lăng Thiên Tôn chết, Tần Thiên Tôn trốn không dám đi ra, chỉ còn lại có hắn. Trên danh nghĩa, hắn là người có quyền lực lớn nhất, người có địa vị tối cao của Thiên Minh, ta gặp hắn còn phải cúi đầu gọi hắn là huynh!
Trong lòng Thường Khê Đình thất kinh, không dám nói lời nào, thầm nghĩ:
- Chuyện này xử lý tốt, ta lại lập công ở trước mặt lão sư, lão sư nhất định sẽ ca ngợi ta.
Ánh mắt Lang Hiên Thần Hoàng thâm thúy, không nhanh không chậm nói:
- Tiểu tử này chiếm hết tiện nghi. Những năm đầu Long Hán, Thiên Đế mời ta đi gặp, ta tham gia là Thiên Đình thịnh hội, hắn lại chạy đi gặp Ngự Thiên Tôn tham gia Dao Trì thịnh hội. Kết quả, hắn lại thành lập Thiên Minh, địa vị của hắn ngược lại ở trên ta... Khê Đình, ta ra ngoài vân du khắp nơi, các ngươi sỉ nhục hắn một hồi sau đó mời hắn rời đi, đừng để cho hắn chết ở chỗ này của ta. Còn nữa!
Hắn trầm giọng nói:
- Nghiêm khắc bảo vệ Mục Thiên Tôn cho ta, trăm triệu lần không thể để cho hắn có việc gì! Nếu như hắn chết ở trong Lang Hiên Thần Cung ta, đây là một chậu phân lớn đội lên trên đầu của ta, khiến cho ta muốn rửa cũng rửa không sạch! Trong Thiên Đình sớm có Thiên Tôn nhìn ta không vừa mắt, ước gì diệt trừ ta, chỉ là không có cơ hội. Hiện tại cơ hội của bọn họ tới. Nói không chừng sẽ có người ra tay, tập kích Mục Thiên Tôn!
Thường Khê Đình sởn tóc gáy, vội vàng rời đi.
Lang Hiên Thần Hoàng rời đi, cười nói:
- Thiên Đình thịnh hội, địa vị của ta còn ở trên một ít Cổ Thần, không nghĩ tới Thiên Đình thịnh hội không có ý nghĩa gì với hậu bối, ngược lại Dao Trì thịnh hội không quá thu hút mới là định ra bố cục cực lớn cho trăm vạn năm sau. May là ta cũng sớm gia nhập Thiên Minh, bằng không ngay cả cơ hội chia một chén canh cũng không có...
Tần Mục gầy trơ cả xương, khí huyết suy yếu, ho khan liên tục, rất nhiều đệ tử Lang Hiên Thần Cung đang chen chúc tới trước mặt hắn, nói cái gì mời phách thể Mục Thiên Tôn chỉ giáo các loại.
Tần Mục trước sau không lên tiếng, không có trả lời, chỉ là khí huyết không ổn định, rõ ràng trong lòng cũng không bình tĩnh.
Tề Cửu Nghi tức giận, lạnh lùng nói:
- Các vị sư huynh Lang Hiên Thần Cung, các ngươi làm cái gì vậy? Mục Thiên Tôn tới là tiếp kiến Lang Thiên Tôn, không phải là muốn hồ đồ tranh cãi cùng những đệ tử các ngươi! Các ngươi muốn đánh nhau, xông tới ta hầu!
Một nữ tử cười nói:
- Tề Cửu Nghi, chúng ta đã nghe qua thanh danh của ngươi, ngươi chẳng qua chỉ là là đệ tử của bốn Đế, bản lĩnh tầm thường, cũng không cần phải bêu xấu. Chúng ta mời Mục Thiên Tôn, Tần phách thể của Duyên Khang chỉ giáo, ngươi còn chưa đủ tư cách.
Tề Cửu Nghi giận tím mặt:
- Khiêu chiến cũng phải nói tới tư cách sao?
Mọi người cười không nói.
Vân Tiệm Ly cười ôn hòa nói:
- Như vậy ta đủ tư cách chứ? Ta là hậu nhân của Vân Thiên Tôn, có thể thay Mục Thiên Tôn tiếp nhận khiêu chiến của các vị sư huynh hay không?
Thường Khê Đình từ bên ngoài đi tới, cười ha ha nói:
- Bệnh công tử, nãi nãi và thái tổ nãi nãi nhà các ngươi thật sự quá khó khăn trêu chọc, ngươi cần gì phải tự mình đi lên? Bệnh công tử yên tâm, mấy sư đệ của ta chỉ là muốn mời Mục Thiên Tôn chỉ điểm tu hành một chút mà thôi. Nghe nói Mục Thiên Tôn ở hạ giới cải cách, được gọi là tam kiệt Duyên Khang, lại là phách thể Duyên Khang tuyệt thế vô song, chỉ điểm mấy sư đệ sư muội chúng ta một chút, cũng tiện cho bọn họ mở mang tầm mắt.
Mọi người đều cúi người:
- Đại sư huynh!
Tần Mục run rẩy đứng dậy, nói:
- Nếu các vị muốn mở mang kiến thức một chút xem thực lực phách thể phách thể thế nào, mở mang kiến thức một chút về tuyệt học Duyên Khang, như vậy ta...
Hắn đột nhiên ho khan kịch liệt, thân thể lảo đảo, vươn tay ra muốn đỡ lấy gì.
Vân Sơ Tụ lập tức đi tới trước người hắn, nâng hắn đi ra ngoài, nói nhỏ:
- Ngươi đấy, không nên quá cậy mạnh, yêu quý thân thể một chút. Ta cũng đã sớm nói chúng ta không nên ra ngoài, ngươi còn muốn đi ra...
Dứt lời, nàng lặng lẽ nhéo một cái ở dưới nách hắn.
- Ta bị Đế Hậu nương nương đùa giỡn sao?
Tâm thần Tần Mục rung động, vội vàng đẩy thiếu nữ này ra, thở hổn hển nói:
- Kẻ sĩ có thể giết nhưng không thể sỉ nhục, ta còn chịu đựng được! Ta là tới gặp Lang Thiên Tôn, không phải tới chịu nhục, làm phách thể, ta phải tuyệt đối giữ gìn tôn nghiêm của phách thể! Tới đi!
Hắn đứng thẳng, lấy ra Nguyên Mộc Tâm, chống cây gậy gỗ này, hiện ra hết dáng vẻ cao ngạo ngông nghênh, lạnh lùng nói:
- Phách thể Duyên Khang chưa bao giờ thua! Cũng chưa từng lùi bước bao giờ!
Tề Cửu Nghi thở dài, thầm nghĩ:
- Lần này xuất môn, chỉ sợ lại có rất nhiều người phải chết. Lúc trước là Dao Trì, bây giờ là Lang Thiên Tôn Lang Hiên Thần Cung, lẽ nào Tần giáo chủ thật sự quyết tâm phải phá Thiên Đình một lần sao?
Vân Sơ Tụ nhìn cây côn gỗ này, trong lòng thầm giật mình:
- Nguyên Mộc Tâm của Nguyên Giới! Địa Mẫu Nguyên Quân tiểu nương này vì lấy lòng tiểu tử này, ngược lại bỏ cả vốn gốc! Hi, vừa rồi tiểu quỷ Lang Hiên Thần Hoàng kia len lén trốn đi, không ở nơi này. Mục Thiên Tôn không có cách nào phát huy ra tất cả uy năng của Nguyên Mộc Tâm, nếu ta giúp hắn dỡ nơi này xuống, hình như rất đơn giản...
Trong mắt nàng lộ ra vẻ hưng phấn.
Tần Mục nhấc Nguyên Mộc Tâm lên, lạnh lùng nói:
- Ai muốn ta chỉ điểm?
Trong lòng hắn cũng có tính toán của mình:
- Đi tìm Lang Thiên Tôn gây xui xẻo, sau đó lại đi tới chỗ các bá chủ của Thiên Đình khác đại náo một hồi, ta lại có thể đi tới Đạo môn Thiên Đình gặp Đạo tổ...
Thường Khê Đình dùng mắt ra hiệu về phía một thiếu niên, thiếu niên kia ra khỏi hàng, mặt mỉm cười, khom người nói:
- Thẩm Vãn Chu đệ tử của Lang Thiên Tôn, mời Thiên Tôn chỉ giáo!
Thường Khê Đình ho khan một tiếng, nhắc nhở:
- Vãn Chu sư đệ, không nên tổn thương đến Mục Thiên Tôn, chúng ta là chủ nhà phải tận đạo đãi khách.
Giọng điệu Tần Mục cứng rắn nói:
- Không cần! Cứ việc tổn thương ta!
Thẩm Vãn Chu khẽ cười một tiếng, nói:
- Vãn bối có thể cho Mục Thiên Tôn ra tay trước, để cho vãn bối mở mang kiến thức một chút về thực lực của phách thể.
Tần Mục giận tím mặt, nguyên khí điên cuồng tràn vào trong Nguyên Mộc Tâm, kích phát uy năng Nguyên Mộc Tâm, thầm nghĩ:
- Có nên một đòn đánh chết hắn hay không? Nếu đánh chết hắn, nếu chẳng may những người khác không dám khiêu chiến với ta...
Hắn vừa mới nghĩ tới đây, đột nhiên một pháp lực vô cùng cuồng bạo tràn vào Nguyên Mộc Tâm, pháp lực này khủng khiếp thâm thúy như vậy, vượt xa tu vi của hắn, gấp mấy nghìn lần mấy vạn lần tu vi của hắn!
Trong lòng Tần Mục nhất thời kinh sợ, Nguyên Mộc Tâm trong tay hắn lại hóa thành một cây cột chống trời, ầm ầm quét tới, Thẩm Vãn Chu trực tiếp bị nghiền thành bột mịn!
Mà không chỉ Thẩm Vãn Chu bị nghiền thành bột mịn, những đệ tử khác của Lang Hiên Thần Hoàng đều không thể chạy thoát, bị cây Nguyên Mộc Tâm này nghiền nát thành bột phấn!
Thường Khê Đình thấy tình hình không ổn, giơ tay lên chống đỡ, nhưng lực lượng vô cùng khủng khiếp kia nghiền ép xuống, ép cho hắn nôn ra máu, bay ngược ra.
Hắn hoảng sợ nhìn thấy cây cột lớn không thể tưởng tượng ở trong tay của Tần Mục càn quét Lang Hiên Thần Cung, không gian dưới đầu gậy vỡ nát, nghiền nát từng ngọn cung điện.
Cung điện đại điện của Lang Hiên Thần Cung bị lực lượng khủng khiếp cuốn ra, từ Thiên Đình rơi xuống, từng ngọn cung điện nghiền nát bay vào tinh không mênh mông.
Một gậy này của Tần Mục gần như phá hủy hơn phân nửa Lang Hiên Thần Cung, hắn không khỏi vừa sợ vừa giận, bỗng nhiên hắn quay đầu lại nhìn về phía Vân Sơ Tụ, nổi giận đùng đùng, cười lạnh nói:
- Tiểu nương tử, ta nhịn ngươi đã lâu!
Vân Sơ Tụ cũng không khỏi nổi giận, phi thân lên:
- Con người ngươi không biết tốt xấu! Ngươi cho rằng bản cung không có nhịn ngươi sao?
Tần Mục cất tiếng cười to, thân hình bay lên không trung, trực tiếp công kích Vân Sơ Tụ:
- Đánh đệ tử của Thiên Tôn làm gì? Muốn đánh thì đánh Thiên Tôn!
Tề Cửu Nghi và Vân Sơ Tụ đều trợn mắt nhìn, Tề Cửu Nghi vội vàng đá Long Kỳ Lân:
- Nhị ca, có chuyện gì xảy ra vậy? Giải thích một chút đi!