[Dịch] Mục Thần Ký
Chương 937 : Tử huyệt của mục thiên tôn
Ngày đăng: 03:31 24/08/19
Hòa thượng cùng đạo sĩ chấn động trước vẻ xinh đẹp của nữ tử kia, sau một lúc lâu mới hồi phục lại tinh thần, đạo sĩ vội vàng nói:
- Vị tiểu nương tử này, nơi này là Duyên Khang. Nàng từ đâu tới vậy?
- Duyên Khang?
Thiếu nữ kia chính là Vân Sơ Tụ, nghe vậy, trên mặt nàng rạng rỡ, nói:
- Như vậy chính là Nguyên Giới. Duyên Khang là địa phương của tên tiểu tử Mục Thiên Tôn kia, nghe nói hắn còn là phách thể Duyên Khang, còn gọi là tam kiệt cải cách Duyên Khang. Cầu dịch chuyển trao đổi linh năng này là liên kết hai tế đàn, bản cung ở Thiên Đình chế tạo một cái, hắn ở Duyên Khang để lại một cái, vì vậy hai cái cầu này nối liền cùng một chỗ...
Nàng nghĩ tới đây, nói:
- Hòa thượng đạo sĩ, các ngươi đi gọi hoàng đế của các ngươi qua đây.
Hòa thượng cùng đạo sĩ cuống quít quay về Kinh Thành Duyên Khang, không lâu sau, Linh Dục Tú dẫn đầu văn võ bá quan đến đây, ánh mắt của Vân Sơ Tụ nhất thời sáng lên, cười nói:
- Hoàng đế Duyên Khang không ngờ là một nữ tử. Ta đã nói nữ tử làm hoàng đế cũng không có gì đáng lo, những người bảo thủ kia hết lần này tới lần khác lấy lý do vớ vẩn để bỏ qua.
Linh Dục Tú dẫn theo người tiến lên thăm viếng:
- Thiên tử tiểu quốc ở hạ giới, bái kiến thượng thần Thiên Đình.
Vân Sơ Tụ cười nói:
- Không cần đa lễ. Nữ tử làm hoàng đế rất tốt, thật ra cũng không có kinh thế hãi tục như vậy, bản cung rất thưởng thức nàng. Nếu Thiên Đình cùng Nguyên Giới liên kết, như vậy nàng cũng nên thường xuyên đi tới Thiên Đình, cùng bản cung nói chuyện giải buồn một chút, không cần cứ ở lại trong hạ giới.
Nàng đưa ra một khối lệnh bài, nói:
- Nàng cầm theo lệnh bài của ta, lui tới Thiên Đình sẽ thuận tiện, không có trở ngại gì.
Linh Dục Tú cảm ơn, nàng nhận lấy lệnh bài, nói:
- Duyên Khang cằn cỗi, bách tính không có đường nào để duy trì sinh kế, tuy nhiên Duyên Khang có số lượng lớn xưởng chế tạo, có thể buôn bán hàng hóa với Thiên Đình hay không?
Vân Sơ Tụ suy nghĩ một lát, cười nói:
- Xưởng chế tạo của Duyên Khang các ngươi có thể chế tạo ra những gì?
Linh Dục Tú nói:
- Nhỏ thì có vật dụng hàng ngày, lớn thì thần binh hạm đội, đều có thể chế tạo ra.
Tròng mắt của Vân Sơ Tụ chuyển động, cười nói:
- Các ngươi có thể chế tạo ra cầu dịch chuyển trao đổi linh năng sao?
Linh Dục Tú gật đầu, nói:
- Thợ thủ công trong nước đã từng chế tạo ra loại cầu dịch chuyển trao đổi linh năng này.
- Giá bao nhiêu?
Linh Dục Tú gọi Công bộ Thượng thư tới, Công bộ Thượng thư báo ra một con số, sử dụng chính là tiền của Thiên Đình. Thiên Đình đúc tiền, là Thiên tệ, tuy nhiên tiền lưu thông bên trong Duyên Khang lại vẫn là Đại Phong tệ, cần phải đổi qua một hồi.
Vân Sơ Tụ giận dữ, cười lạnh nói:
- Lão cẩu Tạo Phụ Thiên Cung tự nhiên lại tham ô của bản cung nhiều tiền như vậy! Duyên Khang tạo một tòa cầu dịch chuyển trao đổi linh năng tiêu tiền còn không bằng một phần trăm của Tạo Phụ Cung!
Linh Dục Tú không dám nói lời nào.
Vân Sơ Tụ nói:
- Hoàng đế Duyên Khang, nàng theo bản cung đi một chuyến tới Tạo Phụ Cung, Duyên Khang các nàng chịu trách nhiệm chế tạo ra linh kiện của cầu dịch chuyển trao đổi linh năng bộ, để cho Tạo Phụ Cung lắp ráp, giá sẽ không thấp.
Linh Dục Tú mừng rỡ, dẫn theo Công bộ Thượng Thư và mấy trọng thần tinh thông thuật số đi theo nàng tiến vào cầu dịch chuyển trao đổi linh năng.
Vân Sơ Tụ nhìn lại, chỉ thấy trong mấy trọng thần này còn có hai nữ tử, một nữ oa trong đó là hồ ly tinh biến hóa ra, hoàn toàn không che giấu cái đuôi chồn ở phía sau mình.
- Duyên Khang có nữ hoàng đế, nữ quan cũng có rất nhiều, Thiên Đình lại không có nhiều nữ quan như vậy.
Vân Sơ Tụ thầm nghĩ.
Nàng lại không biết nữ quan đi theo bên cạnh Linh Dục Tú là Hồ Linh Nhi và Tư Vân Hương, lần này đàm phán cùng Tạo Phụ Cung có liên quan đến sự phát triển sau này của Duyên Khang, nhất định phải dẫn theo hai người các nàng.
Bên cạnh cầu dịch chuyển trao đổi linh năng, hòa thượng nhìn theo các nàng đi vào cầu dịch chuyển trao đổi linh năng, trên mặt hiện ra vẻ buồn rầu, khẽ nói:
- Bạch Khuê, Tần giáo chủ quyết định sử dụng chế tạo để khiến cho nước hưng thịnh, điều này thật sự được sao?
Đạo sĩ tiên phong đạo cốt này trầm giọng nói:
- Đánh không nổi Thiên Đình, chỉ có thể dung nhập trong hệ thống của Thiên Đình, khiến cho mình không thành kẻ địch của Thiên Đình. Duyên Khang chúng ta mượn cơ hội phát triển, chậm rãi lớn mạnh, tuy nhiên nếu hệ thống Thiên Đình không có nỗi lo bên trong, không có hoạ bên ngoài, mưu kế của Tần giáo chủ sẽ chỉ làm Thiên Đình càng thêm vững chắc. Nhưng chỉ cần Thiên Đình có loạn trong giặc ngoài, chính là thời điểm Duyên Khang quật khởi, lên như diều gặp gió!
Ánh mắt của hòa thượng kia sâu kín, than thở:
- Thiên Đình quái vật khổng lồ như vậy, thật sự sẽ có nỗi lo bên trong, sẽ có họa bên ngoài sao?
- Thái Thượng Hoàng không cần thiết phải suy nghĩ về những điều này.
Đạo sĩ cười nói:
- Thiên Đình không có nỗi lo bên trong, Tần giáo chủ cũng sẽ tạo cho Thiên Đình nỗi lo bên trong, không có họa bên ngoài, Tần giáo chủ cũng có thể tạo cho Thiên Đình họa bên ngoài. Hắn có loại bản lĩnh này.
Hòa thượng nghĩ đến những chuyện Tần Mục làm ở Duyên Khang, hắn không nhịn được bật cười, nói:
- Hắn thật sự có loại bản lĩnh này.
Đạo sĩ tiếp tục nói:
- Mà trong khoảng thời gian này, Duyên Khang ta chỉ cần khổ luyện nội công, dựa vào chế tạo để khiến nước hưng thịnh còn chưa đủ để diệt trừ Thiên Đình, còn cần Duyên Khang tự mình cố gắng, nếu Duyên Khang có thật nhiều cường giả Đế Tọa, thậm chí cường giả cảnh giới Thiên Đình, tương lai cũng sẽ vững chắc hơn.
Linh Dục Tú đến Thiên Đình, nàng nhìn bốn phía xung quanh, không nhịn được chấn động trước một Thiên Đình lộng lẫy xa hoa, thật lâu sau nàng mới hồi phục tinh thần lại, thử dò xét nói:
- Thượng thần, Mục Thiên Tôn có ở Thiên Đình hay không?
Vân Sơ Tụ liếc mắt nhìn nàng, cười mà như không cười nói:
- Nàng là tiểu tình nhân của hắn sao?
Vẻ mặt Linh Dục Tú ửng đỏ, lắc đầu.
- Hiện tại hắn đang ở tại Dao Trì, bị theo dõi rất chặt, nhưng vẫn không nhịn được lăn qua lăn lại.
Vân Sơ Tụ lắc đầu cười nói:
- Trong Thiên Đình có rất nhiều người muốn đối phó với hắn, nhưng bây giờ đều bị hắn chơi đùa tới không thể làm được gì.
Linh Dục Tú âm thầm thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt Vân Sơ Tụ quan sát nàng, rơi vào trước ngực của nàng, dường như suy nghĩ tới điều gì:
- Thì ra là thế. Bản cung ban đầu còn tưởng rằng Mục Thiên Tôn có xu hướng thích cao nhã, coi trọng nữ tử có vẻ bề ngoài đồng thời cũng coi trọng bên trong, không nghĩ tới hắn tầm thường thấp kém như thế, chỉ coi trọng ngực. Hóa ra bản cung thua ở trên một điểm này...
Linh Dục Tú chớp chớp mắt, nàng chú ý tới mới nháy mắt, ngực của Vân Sơ Tụ hình như lại lớn thêm một vòng, trong lòng buồn bực.
Cầu dịch chuyển trao đổi linh năng nối liền Nguyên Giới dẫn tới chấn động không nhỏ, cầu dịch chuyển trao đổi linh năng có tác dụng cực lớn, có thể khiến cho binh lực của Thiên Đình nhanh chóng đến chư thiên vạn giới, người sáng suốt vừa nhìn lại biết điều này có lợi cho Thiên Đình thống trị chư thiên vạn giới!
Nếu có thể dùng loại cầu dịch chuyển này nối liền các chư thiên vạn giới, như vậy sự thống trị của Thiên Đình chắc chắn sẽ đạt được một cao độ trước đó chưa từng có, thậm chí Thiên Đình không cần nuôi nhiều binh lực như vậy!
Chỉ cần chư thiên vạn giới nối liền với Thiên Đình, thậm chí có thể giảm bớt một ít quân đội không cần thiết, không cần phái ra nhiều đại quân Thần Ma như vậy đóng quân ở các thế giới đề phòng bọn họ làm phản!
Nơi nào cần đề phòng có phản loạn, đại quân Thiên Đình trực tiếp thông qua cầu dịch chuyển trao đổi linh năng nghiền ép qua, lại có thể trấn áp được phản loạn!
Kể từ đó, tiết kiệm được không biết bao nhiêu quân nhu lương thảo linh đan diệu dược, Thiên Đình có thể giảm đi rất lớn chi tiêu, hơn nữa so sánh với lúc trước thống trị càng thêm vững chắc!
Lại thêm các giới cống lên, cũng tiết kiệm tiêu hao trên đường đi, thần nhân Thiên Đình hạ giới làm mưa làm gió cũng vô cùng thuận lợi!
Tuy nhiên nghe được cầu dịch chuyển trao đổi linh năng là từ chỗ của Tần Mục truyền đi, không khỏi khiến cho người ta kinh ngạc, khiến người ta suy đoán về dụng ý của hắn, nhưng vẫn có sứ giả không ngừng tiến vào Dao Trì Man Hồi Lang Các, đưa tới các loại bảo vật, với ý đồ đổi lấy bản vẽ của cầu dịch chuyển trao đổi linh năng.
Long Kỳ Lân nhận hết bảo vật do những sứ giả này, nói:
- Giáo chủ đã sai người giao bản vẽ đến Đạo môn Thiên Đình, các ngươi cứ việc đi vào Đạo môn lấy bản vẽ là được.
Có sứ giả dự định đòi lại bảo vật, bị Yên Nhi đuổi ra ngoài.
Đã nhiều ngày qua, đám người Yên Nhi, Tề Cửu Nghi, Vân Tiệm Ly trở lại Man Hồi Lang Các, giúp đỡ Tần Mục xử lý các loại sự vụ.
Hơn mười ngày sau, lại có từng ngọn cầu dịch chuyển trao đổi linh năng được chế tạo ra, từng ánh sáng phóng lên cao, ở trên không trung của Thiên Đình hình thành cảnh sắc tuyệt đẹp.
- Thiên Tôn, ta hạ giới đây.
Vân Tiệm Ly chào từ giã Tần Mục, nói:
- Hiện tại Thiên Đình cùng Nguyên Giới nối liền, hạ giới trở nên đơn giản vô cùng, ta sẽ đi tới Duyên Khang xem rốt cuộc cái gì là cải cách.
Tần Mục gật đầu, viết mấy lá thư giao cho hắn, nói:
- Sau khi Vân huynh hạ giới, có thể đi vào Tây Thổ Thượng Thương thần tông gặp Hư Sinh Hoa, tới Đạo môn Duyên Khang gặp Lâm Hiên đạo chủ, tới Tu Di Sơn gặp Chiến Không Như Lai, tới Tiểu Ngọc Kinh gặp Vương Mộc Nhiên, bọn họ đều là những người đứng đầu cải cách ở hạ giới.
Vân Tiệm Ly trịnh trọng thu thư, đứng dậy từ biệt.
Tần Mục nhìn từng ánh sáng dạng phễu ở trên không trung của Thiên Đình, hắn thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt chớp động, thầm nghĩ:
- Kể từ nay, Duyên Khang lại an ổn.
Đúng vào lúc này, giọng nói của Vân Sơ Tụ từ phía xa truyền đến, cười nói:
- Mục Thiên Tôn, ngươi sắp chết rồi!
Tần Mục theo tiếng nhìn, chỉ thấy nữ tử này ngồi trên chiếc thuyền nhỏ từ trên mặt biển đi tới, hình như nàng có phần không giống lúc trước, tức giận nói:
- Nàng mới sắp chết!
Ánh mắt hắn không tự chủ được rơi vào trước ngực của nữ tử này, Vân Sơ Tụ rất đắc ý, không tự chủ được ưỡn ngực.
Chiếc thuyền nhỏ đi tới bên bờ, nàng từ trên chiếc thuyền nhỏ nhảy xuống, ánh mắt Tần Mục không tự chủ được dính vào trên ngực của nàng. Long Kỳ Lân chú ý tới tầm mắt của hắn, trong lòng thoáng động:
- Không xong! Giáo chủ bị Đế Hậu nương nương nắm được nhược điểm!
Vân Sơ Tụ bước nhanh đi tới, cười khanh khách nói:
- Ngươi thật sự muốn chết! Hạo Thiên Tôn triệu tập bá chủ Thiên Đình nghị sự, nói Hỏa Thiên Tôn, Hư Thiên Tôn từ trong Thái Hư truyền đến tin tức, nói mấy ngày nay Thái Hư có biến hóa kỳ lạ, xin Thiên Đình phái ra cường giả đi vào, để tránh Thái Hư xảy ra động tĩnh khác thường gây họa tới Thiên Đình. Các bá chủ Thiên Đình bàn bạc một hồi, quyết định phái ra một vị Thiên Tôn dẫn người đi tới, tập hợp với đội quân tiên phong đi cùng Hỏa Thiên Tôn, Hư Thiên Tôn. Ngươi đoán vị Thiên Tôn này là ai?
Tần Mục rên lên một tiếng:
- Sẽ không phải là ta đi chứ?
Vân Sơ Tụ kéo cánh tay trái của hắn, kẹp cánh tay trái của hắn ở giữa ngực, trên mặt tươi cười, hoan hô nói:
- Chính là Mục Thiên Tôn đại danh đỉnh đỉnh! Mặc dù có vài Cổ Thần phản đối, nhưng dù sao cũng chỉ là số ít, hơn nữa Thiên Đế cũng gật đầu, nói nhất định phải phái Mục Thiên Tôn đi vào.
Tần Mục thử tránh ra, nhưng Vân Sơ Tụ ôm rất chặt, tâm thần hắn không khỏi chấn động, lại không có mạnh mẽ tránh thoát nữa.
- Giáo chủ xong rồi!
Long Kỳ Lân thấy thế, trong lòng hãi hùng khiếp vía, thầm nghĩ không xong:
- Giáo chủ bị bắt được tử huyệt!
Ánh mắt của Tần Mục chớp động, thử dò xét nói:
- Ta vẫn chưa từng gặp qua Thiên Đế. Vị Thiên Đế bệ hạ này là dùng Thần Khí Tạo Hóa chế tạo ra sao?
Vân Sơ Tụ liếc nhìn hắn một cái, cười tủm tỉm nói:
- Mục Thiên Tôn hình như hoàn toàn không lo lắng cho an nguy của mình, ngược lại còn muốn nói tới hắn. Thực sự không dám giấu giếm, lần này phần lớn những người đi cùng ngươi tới Thái Hư đều là người muốn lấy tính mạng của ngươi, ngoại trừ các đệ tử của Thiên Tôn ở ngoài, còn có một cường giả có chút khó chịu đối với ngươi. Ngươi đoán thử xem hắn là ai?
Tần Mục lắc đầu, bị nàng ôm cánh tay không tự chủ được đi theo nàng về phía Man Hồi Lang Các, hắn chỉ cảm thấy cánh tay trái rất mềm mại ấm áp.
- Giáo chủ chết chắc rồi!
Sắc mặt của Long Kỳ Lân vàng như đất:
- Đó là vợ của Thiên Đế đấy!
Vân Sơ Tụ cười nói:
- Đứng đầu Linh Tú quân, Độc Tí Thần Đao Lạc Vô Song! Lạc Vô Song nghe được hắn cũng sẽ cùng đi tới Thái Hư, hai con mắt xuất hiện hai đường đao quang, khỏi phải nói hắn có bao nhiêu vui vẻ!