[Dịch] Mục Thần Ký
Chương 948 : Đêm lạnh mưa máu
Ngày đăng: 03:31 24/08/19
Trong bóng tối phía ngoài thành, tiếng gào thét đinh tai nhức óc càng lúc càng lớn, từ trong bóng tối có quái vật hình thể khổng lồ đi ra.
Trong thành, mọi người không nhịn được bắt đầu cảm thấy khẩn trương, quái vật giống như yêu ma quỷ quái từ trong ác mộng đi ra, là thứ hung ác nhất, xấu xí nhất trong ảo tưởng, có người giống như mọc đầy gai, trên thân có đầy mắt, có kẻ giống như hoa từ máu thịt tạo thành, có kẻ giống như thực vật cùng người hợp thể, trăm kỳ ngàn quái.
Nhưng từ phía sau đi ra lại là Cổ Thần đầu chim thân người, đầu trâu thân người, đầu thú nhân thân, còn có ác long khổng lồ, rắn nhiều đầu, người khổng lồ to béo bụng lớn.
Còn có vài sinh vật kỳ lạ cổ quái, cánh tay là mũi khoan sắc bén, các nơi trên thân thể còn mọc đầy đao kiếm sắc bén, các công cụ công thành tự đi lại.
Đô đô...
Một chiếc thuyền lớn từ máu thịt tạo thành đang phun ra khói đặc, trên thuyền mọc đầy những cánh tay thật dài, dưới thuyền lại có vô số cái chân, trên chiếc thuyền kia còn mọc ra những tồn tại chỉ có nửa người trên, khua chiêng gõ trống, thổi sáo đàn hát.
Thuyền lớn máu thịt ở trong tiếng đàn hát đang khoa chân múa tay, đầu thuyền mở ra cái miệng to như chậu máu, răng nhọn giống như từng hàng cương đao, lúc mở lúc khép, cao hứng bừng bừng đi về phía thành thị của chúa sáng thế này.
Ở phía trên không trung, mặt trăng ló ra, ánh trăng chiếu xuống.
Từ bầu trời có tiếng cười quái dị truyền đến, Tần Mục ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy mặt trăng kia tự nhiên mọc một mặt người, phát ra tiếng cười quỷ dị.
Không chỉ có như vậy, mặt trăng kia lại còn dài ra cánh tay, không biết cánh tay lấy từ đâu ra một cây sáo, đó là xương đùi của chúa sáng thế được đánh bóng thành cây sáo, bị gương mặt trong mặt trăng đặt ở bên miệng, thổi ra làn điệu vui sướng!
Tần Mục thu hồi ánh mắt, trong đêm tối của Thái Hư này cuối cùng lại giống như một giấc mộng kỳ quái, khiến người ta có cảm giác hoang đường quái dị.
Vù...
Một quái vật khổng lồ từ trên cao hạ xuống, đáp xuống trên thành lâu, đó là một con chim lớn, mọc đầy mặt người, hai cánh lại do xương trắng tạo thành, ép cho thành lâu sụp xuống.
Từng gương mặt trên con chim khổng lồ hưng phấn nhìn số lượng người không nhiều trong thành, những gương mặt này phát ra tiếng cười kỳ quái.
Cánh của con chim khổng lồ này do đầu lâu tạo thành, đột nhiên tất cả đầu lâu cùng nhau phun ra khí lưu và ngọn lửa, trong đầu lâu phát ra những tiếng gào thét chói tai, khí lưu và ngọn lửa khiến con chim kỳ lạ này bay lên trên không trung!
Trong tiếng rít, yêu ma quỷ quái giống như ác mộng ngoài thành đều bước ra, ầm ầm ầm chạy về phía thành thị của chúa sáng thế này!
- Trời ơi...
Một nữ chân thần nhìn thấy vậy, thân thể run rẩy:
- Đây là thế giới gì vậy?
Đây là thế giới do chúa sáng thế Thái Hư chế tạo ra.
Thế giới này là do thần thức tạo thành, chúa sáng thế sử dụng thần thức tưởng tượng ra toàn thế giới, sáng tạo ra vạn vật, sáng tạo ra văn minh. Nhưng bởi vì kẻ thù bên ngoài xâm nhập, đánh hỏng một thế giới trong đó, tạo thành tâm ma của Thái Hư sinh sôi.
Vùng đất Thái Hư mặc dù được bảo tồn hoàn chỉnh, nhưng ở đây không có U Đô, không có nơi người chết đi về, cũng đưa đến một hậu quả khác.
Người chết không chỗ nào đi về, chỉ có thể bồng bềnh ở trong Thái Hư, do đó kết hợp cùng thần thức của những chúa sáng thế, ra đời các loai sinh mạng có thân thể không giống với tất cả mọi sinh mạng trên thế gian.
Hình thành loại yêu ma quỷ quái của Thái Hư này không chỉ có chúa sáng thế đã chết, cũng có Thần Ma Thiên Đình chết ở trong Thái Hư.
Ầm ầm!
Chấn động mãnh liệt truyền đến, yêu ma quỷ quái ngoài thành Thái Hư đánh vào tường thành, thành thị của chúa sáng thế này nhìn như tường thành kiên cố không thể phá vỡ lại ầm ầm chấn động, xuất hiện từng vết nứt nhìn thấy mà giật mình.
Tuy nhiên thành thị này là do thần thức của chúa sáng thế tạo vật thành, rất nhanh vết nứt đã tự mình chữa trị, khiến cho tất cả mọi người trong thành đều thở phào nhẹ nhõm.
Ầm ầm, tiếng va chạm lại một lần nữa truyền đến, từng tiếng va chạm nặng nề lại cực lớn nối tiếp nhau vang lên, tường thành giống như mặt gương này không kịp tự mình chữa trị, đột nhiên, cánh cửa phía nam của thành sụp xuống, yêu ma quỷ quái Thái Hư ngoài thành giống như nước thủy triều tràn vào trong thành!
- Chuẩn bị nghênh đón kẻ địch!
Không biết ai đó kêu lớn.
Nhưng vào lúc này, cửa thành phía bắc cũng ầm ầm sụp xuống, tiếp theo là cửa thành phía đông tây, tất cả đều bị những yêu ma quỷ quái của Thái Hư san bằng, yêu ma quỷ quái cực lớn xông vào trong thành thị hoành hành, chúng đi qua nơi nào các kiến trúc đều sụp đổ xuống!
Hàng vạn hàng nghìn Ma quái Thái Hư giống như nước thủy triều vọt tới, mọi người đứng ở trên chỗ cao nhìn xuống, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo.
Trên tiễn tháp, một nữ tử hét lên một tiếng, bay lên trời, bay về phía bầu trời, cố gắng từ không trung chạy ra khỏi thành thị giống như con ác mộng này.
Nhưng nàng bay lên trên không trung, lại thấy mặt người trên mặt trăng trong không trung phát ra tiếng thét chói tai, một con chim kỳ lạ bằng xương trắng mặt người vỗ cánh xông về phía nàng.
Lại có vô số con chim kỳ lạ từ trong mặt trăng mặt người bay ra, chúng đông nghịt, mà mặt trăng này cũng trở nên quỷ dị, ánh trăng đỏ như máu, giống như mặt người bằng máu vậy.
Âm luật do mặt người trên mặt trăng thổi ra cũng trở nên vui vẻ khác thường, thậm chí nghe rất hay.
Âm luật từ không trung truyền xuống phía dưới, những ma quái Thái Hư lại trở nên hưng phấn vô cùng.
Rất nhanh, nữ tử bay lên trên không trung kia lại bị đàn chim phá tan thành từng mảnh, máu tươi từ trên không trung rơi xuống, đầu tiên là mưa nhỏ tí tách, sau đó lập tức biến thành mưa rào.
Mưa máu từ trên cao rơi xuống, đó là ánh trăng đang chảy máu, không trung giống như một bức tranh bị máu tươi nhuộm đỏ, vết máu che trời lấp đất!
Trên bầu trời, những chim kỳ lạ lao xuống phía dưới, vô số yêu ma quỷ quái đàn cũng rất nhanh đi tới chỗ vị trí của đám người Tần Mục, bao phủ lấy bọn họ!
Giờ phút này, bất kỳ kẻ nào cũng không kịp để ý tới ân oán với nhau, cũng không nhớ tới lệnh của lão sư phải chém giết Mục Thiên Tôn, lúc này bọn họ chỉ có một ý nghĩ, đó chính là sống sót!
Tần Mục không nói lời gì, lập tức phát động cánh cửa Thừa Thiên, nhưng khiến cho trong lòng hắn chợt lạnh chính là không ngờ không có cách nào mở ra được cánh cửa Thừa Thiên.
Nếu những yêu ma quỷ quái do oan hồn chết ở trong Thái Hư biến thành, như vậy sử dụng pháp thuật thần thông nhằm vào linh hồn đối với bọn họ là hữu hiệu nhất, nhưng Thái Hư cùng U Đô không ở trong cùng một thời không, bởi vậy không có cách nào mở ra.
- Nếu có thể mở ra cánh cửa Thừa Thiên, như vậy xông ra sẽ vô cùng dễ dàng, đáng tiếc.
Hắn phát động thần thông U Đô, nguyên khí và thần thức kết hợp tưởng tượng ra một mặt lá cờ trắng, nghênh đón một vị Cổ Thần hình thái yêu ma quỷ quái đang lao vọt về phía mình, hắn dùng sức vung lá cờ lên!
- Tuy nhiên, cho dù ta không phải là ca ca, nhưng thế gian này luận về thần thông U Đô, người có thể vượt qua ta cũng không tới năm người!
Hồn phách trong cơ thể của yêu ma quỷ quái này lập tức bay ra, rơi vào trong lá cờ trắng, lá cờ trắng vốn trống rỗng không có bất kỳ vật gì, lúc này tự nhiên xuất hiện thêm một nam tử.
Nam tử kia đần độn, gương mặt vặn vẹo, giãy dụa cố gắng bay ra khỏi lá cờ trắng, lá cờ trắng mặc dù là vật do nguyên khí và thần thức tạo thành, rất mỏng, nhưng lại dường như giấu không gian bên trong.
Gương mặt của nam tử kia vặn vẹo từ trong lá cờ trắng vươn tới, chống cho không gian bên trong lá cờ phải biến hình.
Tần Mục dùng sức cắm lá cờ trắng trên mặt đất, trong cổ họng phát ra tiếng trầm thấp buồn chán:
- Chỗ thân ta ở chính là U Đô!
Ầm...
Nguyên khí của hắn nổ tung, hóa thành ma khí của U Đô cuồn cuộn tuôn ra, trong giây lát càn quét phạm vi hơn trăm mẫu đất xung quanh, hóa thành một mảnh thế giới tối tăm.
Trong Linh Thai thần tàng của hắn, nguyên thần Linh Thai giơ chân lên nặng nề giẫm xuống, lập tức dưới chân có thái cực bốc lên, trời đất quay cuồng, trời ở dưới, đất ở trên, trên mặt đất lại hóa thành thế giới U Đô!
Thân thể cùng nguyên thần của Tần Mục dung hợp, lắc mình hóa thành hình thái Thổ Bá ba con mắt, thân thể tăng vọt, hóa thành kích thước chừng trăm trượng, đứng vững giống như ngọn núi, không thể nhỏ hơn so những yêu ma quỷ quái là bao nhiêu.
Tay hắn cầm trường tiên bằng lửa, vung ra, quấn lấy cổ của một con yêu ma quỷ quái vọt tới, hắn dùng sức rung lên, hồn phách trong cơ thể yêu ma quỷ quái này bay ra, bị roi quấn lấy.
Roi thu về, quất vào trên lá cờ trắng, trong lá cờ trắng lập tức lại có một hồn phách với gương mặt vặn vẹo.
Ánh mắt ở mi tâm của Tần Mục mở ra, ánh lửa giống như cột bắn về phía trước, một đầu khác vọt tới hồn phách ma quái Thái Hư trực tiếp chiếu cho hồn phi phách tán.
Phía sau hắn có yêu ma quỷ quái vọt tới, Tần Mục giơ chân lên, một chân đá vào trên đầu của yêu ma quỷ quái này, lòng bàn chân có Ma hỏa U Đô hừng hực, thiêu đốt cho yêu ma quỷ quái này thành tro bụi.
Một con yêu ma quỷ quái khác vọt tới phía sau của hắn, lại thấy cái đuôi sau mông của Tần Mục quấn lấy cổ hỏng của yêu ma quỷ quái, nhấc yêu ma quỷ quái này tới giữa không trung, đầu dưới chân trên, đập mạnh xuống.
Con yêu ma quỷ quái kia bị đập được thất điên bát đảo, nó đang muốn xoay người đứng lên, một móng bò của Tần Mục hạ xuống, giẫm lên trên đầu nó.
Đầu của yêu ma quỷ quái này bép một tiếng, nổ tung.
Trên bầu trời, những con chim kỳ lạ bay lượn, gào thét nhào xuống phía dưới, dưới lợi trảo thò ra, còn chưa hạ xuống, lại thấy hai cây sừng của Thổ Bá trên đỉnh đầu của Tần Mục có ánh sáng đột ngột phát ra, hóa thành hai đường Hoàng Tuyền chín khúc, khóa con chim kỳ lạ này lại lại, cứng rắn đốt thành một con chim lửa không ngừng kêu lên thảm thiết.
Thình lình một con yêu ma quỷ quái va chạm thật mạnh ở trên người của hắn, trước ngực của Tần Mục truyền đến tiếng rạn vỡ rắc rắc, xương của hắn bị đụng gãy không biết bao nhiêu cái, lăn lông lốc đập vào trên một tòa cung điện, hắn đập xuyên qua cung điện, lại lập tức đập xuyên qua một tòa cung điện khác của chúa sáng thế, đánh gãy từng cây cột cực lớn, lúc này mới dừng lại.
Thân Thổ Bá của hắn bị phá, lập tức khôi phục lại chân thân, hắn nhanh chóng phát động Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Kinh, chữa trị thân thể bị tổn thương.
Phía trước truyền đến tiếng nổ ầm ầm, con yêu ma quỷ quái kia đánh hắn đánh bay xuống đập sụp hai tòa đại điện vẫn đuổi theo thân hình của hắn, mắt thấy nói sắp đánh vào trên người của hắn, Tần Mục đột nhiên giống như tan chảy vậy, dán sát trên mặt đất hóa thành một bóng đen nhanh chóng chạy đi.
Yêu ma quỷ quái này giật mình, lập tức điên cuồng đuổi theo bóng dáng của hắn.
Lạc Vô Song đang lấy nguyên khí làm đao, chém giết yêu ma quỷ quái, nhưng lại lực bất tòng tâm, hắn nhìn lại xung quanh, chỉ thấy mọi người trong thành lúc này đều rơi vào trong nguy nan, có kẻ chết có kẻ đầy thương tích.
Cho dù là đệ tử của Thiên Tôn, chân thần tìm hiểu ra công pháp nhỏ Thiên Đình, đối mặt với công kích như vậy cũng khó có thể chống lại.
Đột nhiên lại có một tiếng hét thảm truyền đến, một vị chân thần bị đánh nát thành từng mảnh!
Mà sau khi vị Chân Thần này chết, hồn phách phiêu đãng, trong phút chốc hồn phách xung quanh lại có máu thịt điên cuồng sinh sôi, rất nhanh hóa thành một con ma quái Thái Hư xông về phía những người khác, lục thân không nhận!
Hơn nữa, Lạc Vô Song còn phát hiện, yêu ma quỷ quái chết ở trong tay bọn họ cho dù bị bọn họ đánh nát, thiêu đốt thành tro bụi, cũng sẽ lập tức lại một lần nữa khôi phục thân thể, tiếp tục chém giết.
Chỉ có đánh cho những yêu ma quỷ quái này hồn phi phách tán, mới có khả năng hoàn toàn giết chết được bọn chúng.
Mà đối mặt với vô số yêu ma quỷ quái, muốn đánh nát hồn phách của bọn chúng lại không dễ dàng, bởi vì yêu ma quỷ quái quá nhiều, công kích quá nhiều, căn bản không có cơ hội này!
- Xem ra chỉ có rút ra Nguyên Mộc Tâm, cho dù là liều mạng bị Thiên Cung bị hủy, hồn phi phách tán, cũng phảiliều chết đánh một trận!
Lạc Vô Song cắn răng, đang muốn rút ra mi tâm Nguyên Mộc Tâm, đột nhiên có một bóng đen đi chuyển tới dưới chân của hắn.
Cái bóng kia trực tiếp dựng lên, lắc lư thân thể lại hóa thành dáng vẻ của Tần Mục, Tần Mục thò tay lại rút Nguyên Mộc Tâm cắm ở mi tâm của hắn ra, thoáng một cái, Nguyên Mộc Tâm lập tức tăng vọt.
Một cây gậy dài xuất hiện ở trong tay của Tần Mục, Tần Mục thổi một cái vào cây gậy:
- Lớn lên...
Cây gậy rơi xuống đất, lập tức tăng vọt!
Ầm ầm!
Bên tai Lạc Vô Song chỉ truyền đến tiếng nổ như lôi đình, bị Tần Mục lôi kéo nhảy dựng lên, hắn nhìn xuống dưới, lập tức nhìn thấy được một cảnh tượng kinh người.
Lúc này, cây Nguyên Mộc Tâm này hóa thành một cột lớn lớn vô cùng, từ một đầu thành thị của chúa sáng thế kéo dài đến một đầu khác, phải dài đến tám trăm dặm.
Mà cây cột này nằm ngang ở trung tâm của thành thị, đường kính khoảng chừng hơn ngàn trượng, nghiền ép không biết bao nhiêu yêu ma quỷ quái thành bột phấn!
Cây cột lướt qua kiến trúc của chúa sáng thế cung điện, khiến tất cả bị san thành bình địa!
Hai người bọn họ rơi xuống, đỉnh đầu lại có không biết bao nhiêu chim kỳ lạ vỗ đôi cánh xương, đầu lâu phun ra ngọn lửa bay với tốc độ cực nhanh.
Tần Mục dẫn theo Lạc Vô Song hạ xuống, lại thấy cây Nguyên Mộc Tâm này càng lúc càng nhỏ, rất nhanh hóa thành một cây kim gỗ rơi vào trong tay của Tần Mục.
Tần Mục tiện tay cắm Nguyên Mộc Tâm cắm ở mi tâm của Lạc Vô Song, cây Nguyên Mộc Tâm này lập tức xuyên qua Lạc Vô Song Thiên Cung, tiếp tục dẫn độ dược lực trị liệu tổn thương Thiên Cung của hắn.
Lạc Vô Song rên lên một tiếng, lúc trước mi tâm của hắn bị cắm Nguyên Mộc Tâm hắn thật ra không có cảm thấy sợ, nhưng bây giờ thấy được uy năng của cây kim gỗ nhỏ này, lúc này hắn mới cảm thấy sợ hãi:
- Ngươi nếu có chút lơ là gì sẽ ép cho Thiên Cung của ta bị sụp xuống mất...
Hai người chạy như bay dọc theo con đường do Nguyên Mộc Tâm nghiền ép ra, cố gắng lao ra khỏi thành, nhưng những yêu ma quỷ quái mới vừa bị nghiền nát lại tạo dựng lại máu thịt, lại một lần nữa bò dậy.
Không chỉ có như vậy, những cung điện kiến trúc bị Nguyên Mộc Tâm nghiền nát cũng nhanh chóng phục hồi như cũ, ngăn cản đường đi của bọn họ.
Tần Mục nhíu mày, thò tay lại rút Nguyên Mộc Tâm từ trong mi tâm của Lạc Vô Song ra.
Lạc Vô Song đã mất tê dại, theo hắn phóng người nhảy lên.
Ầm ầm.
Nguyên Mộc Tâm lại một lần nữa thể hiển ra uy lực, lại một lần nữa nghiền ép những yêu ma quỷ quái vừa đứng lên.
Hai người rơi xuống đất, Tần Mục thu Nguyên Mộc Tâm, trở tay lại cắm vào mi tâm của Lạc Vô Song.