Mục Tiêu Của Tôi, Định Mệnh Của Tôi

Chương 15 : Lộ Tân Viễn

Ngày đăng: 10:38 18/04/20


Trong phòng làm việc yên ắng, mặt Lăng Họa chuyển từ đỏ sang đen, từ đen hóa tím, từ tím tới xanh.



Cù Khê Ngưng nhìn khuôn mặt không ngừng thay đổi trạng thái của cô, vẫn duy trì tư thế đứng ấy, không dịch chuyển chút nào.



"Chase... Chúng tôi chấp nhận năm năm, sẽ dự thảo điều lệ theo yêu cầu của anh." Anh không cần nói thêm câu nào nữa, người ở đầu kia đã tự động giương cờ trắng.



"Cuộc họp kết thúc." Anh khẽ đáp.



Những người tham gia lần lượt rời khỏi cuộc gọi nhóm. Điện thoại vọng ra một tiếng máy bận. Anh yên lặng quan sát đôi mắt cô, nâng cằm lên: "Có mặc không?".



Trong đôi mắt anh luôn luôn là quyền lực tối cao. Cô đoán từ ngày đầu tiên đến với thế giới này, có lẽ anh chưa từng nếm thử mùi vị của thất bại và lùi bước. Mỗi một trận chiến anh đều là người chiến thắng, anh vĩnh viễn chỉ chấp nhận phục tùng.



Rất lâu sau cô mới lên tiếng.



"Tôi mặc." Dưới cái nhìn của anh, cô dám dùng chân cọ nhè nhẹ lên chân anh, động tác này ngập tràn tính ám thị dục vọng không cần nói rõ.



Một giây sau, cô nhìn thấy yết hầu anh khẽ lên xuống, con ngươi trở nên sâu lạ thường.



Trong lóng lóe lên một tia đắc ý, sau đó, cô cũng như anh, ghé sát mặt mình vào tai anh, hạ thấp giọng: "Tôi sẽ vẫn mặc chiếc quần lót hiệu đó... cảm ơn ý tốt của anh".



Nói xong câu này, cô giơ tay đẩy anh ra, không mạnh không nhẹ, rồi sải bước đi ra khỏi.



Cánh cửa phòng làm việc được khép lại, Cù Khê Ngưng đứng bên cạnh bàn, tập trung nhìn vào cánh cửa đã bị cô đóng chặt.



Một lát sau, anh giơ tay xoa cằm, nhẹ nhàng liếm môi, rồi gật đầu tán thưởng.



"Nice shot."



...



Mấy ngày sau đó, cô và Cù Khê Ngưng giao lưu cực ít.



Anh đang chuẩn bị bài phát biểu và các hoạt động quảng bá cho buổi công bố điều lệ mới, bận bù đầu. Cô cũng theo anh chạy đông chạy tây, tìm cho anh một số nguồn lực, chuẩn bị ổn thỏa mọi tài liệu, cũng gần như là chổng bốn chân lên trời.



Cho dù không muốn thừa nhận nhưng cô buộc phải nói rằng hệ số ăn ý giữa họ càng ngày càng cao.



Sự ăn ý này thể hiện ở chỗ, có lúc anh không cần dặn dò cô cũng có thể đặt thứ anh cần trước mặt anh chỉ trong vòng vài phút. Hoặc có lúc anh muốn tìm một người thì cô đã đưa sẵn người đó đến đợi ở văn phòng anh.



Công việc này cô đã nghiên cứu lên một cấp độ mới. Cô chuyển hóa toàn bộ tâm trí suy nghĩ về mối quan hệ kỳ lạ giữa họ thành động lực trong công việc. Công việc đơn giản hơn anh nhiều.



Còn anh thì vẫn vậy, cô vĩnh viễn không thể nhìn ra bất kỳ điều gì khác thường từ khuôn mặt và biểu cảm của anh.
Tiếng hét của cô ngừng lại bên miệng, khi tầm mắt chạm phải người đó, tất cả biến thành một từ đơn duy nhất.



"Fuck!"



"Ồ?" Cù Khê Ngưng nhìn cô, từ nắm tay chuyển sang giữ lấy eo cô, kéo cô lại gần mình: "Cô chắc chắn muốn ở đây chứ?".



"Anh..." Lăng Họa nhìn trân trân gương mặt đáng ghét kia, còn chưa kịp nói gì, đã bị anh ấn mạnh lên tường, hôn mạnh mẽ.



Nụ hôn lần này hoàn toàn khác với nụ hôn ở liveshow.



Cả người cô như bị bao bọc trong hơi thở của anh, không còn chỗ trốn, những nơi có thể nhìn thấy, chạm tới đều là anh.



Cánh cửa này nói là ở ngã rẽ nhưng việc có người vô tình xông vào là hoàn toàn có thể. Bên này không có đèn. Cô bị anh đè chặt, cơ thể dính vào cơ thể, răng lưỡi tựa vào nhau, bên tai nghe thấy bên ngoài không ngừng vang lên tiếng người đi qua đi lại, cười cười nói nói, gần như căng thẳng tới run bần bật.



Còn anh dĩ nhiên cũng cảm nhận được cơn run rẩy của cô, dường như càng trở nên vui vẻ hơn. Lúc này một tay anh ôm eo cô, tay kia nhẹ nhàng vuốt lên phần lưng để hở, vuốt từ trên xuống, từ từ chạm tới phần xương hông.



Lòng bàn tay anh chất chứa đầy dục vọng.



Cả người Lăng Họa run lên, dường như cảm nhận được điều gì đó, giây phút bàn tay anh tiếp tục đi xuống, cô cắn vào môi anh rồi dùng sức vùng thoát ra, định giơ tay tát anh.



Cù Khê Ngưng sao có thể để cô được thể. Anh nhanh mắt, giữ chặt tay cô lại.



"Cù Khê Ngưng!"



Cô nghiến răng nghiến lợi gọi cả họ cả tên anh, bàn tay bị anh giữ chặt biến thành tư thế giơ một ngón giữa lên.



Anh nhìn ngón tay cô nhẹ nhàng nhướng mày: "Đây là lần thứ ba rồi, cô thích kiểu giơ tay này đến vậy cơ à?".



Cô cười khẩy.



"Nếu cô đã thích như vậy..." Anh khẽ nheo mắt, "Thì cô phải làm với tôi đúng ba lần, một lần cũng không được thiếu".



~Hết chương 15~



*Lời tác giả: Thủ đoạn của Đại đế thật là vô cùng vô tận!!!



Cuối cùng! Vị đầu tiên ngay từ đầu đã xuất hiện trong danh sách nhân vật, bạn trai cũ Lộ Tân Viễn đã xuất hiện! Chờ đợi đại chiến thế kỷ, ha ha ha!



Đại đế của tôi: Hôm nay ba lần, sau này bắt đầu mỗi ngày gia tăng theo cấp số nhân, thế nào =))