Mục Tiêu Của Tôi, Định Mệnh Của Tôi
Chương 8 : Mẹ nói chú Chase rất lăng nhăng
Ngày đăng: 10:38 18/04/20
Lăng Họa đứng phía sau Cù Khê Ngưng, hoàn toàn sửng sốt vì câu nói ban nãy của anh.
Đừng nói là cô, ngay cả Alba cũng ngẩn người.
Cô thật sự không ngờ anh lại thẳng thắn bày những tâm tư của Alba lên mặt bàn như vậy. Đối phương dù sao cũng là một nhân vật tầm cỡ của nước B, ở ngoài kia hô mưa gọi gió ai cũng phải nể mặt vài phần. Sau khi tới nước D, anh ta càng là một thượng khách mọi người đều phải đối đãi cẩn thận. Anh hoàn toàn không cần vì một củ khoai tây nhỏ bé như cô mà đắc tội với Alba.
Trái tim đập thình thịch, thình thịch dồn dập như sấm dội bên tai. Cô cũng không thể giải thích rõ là mình đang căng thẳng vì lo một giây sau Alba sẽ nổi trận lôi đình hay bối rối vì sự xuất hiện đột ngột của Cù Khê Ngưng.
"Dẫu sao thì anh có nhiều sự lựa chọn như vậy mà."
Đúng vào lúc sắc mặt Alba chuyển từ đỏ bừng sang đen xì, Cù Khê Ngưng bỗng nhẹ nhàng vỗ vai Alba: "Cô ấy miệng còn hơi sữa, chỉ riêng việc dạy cô ấy khả năng sinh tồn thôi tôi đã vất vả lắm rồi. Trí lực của cô ấy đã dùng toàn bộ vào việc công rồi, chắc khó mà có thể khiến anh cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái thêm".
... Lăng Họa thật không biết nên khóc hay cười.
Nhưng cô cũng hiểu, đây là cái cớ để anh làm dịu bầu không khí gượng gạo. Quả nhiên, sắc mặt Alba khá hơn một chút: "Tôi cũng chỉ nói đùa thôi".
"Bộ trưởng Alba, sau khi kết thúc bữa tối, chúng tôi đã sắp xếp cho anh những hoạt động mà anh thích." Đúng lúc này, Mục Tịnh ra ngoài làm việc cho Cù Khê Ngưng đã xuất hiện bên cạnh họ lúc nào mà thần không biết, quỷ không hay, cung kính lịch thiệp nói với Alba: "Hy vọng anh được hoàn toàn vui vẻ".
Alba dĩ nhiên hiểu ngay ý của Mục Tịnh. Lúc này anh ta nhìn thật sâu vào mắt Cù Khê Ngưng, gật đầu rồi xoay người bỏ đi. Còn Mục Tịnh, cũng không biết tìm đầu ra hai nữ phục vụ từ tướng mạo đến vóc dáng đều số một, cùng Alba đi vào trong phòng.
Thế là chỉ còn lại cô và Cù Khê Ngưng đứng trong yên lặng.
Lăng Họa khẩn trương từ sau lưng tiến ra trước mặt anh, nhìn gương mặt không một gợn sóng ấy, hạ giọng nói: "... Chase, cảm ơn anh".
Nghĩ một chút, cô bổ sung thêm: "Thật ngại quá, sáng nay anh đã nhắc nhở rồi vậy mà tôi vẫn khinh suất, đã gây thêm phiền toái cho anh rồi. Không biết chuyện này liệu có ảnh hưởng tới đàm phán...".
"Không đâu." Anh lên tiếng ngay, giọng nhẹ như gió thoảng: "Hắn chưa có gan tới mức dám mang ân oán cá nhân lên bàn đàm phán đặt trước mặt tôi. Hơn nữa hắn đã biết rõ tôi rất ghê tởm thái độ sống của hắn".
Ở Berker Palace bao nhiêu năm nay, không phải cô chưa từng gặp tình huống này, việc bị người ta nói những lời khinh miệt cũng không phải là hiếm, thường thì cô có thể hóa giải ngay tại chỗ. Nhưng Alba được coi là nhân vật có quyền lực nhất trong số đó, ban nãy mặc dù cô không thể hiện ra, nhưng thật ra trong lòng rất căng thẳng.
Nhưng, có lẽ việc khiến sóng lòng của cô xao động dữ dội hơn cả là sự xuất hiện bất ngờ để giải cứu cô của người đàn ông này.
Cô những tưởng, anh vốn chỉ coi cô là quân cờ trong tay, dùng được bao nhiêu phải dùng triệt để.
Chắc hẳn anh nghĩ việc thư ký của mình bị trọc ghẹo cũng sẽ khiến mình mất hết thể diện chăng?
"Cảm ơn anh." Cô không biết còn có thể nói lời nào khác.
"Buổi phỏng vấn chiều nay cô không cần đi theo nữa, cả bữa cơm tối nay, Gene cũng đều có mặt." Cù Khê Ngưng vừa đi vào phòng vừa nói.
"Ấy? Làm sao con biết?" Cô vừa nghe đã dứt khoát bỏ ngang việc ăn pizza, nằm bò ra bàn nhìn cậu bé dễ thương, bắt đầu thăm dò thông tin: "À mà, chú ấy có quan hệ gì với bố mẹ con?".
"Chú Chase là bạn của bố con khi còn ở nước A." Tạ Hựu Thức nhấp một ngụm nước cam: "Bố nói khi họ còn đi học đã có rất nhiều cô theo đuổi chú Chase. Nhưng mẹ bảo, số lượng con gái tán tỉnh bố còn nhiều hơn".
"Bố con có đẹp trai không?" Cô nghe mà phấn khích.
"Đẹp trai ạ!" Tạ Hựu Thức đáp ngay.
"Đẹp trai cỡ nào? So với chú Chase thì sao?"
Tạ Hựu Thức không hề do dự, tự hào vỗ ngực: "Bố con đẹp trai, bố con hát cũng hay nữa".
"Thật sao?" Cô chọc chọc đôi má phúng phính của nó: "Này, vậy con có biết chú Chase có bạn gái không?".
Tạ Hựu Thức đảo đảo con ngươi rồi nhún vai: "Con không biết, nhưng mẹ nói chú Chase rất lăng nhăng".
Lăng Họa suýt nữa thì phun ngụm nước hoa quả trong miệng ra ngoài: "... Hựu Hựu, con có biết lăng nhăng là thế nào không?".
"Lăng nhăng tức là hẹn hò với rất nhiều cô..."
Cô ôm bụng cười ngặt ngoẽo, nhưng một giây sau chợt vô tình liếc thấy một cái bóng phía sau Tạ Hựu Thức, cả người lập tức hóa đá.
Không biết Cù Khê Ngưng đã thay thường phục, dựa vào cửa phòng ngủ đứng nhìn từ lúc nào. Anh đang khoanh tay yên lặng quan sát họ, không gây ra bất kỳ một tiếng động nào mặt cũng không cảm xúc.
...
Toi rồi.
Toi thật rồi.
Cô nuốt nước bọt nhìn anh, một giây sau bỗng hỏi thẳng những suy nghĩ trong lòng ra: "... Anh, anh đã nghe được bao nhiêu rồi?".
Anh dừng lại một chút rồi sải bước đi về phía họ, mấp máy môi: "Toàn bộ".
~Hết chương 8~
*Lời dịch giả: Xin giới thiệu bố của bạn Tạ Hựu Thức trong chương này là Djay Tạ Tu Dực - nam chính trong bộ "Em có nghe thấy" (Can you hear me) chủ đề showbiz của Tang Giới, là một ca sỹ nổi tiếng (theo như tra cứu thì hình như chưa có ai edit).