Mướn Chồng

Chương 44 :

Ngày đăng: 14:50 18/04/20


Chưa có hôm nào Quân lại uống say, lại buồn như hôm nay, từ xưa đến nay Quân chưa từng yêu một cô gái nào, suốt ngày Quân chỉ cắm cúi vào học tập, vào công việc kinh doanh của gia đình.



Từ khi Diễm xuất hiện, mọi thói quen của Quân hoàn toàn đảo lộn, Quân đã bị tính cách ngây thơ, hồn nhiên trong sáng của Diễm thu hút, từ bạn hóa thành tình yêu lúc nào không hay, Quân vui mừng vì bố mẹ Quân đã chọn cho Quân một người con gái Quân có thể yêu, có thể lấy lại vợ nhưng thật không ngờ trong lòng cô ấy, Quân mãi vẫn chỉ là một người bạn thân, một người có thể cho cô ấy nói chuyện, cười đùa, không phải là người cô ấy có thể trao trái tim, không phải là người cho cô ấy dựa vào, không phải là người cho cô ấy mơ về từng đêm, Quân không phải là người đó, có lẽ trong suốt cuộc đời này Quân cũng không thể.



Trong cơn say, hình bóng của Diễm lại chập chờn trong giấc mộng, Quân vuốt mặt cho tỉnh táo, vừa cười vừa uống, Quân lè nhè.



_Cô là ai…?? Vì sao tôi lại phải đau khổ vì cô thế này….???



_Cô có biết cô là người phụ nữ đầu tiên tôi yêu, người đầu tiên tôi trao cả trái tim mình, nhưng mà xem ra tôi đã trao lầm người, cô tàn ác quá, cô lạnh lùng quá, nếu cô không yêu tôi, sao cô phải dùng cách đó để trả thù tôi….!!



_Tôi căm hận cô, tôi khinh ghét cô, thằng đó có gì hơn tôi mà tại sao cô lại làm thế với tôi….!!



_ha ha ha…!! Thật là đau, thật là khổ, thôi thì tình ta nên chia đôi, cô đi đi, đi đến với hắn đi, còn tôi, tôi sẽ cố quên cô, cô cầu chúc cho cô được hạnh phúc….!!



Quân lại uống như điên, một người không bao giờ bước vào vũ trường như Quân, hôm nay là lần đầu tiên Quân đến đây, lần đầu tiên Quân sống buông thả như thế này.



Uống hết bốn chai rượu Quân đã say mềm, điện thoại của Quân không ngừng reo vang, Quân vơ nó xuống sàn nhà, khó khăn lắm Quân mới nhặt được nó lên.



Quân không cần biết ai đang gọi cho mình, Quân lè nhè hỏi.



_Ai thế….??



Diễm sụt sịt.



_Là em đây. Em xin lỗi, bây giờ anh đang ở đâu….!!



Quân cáu.



_Cô là ai, tại sao cô lại biết số điện thoại của tôi, tôi không quen biết cô, tôi cúp máy đây….!!



Nghe giọng toàn mùi rượu của Quân, Diễm kêu lên.



_Anh say rượu à….?? Bây giờ anh đang ở đâu….!!



Tiếng hét của Diễm khiến Quân nhăn mặt, Quân bực mình.



_Cô có thể nói nhỏ một chút được không….?? Tôi hỏi cô là ai, sao cô không chịu nói….!!



Diễm dở khóc dở cười.



_Em là Diễm đây, anh không nhận ra em à….??



_Diễm….?? Tôi có quen biết cô không….??



Diễm không còn chịu nổi nữa rồi, Diễm khóc.



_Em biết là em đang làm tổn thương anh, em mong anh tha thứ cho em, thật lòng em không hề muốn chuyện đó xảy ra….!!



Mắt Quân nhắm lại, tai vẫn còn nghe điện thoại, Quân gục xuống bàn, rượu đã làm Quân dễ dàng chìm vào giấc mộng, Diễm thấy mình nói lâu như vậy rồi mà Quân không có động tĩnh gì. Diễm vội nói.



_Anh Quân…!! Anh có ở đó không….?? Anh Quân…!!
_Dạ, không được đâu, vì bố cháu đang nằm trong bệnh viện, tài xế tắc xi đang chờ cháu ngoài cổng, cháu phải đi….!!



Bà quản gia vội rót một cốc nước lọc cho Diễm, bà hối thúc.



_Cháu uống nước đi, uống đi cho tỉnh người….!!



_Cảm ơn Dì…!!



_Cháu đừng khách sáo như thế….!!



Bà quan tâm hỏi.



_Bố cháu bị làm sao….??



Diễm thở dài đáp.



_Bố cháu bị suy tim nên chỉ cần xúc động mạnh một chút là bố cháu lại lăn ra bất tỉnh….!!



Bà quản gia an ủi Diễm.



_Chỉ cần bố cháu được chăm sóc và nghỉ ngơi tốt là sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu….!!



Diễm mỉm cười.



_Cháu cũng mong là thế….!!



_Cháu đi theo cậu Quân thế này, ai trông nom bố cháu….??



_Bác quản gia đang trông bố cháu ở bệnh viện, nên cháu mới yên tâm đi tìm anh Quân…!!



_Nếu có ông ấy trông bố cháu rồi thì cháu cũng nên ở đây chơi thêm một lúc nữa rồi về, còn anh chàng lái xe tắc xi để Dì nói với anh ta một tiếng là được….!!



Diễm thoái thác.



_Dạ, thôi, để cháu đi về, cháu sợ lúc nữa bố mẹ anh Quân về lại không vui….!!



Bà quản gia vì không biết chuyện xảy ra lúc sáng nên bà ngu ngơ không hiểu gì, bà cười xòa.



_Cháu đừng khách sáo như thế, đã đến đây rồi thì ở lại đây đi….!!



_Nhưng mà….!!



Diễm chưa nói hết câu, bà quản gia đã tiếp lời.



_Ở lại đây đi nhé, Dì có nấu một nồi chè ngon lắm, đề Dì bưng lên cho cháu một bát ăn thử xem tay nghề của Dì nấu có ngon không….??



_Ơ, Dạ cháu….!!



Bà quản gia xăm xăm đi ra cửa, bà là người nhanh nhẹn, tốt bụng, đảm đang, mấy lần Diễm đến đây chơi, bà rất quý Diễm. Nhìn hình bóng đi xa dần của bà quản gia, Diễm thở dài.