Mướn Chồng
Chương 6 :
Ngày đăng: 14:50 18/04/20
Sáng hôm nay Diễm phải đến công ty nhận việc, ngày đầu tiên đi làm khiến Diễm chán nản, mệt mỏi, đã sẵn tính lười và chán ghét công việc kinh doanh nên Diễm trông chẳng khác gì còn mèo lười vẫn còn cuộn trong chăn ấm.
Ông Hải nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng.
_Con làm gì mà trông con như thể con sắp phải tiễn biệt ai thế…??
Diễm thở dài.
_Bố còn nói, vì bố nên con mới ra nông nỗi này, nếu bố để con làm việc mà con thích thì có phải là hơn không…??
_Con đừng ương bướng nữa, ăn sáng đi rồi còn phải đến công ty làm việc nữa…!!
_Dạ, con biết rồi….!!
Vừa ăn được hai đũa, Diễm buông bát xuống, thở dài não nề, Diễm nói.
_Hôm nay con phải làm ở bộ phận nào….??
_Bộ phận giao dịch….!!
Diễm giãy nảy.
_Con không làm đâu, bố cho con một chức vụ gì mà chỉ cần ngồi quan sát thôi, còn những việc khác bố để cho những nhân viên kinh nghiệm của bố làm….!!
_Không lẽ suốt đời này con chỉ thích ngồi nhìn người ta làm thôi à…??
_Vâng….!!
Ông Hải mai mỉa.
_Con nói hay lắm, vậy ai đi làm để nuôi con, ai đi làm để cho con có quần áo mặc, tiền tiêu sài hằng ngày, bắt đầu từ hôm nay bố chỉ cho con tiền lương của con thôi, còn tiền tiêu vặt, mọi khoản khác con tự lo liệu lấy….!!
Diễm cười toe toét.
_Nếu thế bố cho con ra ngoài sống nhé, con đã có dự định phải làm gì sẵn ở trong đầu rồi….!!
Ông Hải hét.
_Không được, con không đi đâu hết, nếu con muốn dọn ra ngoài sống trừ phi con thích đi lấy chồng…..!!
_Nếu bố ép con lấy chồng bây giờ thà rằng bố để con sống cả đời với bố còn hơn, con vẫn chưa yêu ai, thích ai làm sao con lấy người ta được….!!
_Chưa yêu thì bây giờ yêu, chưa thích thì gặp rồi con sẽ thích, thời gian của con còn dài mà….!!
Thấy thái độ sợ hãi của con gái, ông Hải lo lắng hỏi.
_Con bị bệnh hả…??
_Dạ…dạ không….!!
Hắn bước đến gần ông Hải, hắn mỉm cười chào.
_Chào tổng giám đốc….!! xin lỗi vì cháu đến muộn do gia đình có chuyện nên cháu không thể đến sớm được như dự định…!!
Ông Hải xua tay.
_Không sao…!! Bác và con gái bác cũng chỉ vừa mới đến thôi….!!
Ông nói.
_Hai đứa làm quen với nhau đi…..!!
Chỉ vào Diễm, ông bảo hắn.
_Đây là con gái bác. Tên nó là Diễm….!!
Hắn chìa tay ra, hắn lạnh lùng.
_Chào cô. Tôi là Trường. Tôi hy vọng là tôi và cô có thể làm việc ăn ý với nhau….!!
Diễm run rẩy, hai đầu gối Diễm cọ sát vào nhau, gắng gượng mỉm cười như không có chuyện gì đã xảy ra giữa Diễm và hắn, Diễm nắm lấy tay hắn, Diễm gằn giọng.
_Rất vui được biết anh….!!
Hắn cười khẩy.
_Không ngờ cô trông còn trẻ mà lại có tài như thế….!!
Ông Hải vì không hiểu mối quan hệ giữa Diễm và Trường nên ông mỉm cười bảo.
_Bác mong cháu giúp đỡ con gái bác trong công việc kinh doanh, nó tuy có tài nhưng vẫn còn non nớt, nó chưa trải đời, lại không có kinh nghiệm nên rất cần một người giỏi như cháu ở bên cạnh dạy dỗ, và chỉ bảo thêm cho nó…!!
Mắt hắn nhìn Diễm không rời, hắn trả lời ông Hải.
_Vâng, cháu sẽ cố gắng hết sức….!!