Muốn Phi Thăng Thì Yêu Đi

Chương 103 : Quốc gia màu vàng

Ngày đăng: 12:47 19/04/20


Chờ hai người ngọt ngào xong mới có thời gian xem xét ngọc giản, thế rồi nhìn thấy nhiệm vụ mới.



Ghen?



Làm Thẩm Thanh Huyền ghen?



Vì sao không phải ngược lại? Cố Kiến Thâm ngẫm lại bản thân không có gì cũng ăn giấm bậy bạ … ờm … mấy trăm nhiệm vụ có thể hoàn thành dễ như bỡn.



Thẩm Thanh Huyền cũng thấy, y im lặng một lúc, lấy ngọc giản trắng ra, lại hỏi Cố Kiến Thâm: “Có phải nhiệm vụ của ngươi là ghen vì ta không?”



Dựa theo lý luận qua lại thì đúng là thế, cơ mà lúc Cố Kiến Thâm móc ra, Thẩm Thanh Huyền sửng sốt.



“Vì sao cả hai đều bắt ta ghen?”



Cố Kiến Thâm sao có thể không biết xấu hổ vạch trần bản thân lúc nào cũng tùy tiện ăn cả tấn giấm chua, chỉ bảo: “Không rõ.”



Thẩm Thanh Huyền nhíu đôi mày xinh đẹp, nói: “Vậy cũng tốt, hai nhiệm vụ có thể làm cùng lúc, nếu làm ngươi ghen phải tốn thêm sức rồi.”



Huynh đệ ngọc giản rất muốn hô to một tiếng: Không … không tốn sức đâu, đó còn là chuyện cỏn con rất dễ hoàn thành.



Cố Kiến Thâm vô cùng không biết xấu hổ mà nói: “Có lý.”



Thẩm Thanh Huyền thế mà nghiêm túc lo âu: “Rốt cục nên ghen thế nào?”



Cố Kiến Thâm cũng ra vẻ trầm tư, băn khoăn hết sức.



Thẩm Thanh Huyền chợt ngẩng đầu nhìn hắn: “Hay là buổi tối ngươi làm khoai tây thái sợi chua ngọt cho ta đi?”



Cố Kiến Thâm bật cười: “Nếu em muốn ăn có thể thử xem.”



Thẩm Thanh Huyền lí nhí: “Ta ghét nhất ăn chua.”



Nét cười của Cố Kiến Thâm càng sâu: “Ta cảm thấy không cần thử, nhất định không được.”



Hai ngọc giản này nghịch ngợm vừa thôi, sao khó lừa cho qua vậy chứ.



Thẩm Thanh Huyền cũng biết không có khả năng, nếu muốn thật, y bóp mũi uống mấy ngụm giấm chua cũng không phải không được.



Nhưng rốt cục nên ăn giấm (ghen) kiểu gì?



Thẩm Thanh Huyền nhớ lại vô số thoại bản mình đã xem, châm chước nói: “Hay là … ngươi đi thân thiết với ai đi?”



Vừa thốt ra lời này hai người đã cảm thấy khó chịu.



Ngọc giản rách nát, không phải bảo bọn họ yêu nhau sao, yêu đương cần gì phải ghen?



Tôn chủ đại nhân giận, muốn đập nát ngọc giản Tiểu Bạch cho bỏ tức.




Căn phòng trở nên tĩnh lặng, nhưng mùi hương gay mũi kia vẫn cứ quẩn quanh không tan.



Cố Kiến Thâm không thể tiếp tục ở trong này, lập tức đẩy cửa đi ra, thị hầu bên ngoài thấy hắn tức giận, sợ hãi nói: “Điện hạ không thích sao? Đám mới tới vẫn còn đang dạy dỗ, tạm thời chưa có …”



Cái thể xác hỗn loạn gì thế này.



Cố Kiến Thâm cứ tưởng mình có thể thở ra một hơi, kết quả …



Chẳng lẽ thể xác này không sạch? Không có khả năng, Thẩm Thanh Huyền sẽ không tìm cho hắn thể xác như thế.



Chờ đã …



Trái tim Cố Kiến Thâm nhảy dựng, một ý niệm cực kỳ hỏng bét hiện ra trong đầu.



Hắn mơ hồ đoán được hai điều kiện Thẩm Thanh Huyền đặt ra.



Thứ nhất, thể xác của hắn là một hoa hoa công tử có tiếng xấu, như vậy sau này mới dễ ghen.



Thứ hai, thể xác hắn phải sạch.



Hai điều kiện xung đột đặt cùng lúc dẫn đến …



Cố Kiến Thâm câm nín trở về phòng, nghiên cứu một hồi mặt đã mất hết cảm xúc.



Hắn có một ‘cậu chàng’ to lớn, nhưng không – giơ – được.



……



Thẩm Thanh Huyền vừa tỉnh lại thiếu chút nữa đã đau ngất đi, sau lưng y đau rát, cổ họng cũng mất tiếng, mồ hôi đầy trán dầm ướt miệng vết thương, khiến đau đớn càng thêm mãnh liệt.



Không thể chết được.



Bất kể thế nào cũng phải sống sót.



Không tiếc trả giá mọi thứ, y cũng phải sống sót!



_____



Tiểu kịch trường:



Thẩm Thanh Huyền: Vào chỗ, trò hay mở màn.



~~



Đúng rồi mọi người không nhìn lầm đâu, thế giới này Bệ hạ bị bất-lực