Muốn Phi Thăng Thì Yêu Đi

Chương 162 : Huề nhau rồi

Ngày đăng: 12:47 19/04/20


May mà Thâm Thanh Huyền không uống trà, bằng không đã cười phụt hết cả ra!



Lão lưu manh có tà tâm nhưng không có tặc đảm này!



Có bản lĩnh thì làm coi? Rõ là đồ hèn, ngay cả chạm cũng không dám, phủ thêm áo ngoài liền hỏi trắng ra như thế.



Thẩm Thanh Huyền phục hắn luôn.



Y châm chước, rồi vờ thẹn quá thành giận: “Ngươi nói bậy gì đó!”



Hạc giấy béo cực kỳ bi phẫn: “Vậy tại sao ngươi mặc y phục của hắn?”



Thẩm Thanh Huyền “sốt ruột” giải thích: “Y phục ta bị bẩn … lại không mang đồ thay, nên đành mặc tạm của hắn.”



Hạc giấy béo còn có mặt mũi mà nói: “Chẳng lẽ ngươi không biết thuật tẩy trừ à? Sao cứ nhất quyết mặc của hắn?”



Thẩm Thanh Huyền: “…” Rất muốn xách tên khốn nạn này tới đánh một trận.



Hạc giấy béo tiếp tục nói năng hùng hồn: “Ta chỉ bảo ngươi thử hắn, ngươi thử xong rồi dùng thuật tẩy trừ, không phải có thể mặc lại y phục của mình rồi à?”



Thẩm Thanh Huyền cả giận: “Chả liên quan tới ngươi!”



Hạc giấy béo bay vào còn lầm bầm: “Thực ra ngươi muốn mặc y phục của hắn đúng không?”



Thẩm Thanh Huyền thế mà bị lão lưu manh này hỏi cho ngượng ngùng.



Vừa nghĩ … Thẩm Thanh Huyền hai ngàn tuổi chân chính nhất định bị kịch bản của tên khốn này gài hàng, vất vả lắm mới dám thử, quay lưng lại bị truy vấn như thế, mắc cỡ biết chừng nào?



Y hơi chậm hiểu trong chuyện tình cảm, lại còn bị hạc giấy béo nhiễu loạn, có chậm hiểu cỡ nào cũng bị cạy cho hiểu.



Mặc dù Thẩm Thanh Huyền chưa tìm lại ký ức, nhưng vẫn có thể tưởng tượng ra tình cảnh lúc ấy.



Vừa nghĩ, trong lòng ngọt như được bôi mật, Cố Kiến Thâm thật sự quá hiểu y, không ngừng cọ vào lòng y, làm sao y chống đỡ được?



Thẩm Thanh Huyền ngẫm lại năm đó mình bị hắn ăn sạch, bỗng dưng thấy không cam lòng, thế là quyết định trêu hắn.



Y đề bút: “Ngươi đừng nói hưu nói vượn, ta với hắn không có gì hết, hôm nay ta cũng thử theo lời ngươi nói, không hề xảy ra chuyện gì, hắn xem ta là bằng hữu … mà ta cũng thế.”



Gửi lời này đi, y có thể tưởng tượng được vẻ mặt đại kinh thất sắc của hạc giấy!



— Kịch bản hả, cho ngươi lật thuyền nè!


Thẩm Thanh Huyền nhìn hắn, cười tít mắt: “Vậy chúng ta huề nhau rồi?”



Lại huề nhau … lần trước huề nhau vì hắn hôn y: Y nói đó là lần đầu của y, hắn bảo hắn cũng thế, cho nên huề nhau.



Lần này …



Trước giờ Cố Kiến Thâm chưa bao giờ biết, huề nhau là một từ tốt đẹp đến thế.



Thật ra không công bằng lắm, hôn môi hắn được lời, lần này hắn cũng lời.



Hắn dạy y huyễn thuật, y dạy hắn vẽ trận, bọn họ càng có nhiều lý do ở bên nhau!



Thẩm Thanh Huyền cũng dở khóc dở cười, chút việc cỏn con ấy mà tên này đã thấy ngọt như vậy rồi, có bản lãnh chút đi!



Các sư huynh đều nghiêm túc, đơn điệu mà đo lường.



Hai người họ thì hay rồi, cứ như đang đi chơi xuân …



Càng đáng hờn là hiệu suất hai người rất cao, sắp sửa hoàn thành đầu tiên.



“Cầu xin các ngươi … cầu xin các ngươi … đừng đuổi chúng ta đi …”



Đột nhiên, hàng loạt tiếng cầu xin kéo tới từ xa.



Tất cả mọi người đều ngừng hành động, nâng mắt nhìn, ngay sau đó đều bị chấn động.



Bọn họ tập trung đo đạc, chỉ chừa lại chút thần thức bắt giữ linh tức của tu sĩ, nhưng những người kéo tới đây đều là phàm nhân không hề có tu vi.



Bọn họ giơ đuốc, khóc lóc cầu xin, bi thống lặp lại từng lời giống nhau.



“Cầu xin các ngươi … đừng đuổi chúng ta đi … cầu xin các ngươi … đừng vứt bỏ chúng ta …”



Hệt như biển lửa di động, bọn họ nhấc lên sóng nhiệt tuyệt vọng trong đêm đen.



Đám người Nghiêm Thiên Thụy hoàn toàn sửng sốt, không biết nên làm gì cho phải.



Thất sư huynh phản ứng nhanh nhất, hắn tiến về trước, dùng thần thức, truyền giọng mình vào lòng từng người: “Mọi người hãy bình tĩnh, bày kết giới vì tốt cho các ngươi, không phải đuổi các ngươi, cũng sẽ không vứt bỏ các ngươi, chúng ta sẽ đưa các ngươi về nhà an toàn, các ngươi có thể gặp phụ mẫu thân nhân của mình, không cần tiếp tục ở đây phí hoài sinh mệnh!”



Rõ ràng mọi người đều nghe thấy, nhưng lại như không nghe được gì, bọn họ vẫn lặp lại câu ấy, cùng nhau bước tới, gương mặt khô vàng cùng cánh tay gầy trơ giơ đuốc, tựa như cái xác không hồn tới gần bọn họ.



Hình ảnh này thật sự khiến người phát lạnh cả lưng.