Mỹ Nhân, Chúng Ta Đến Tú Ân Ái Đi
Chương 20 : Nhỏ tìm chết cùng tính kế hay
Ngày đăng: 13:29 18/04/20
Diệp tử: làm tốt lắm, vương gia làm như thế nào vậy. [ ảnh chụp ]
Hình ảnh được cắt ra là bên dưới weibo Độc Chước rất nhiều người đều đang hỏi sao nhóm lại bị xóa.
Nam Hữu Kiều Mộc: vương gia khí phách. [ ngón cái ]
Minh Nguyệt Dạ: [ ủy khuất ] Tiểu Diệp Tử sao em không hỏi anh, anh biết nè. Hai ngón trỏ chạm nhau.
Diệp tử:!!! Hỏi một vấn đề phải hôn một cái! Anh sao không đi chết đi!!!
Đại Sư: khụ khụ khụ khụ, xin nhìn tên nhóm, thông cảm cho chó độc thân một chút.
Chu Sa: hôn một cái liền xù lông? Diệp tử sỏa mụ không giống cậu a. Chẳng lẽ… không phải hôn môi hả? Bụm mặt, ngại ghê.
Thang Viên: làm một chó độc thân, tôi thật muốn kéo đen cái nhóm này [ tạm biệt ]
Đại Sư: nhưng mà Tháng giêng lại đang gọi cậu trên weibo, lăn mình đi, Thang Viên bảo bảo.
Nguyệt Hạ: khụ khụ, có một loại trạch gọi kỹ thuật trạch.
Đại Sư: khí phách!
Chu Sa: tôi vậy mà đụng phải chức nghiệp che giấu của nam chủ khốc huyễn trong tiểu thuyết —— Hacker!
Hoa Thanh: kỹ thuật trạch cứu vớt thế giới ~
Nam Hữu Kiều Mộc: ngón cái ngón cái.
Lâm Hạ trả lời vấn đề của bọn họ, trong mắt tràn đầy ý cười nhìn nam nhân đang mười ngón tung bay trên máy tính bên cạnh.
Ấn xuống nút cuối cùng, Tần Nhạc nhướn mày, đầy mặt cầu khen ngợi ôm lấy y.
“Xử lý xong, có phần thưởng hay không.” Chó cỡ bự chôn đầu vào hõm vai Lâm Hạ, ôm chặt vòng eo mảnh khảnh, dùng lực một cái ôm người lên trên đùi mình. Nam nhân cao hơn nửa cái đầu dùng cằm để ở hõm vai y, dùng giọng mũi nói: “Hạ Hạ, hôm nay anh ghen tị.” Trong giọng mũi còn mang theo ý làm nũng: “Anh rất tức giận còn có người dám ở trước mặt anh quang minh chính đại theo đuổi em.” “Hạ Hạ chúng ta ở trên mạng công khai đi, đối với mọi người.”
Lâm Hạ đẩy đẩy thân thể phía sau, kết quả chết sống đẩy không ra. Nam nhân không ngừng cố gắng: “Có được không, có người đùa giỡn em, anh giúp em chắn trở về, các nàng không dám.” Lâm Hạ bị ôm chặt thiếu chút nữa vừa bực mình vừa buồn cười.
【 Mặc Hương 】 Niệm Từ: đây là quyết định chung của tổ kịch.
Lan Lăng: vậy sao, tôi nói cho cô, trang trí có thể đổi, CV cũng có thể đổi, nếu quyết định chung của cô tôi một chút cũng không có tham dự, có phải tôi có thể cho rằng tôi đã không phải là thành viên của tổ kịch hay không? Tôi sẽ post bài tuyên bố rời khỏi tổ kịch này.
【 Mặc Hương 】 Niệm Từ: chờ chút, anh như vậy sẽ khiến tâm huyết của mọi người đổ sông đổ biển. Nguyệt Hạ sỏa mụ đều đã tỏ vẻ không để ý.
Sắc mặt cô gái trước màn hình máy tính trắng bệch, tay chân có chút như nhũn ra, cast lớn nhất của bộ kịch này chính là Lan Lăng, những diễn viên lớn khác đều là nhìn có giao tình với Lan Lăng mới nhận, ngay cả chủ dịch thụ Đậu Hủ Hoa lúc nhận kịch cũng là hướng về phía hắn, tuy rằng người khác đều nói cô là mẹ ruột của Đậu Hủ Hoa, nhưng tư duy của thiếu niên này đôi khi cô thật sự không hiểu.
Nếu Lan Lăng hiện tại tuyên bố rời khỏi, như vậy Đậu Hủ Hoa bất chấp tất cả, tuyệt đối sẽ đứng về phía Lan Lăng, nhưng mà Niệm Từ ngẫm lại lại nhẹ nhàng thở ra, Độc Chước cùng cô cũng coi như có chút giao tình, hẳn là không đến mức tuyệt tình như vậy, không thì cô thật sự sẽ hai mặt thụ địch.
Niệm Từ thở dài, cô tính toàn sai lầm nhất chính là không dự đoán được Nguyệt Hạ cùng Lan Lăng quan hệ thân thiết như vậy, thân tới mức Lan Lăng không tiếc bỏ kịch không cần thanh danh cũng muốn nói giúp cho y, ngay từ lúc Lan Lăng bàn thân ra trận trả lời bài post trên diễn đàn cô hẳn là nên nghĩ đến.
Cô cắn cắn răng tính toán tiếp tục khuyên ngăn hắn, hoặc là đợi đến sau khi phát kịch kỳ đầu tiên lại nói, nhưng mà, nhìn thấy tin nhắn mới không ngừng hiện lên trên màn hình, cả người Niệm Từ thoát lực tựa lưng vào ghế ngồi.
Lan Lăng: là ai khiến tâm huyết này đổ sông đổ biển tự bản thân cô hiểu rõ.
Lan Lăng: logic của các người sao đều kỳ quái như vậy. Nguyệt Hạ không tức giận? Cho nên tôi liền phải chịu đựng? Em ấy biểu hiện ra không để ý, tôi cũng phải không để ý.
Lan Lăng: tôi sao lại không biết ra mặt giúp nam nhân của mình, còn có nhiều quy củ phải tuân theo như vậy.
Lúc Tần Nhạc đánh ra một câu cuối cùng cảm thấy thần thanh khí sảng. Ai cũng nói hắn không nên sinh khí, hắn lên tiếng giúp Lâm Hạ tuy rằng khiến rất nhiều fan lý trí hơn, nhưng cũng có rất nhiều người nói hắn quá xúc động, không đáng.
Điều này khiến hắn khẩn cấp muốn công khai quan hệ giữa hắn và Nguyệt Hạ, để bọn họ đều biết, người của hắn, chỉ có hắn có thể khi dễ, người khác dám chạm một chút, chặt đứt móng vuốt người đó.
Nhớ lại Lâm Hạ tối hôm qua bị mình ‘khi dễ’, tâm tình Tần Nhạc càng thêm khoái trá. Khoái trá ngâm nga, thông báo cho mấy người bọn Đại Sư biết, trực tiếp ra tay post bài tuyên bố.
Cho dù kế hoạch sẽ thỏa hiệp hắn cũng sẽ không thỏa hiệp, huống chi weibo tuyên truyền thông báo phát kịch đã phát ra rồi, mặt trên quả thật không có tên Nguyệt Hạ, loại người vì một tên ngu ngốc mà pháo hôi Hạ Hạ nhà mình này, kế hoạch ra kịch có thể tốt tới đâu chứ. Tần Nhạc bao che khuyết điểm âm u nghĩ.
Tần Nhạc mới mặc kệ bài post tuyên bố này sẽ nhấc lên gợn sóng lớn bao nhiêu, vứt chìa khóa, liền đi ra ngoài. Lúc lái xe qua trạm bảo vệ, một ông chú trong phòng thư tín, chạy theo gọi hắn một tiếng: “Tần tổng giám, trong này có… ây, người trẻ thời nay, có phải đều vội vàng hẹn hò hay không vậy.”
Ngày mai công ty Tần Nhạc mọi người đều cực kỳ vô nhân đạo tăng ca, hôm nay đã có không thiếu cô nàng lúc ra khỏi nhà đều nói đêm nay nhất định phải cùng bạn trai như thế nào thế nào.
Ông chú nhìn chiếc xe chỉ còn lại một vệt khói, bật cười lắc lắc đầu, ngay cả Tần tổng giám lãnh đạm xa cách đều vội vàng đi gặp người yêu như vậy, đêm nay về nhà nên nấu cho bạn già của mình vài món ngon mới được.