Nam An Thái Phi Truyền Kỳ

Chương 4111 : Gặp con trai thứ, Chu Tử vui mừng

Ngày đăng: 09:14 18/04/20


Rất nhanh, Cao Thái phi đã tỉnh táo lại, khàn giọng nói: "Chuyện này Vương Gia các ngươi giao cho ngươi điều tra?" Hàn Tử Xuyên kính cẩn lắng nghe, đáp lời “Dạ”.



Cao Thái phi ngẩng mặt lên, toát ra vẻ nghiêm túc: "Tốt nhất ngươi phải điều tra cho ra!"



"Tiểu nhân cẩn tuân ý chỉ của Thái phi."



Hắn và Triệu Hùng cung kính tiễn Thái phi rời đi.



Cao Thái phi thẳng lưng, từ từ rời đi.



Hoàng Oanh đi theo, nói nhỏ: "Thái phi nương nương, có muốn. . . . . ."



Nàng ra dấu tay xẹt qua cổ.



Cao Thái phi cười thảm, nói: "Chẳng lẽ ngươi cũng cho rằng là do ta sai người hại Chu Tử sao?"



Hoàng Oanh cúi đầu, không lên tiếng.



Nói thật ra, nàng thật sự cũng có chút hoài nghi. Dù sao Vương Gia vô cùng yêu chìu Chu trắc phi, tới mức không muốn cưới con gái nhà quyền quý làm chánh phi, ngay cả trắc phi và tiểu thiếp cũng không muốn nạp, đây là việc mọi người đều quá rõ ràng.



Nếu Chu trắc phi không chết, Vương Gia tuyệt đối sẽ không cưới chánh phi, càng không cần nói đến mấy thứ khai chi tán diệp con cháu đầy đàn.



Nếu nàng là Cao Thái phi, trong lòng cũng sẽ không quá ưa thích.



Cao Thái phi tiếp tục đi về phía trước, bà cảm thấy nếu mình nhúng tay ngược lại sẽ càng khiến Triệu Trinh hoài nghi, khiến giữa mẹ con xuất hiện khoảng cách, dù sao chính trực không sợ gian tà, vậy hãy để Hàn Tử Xuyên điều tra thôi!



Cao Thái phi sải bước về hướng Diên Hi cư, cháu trai nhỏ mới sinh đang cần người chăm sóc!



Triệu Hùng cùng Hàn Tử Xuyên cùng bàn bạc một lát, sau đó Triệu Hùng tự đi bẩm báo với Vương Gia, Hàn Tử Xuyên lệnh cho vệ binh của vương phủ chia ra hai lối, một phía tiến hành lùng bắt quản gia Cao phủ đã được bà mụ Tần thị mô tả dáng vẻ, một phía khác lùng bắt người nhà Tần thị; chính hắn lại thẩm vấn Tần thị một lần nữa, để xác định kiểu dáng cụ thể của lệnh bài Cao phủ đó.



Lúc Triệu Hùng tới bẩm báo, Chu Tử đã tỉnh lại, mềm mại tựa lên gối mềm, Triệu Trinh đang bưng một một chén canh gà từ từ đút nàng uống.



Triệu Hùng vào nội thất, cách bình phong mà bẩm báo.



Hắn vừa nói xong, Triệu Trinh đang trầm ngâm, Chu Tử đã suy yếu nói: "Tuyệt đối không phải là Thái phi."



Triệu Trinh nhìn Chu Tử, cũng nói: "Chuyện cũng không đơn giản như vậy, chỉ sợ là có người muốn hãm hại Thái phi nương nương."
"Bẩm Vương Gia, trượng phu và con trai của bà mụ Tần bị người giết chết ở bến tàu trên đường đến Nhuận Dương, thoạt nhìn giống như là cướp của giết người, một ít của ngàn lượng vàng cũng không tìm được."



"Vậy tức là nói, mới đầu quản gia Cao phủ ở tại ngõ nhỏ Oai Tử, sau khi Chu trắc phi sinh, bọn họ rời đi, là đi về phía bến tàu."



"Lệnh bài của Cao phủ, tiểu nhân đã dùng bồ câu đưa tin nhờ ám vệ ở Kinh Thành thẩm tra đối chiếu, đúng là lệnh bài của Đại Quản gia Cao phủ Cao Thành, chỉ là, Cao Thành giải thích, nói hai tháng trước lệnh bài của hắn đã bị mất."



Triệu Trinh gật đầu một cái, nói: "Tiếp tục điều tra, nhất là phải tìm hiểu rõ khối lệnh bài kia của Cao Thành mất như thế nào."



Hàn Tử Xuyên ngẩng đầu nhìn Triệu Trinh, gương mặt tuấn tú mang theo vẻ kiên quyết: "Vương Gia, thuộc hạ thỉnh cầu được đi Kim kinh một chuyến, điều tra cho rõ chuyện này."



Triệu Trinh gật đầu một cái: "Được. Ta sẽ nhắn Bạch Tử Xuân phối hợp với ngươi."



"Tạ vương gia!" Hàn Tử Xuyên cáo từ lui ra. Hắn là người làm chuyện gì cũng tới nơi tới chốn, nếu Vương Gia đã giao cho hắn điều tra vụ án này, hắn nhất định phải điều tra vụ án này ra gốc ra ngọn.



Lúc Triệu Trinh nói chuyện với Hàn Tử Xuyên, Chu Tử ở sát vách đã tỉnh, đương nhiên nghe được rõ ràng. Nàng đợi Triệu Trinh tiến vào, lập tức nói: "Không liên quan gì đến Thái phi nương nương, nhất định là người khác giá họa cho bà!"



Triệu Trinh ngồi xuống bên giường, sờ sờ tóc dài buông xuống của Chu Tử, lúc này mới nói: "Ta hiểu rõ."



Chu Tử cũng không nhiều lời nữa.



Thân thể Chu Tử rất tốt, trẻ tuổi cường tráng, lại qua năm sáu ngày, nàng đã có thể xuống giường, liền rùm beng muốn đến chỗ Thái phi nương nương gặp Triệu Sam —— ngày ngày Triệu Tử đều tới thỉnh an, nàng còn có thể gặp; Triệu Sam quá nhỏ, Thái phi nương nương căn bản không bảo Hồng Mai ôm bé rời khỏi phòng, kể từ khi sinh Triệu Sam xong, Chu Tử còn chưa được gặp!



Triệu Trinh cảm thấy thân thể nàng còn chưa hoàn toàn khôi phục, không để nàng ra ngoài.



Tiểu thế tử Triệu Tử ở bên cạnh nghe, giật giật đôi mắt nhỏ.



Thăm mẫu thân xong trở về chánh viện, bé liền đem thỉnh cầu của mẫu thân kể lại lộn xộn cho tổ mẫu nghe: "Mẹ nhớ. . . . . . Đệ đệ. . . . . ."



Cao Thái phi nghe hiểu, liền mang theo nhũ nương ôm Triệu Sam đến thăm Chu Tử.



Tựa vào trên gối dựa, Chu Tử vừa thấy Cao Thái phi, bộ dạng vẫn y cũ —— mỗi ngày Cao Thái phi đều đến thăm nàng, cũng không quá ngạc nhiên.



Khi nhũ nương Hồng Mai ôm đứa trẻ quấn tã lót thỉnh an nàng, ánh mắt Chu Tử lập tức sáng lên: "Đến đây, cho ta nhìn Nhị công tử!"



Khi thấy mắt xếch của Triệu Sam, tâm tình Chu Tử rất phức tạp, nhìn Cao Thái phi một chút, nhìn Triệu Trinh một chút, lại nhìn Triệu Tử một chút, cảm thấy gien di truyền mắt xếch sao mà mạnh mẽ đến vậy!