Nam An Thái Phi Truyền Kỳ

Chương 4128 : Tranh chấp xong, hai phía đều khó chịu

Ngày đăng: 09:14 18/04/20


Triệu Trinh bị đánh lập tức ngẩng ra, lớn đến như vậy nhưng chưa bao giờ hắn bị đối đãi như thế, theo bản năng nâng tay lên định trả lại. Nhưng trong nháy mắt khi bàn tay sắp vỗ lên mặt Chu Tử, hắn nhìn thấy sắc mặt Chu Tử tái nhợt, hai mắt đỏ lên, trong mắt phủ nước lăn tăn, vẻ ngoài mạnh mẽ bao nhiêu nội tâm yếu đuối bấy nhiêu, muốn đáng thương bao nhiêu liền đáng thương bấy nhiêu. Một bạt tai này Triệu Trinh đánh không nổi nữa, thử lại thử, cuối cùng hắn nhìn chằm chằm Chu Tử, nén lấy một hơi, sắc mặt lập tức trở nên đỏ bừng, nhất là chỗ bị Chu Tử đánh, cũng sắp sưng lên. Cuối cùng Triệu Trinh cũng nghẹn ra được một câu: "Cút về phủ cho ta!" Chu Tử vẫn tức giận, giương mắt căng mày muốn lên tiếng phê phán hắn, nói đạo lý với hắn.



Triệu Trinh không nói một lời, níu cổ tay Chu Tử lôi ra ngoài.



Cổ tay Chu Tử bị hắn nắm đau, vừa định phản kháng, nhưng hơi thở nồng đậm lạnh lùng trên người Triệu Trinh không ngừng truyền đến, nàng có thể cảm nhận được hắn nổi cơn thịnh nộ, nhận thức này lập tức dập tắt phản kháng mới vừa nhen nhóm của nàng.



Quần chúng xung quanh vây xem thấy vương phi bị Vương Gia túm đi, lúc này mới tỉnh táo lại, nhưng không biết nên có phản ứng gì, cuối cùng, vẫn là Hứa Văn Cử và Hầu Lâm Sinh phản ứng nhanh nhất, lặng lẽ thoái lui ra khỏi đám người, núp đi.



Bọn họ vốn cho rằng vương phi tới đây ầm ĩ một trận, đuổi tình nhân của Vương Gia đi là được, nào ngờ Chu Vương phi hung hãn như vậy, không xử lý Hà tiểu thư đó, ngược lại còn đánh Vương Gia trước!



Vương Gia mà cũng có thể tùy tiện đánh sao?



Thiên tử giận dữ là máu chảy thành sông; Vương Gia nổi danh bạo ngược này của chúng ta mà giận dữ, cũng rất dọa người, có thể lấy thi hài của những người trái ý Vương Gia mà bị đánh chết tươi trước kia ra mà làm chứng đó!



Cho nên, Hứa Văn Cử và Hầu Lâm Sinh quyết định tìm một chỗ lẫn trốn mấy ngày, đợi khi Vương Gia hết giận lại trở về vương phủ tìm vương phi nương tựa.



Có người tinh mắt, thấy hai vị đại phu gian xảo trốn đi, cũng cuống quít tìm chỗ, nhanh chóng núp vào, dù sao cũng không thể xuất hiện trước mặt vương gia, hơn nữa phải kiên quyết phủ nhận mình từng ở hiện trường vây xem toàn bộ quá trình Vương Gia bị đánh.



Trong nháy mắt Vương phi khí thế hung hăng đạp cửa xông tới, Hà Khiết Hoa bị kích động, nàng ta có ý mượn cơ hội này biến giả thành thật, ép Nam An vương và vương phi không thể không đón mình về vương phủ.



Trong nháy mắt khi vương phi bỏ qua nàng chạy thẳng tới chỗ Nam An vương, vung bàn tay vỗ lên mặt Nam An vương, Hà Khiết Hoa bị dọa sợ, Chu Vương phi này cũng quá mạnh mẽ rồi, ngay cả Vương Gia cũng dám đánh, vậy mình. . . . . .



Thấy Vương Gia giơ bàn tay lên lung lay trước mặt Chu Vương phi, cuối cùng vẫn không thể đánh xuống, trong lòng Hà Khiết Hoa lập tức cực kỳ thất vọng, xem ra, lời đồn đãi bên ngoài rằng Nam An vương yêu vợ thành nghiện là thật!



Triệu Hùng là Đại Quản Gia, phản ứng rất nhanh, thấy Vương Gia lôi vương phi đi xa, lúc này mới lớn tiếng tuyên bố: "Chuyện hôm nay, nếu truyền ra, đừng trách. . . . . . Hừ!"



Mọi người rối rít vâng dạ, mọi người đâu phải kẻ ngốc, sao dám nói việc này ra ngoài?



Đến trước cửa lớn của biệt viện, binh sĩ giữ cửa thấy Vương Gia lôi vương phi đến, vội vàng cho qua, còn có người đến Thiên viện phía tây gọi phu xe cho vương phi.



Sau khi nhét Chu Tử vào trong buồng xe, Triệu Trinh không bước vào, hắn nhìn chằm chằm Chu Tử, lạnh lùng nói: "Ta không biết nàng bị ai xúi giục, sau khi trở về vương phủ, ngoan ngoãn ở Diên Hi cư suy nghĩ lại cho kỹ, không nên lộ ra chút dấu hiệu gì với mẫu thân!"



Chu Tử ngẩng mặt nhìn chằm chằm hắn, hận tới cực điểm, không nói một lời.
Thường ngày ghét bỏ Triệu Trinh quấy mình quá mức, hôm nay chăn đơn gối chiếc, mình càng thêm thê lương.



Lúc Chu Tử ở Diên Hi cư đau lòng khó chịu, Triệu Trinh đang tức giận trong biệt viện.



Hắn tức giận nhất không phải chuyện Chu Tử đánh hắn, mà là Chu Tử đánh hắn trước mặt mọi người.



Chu Tử là người trong lòng hắn, thường ngày cũng không phải chưa từng đánh hắn nhéo hắn, nhưng đó đều là tình thú nơi khuê phòng, vậy mà hôm nay nàng lại dám lớn gan, dám chạy đến biệt viện đánh hắn trước mặt nhiều người như vậy!



Triệu Trinh hầm hừ ngồi trên ghế dựa lớn trong chánh viện ở biệt viện, nhớ tới Chu Tử mà muốn hộc máu.



Hắn sờ sờ gò má của mình, nửa ngày vẫn nóng hừng hực khó chịu, rốt cuộc Chu Tử đã dùng bao nhiêu hơi sức, mới có thể tạo thành hiệu quả thế này trên mặt mình?



Nghĩ đi nghĩ lại, lúc này Triệu Trinh mới bắt đầu nghi ngờ: rốt cuộc vì sao Chu Tử lại tức giận đến như thế?



Hắn hình dung lại tình cảnh lúc ấy một lần, mới chợt hiểu được: là Chu Tử ghen!



Sự phát hiện này khiến Triệu Trinh rất mâu thuẫn.



Một mặt, hắn rất kinh ngạc Chu Tử lại thật sự yêu mình đến như vậy, vì lo lắng mình thay lòng mà dám tới đây đánh mình; một mặt, hắn lại rất tức giận, không phải Chu Tử nàng nên điều tra tìm hiểu rõ trước sao, nghe mấy người rảnh rỗi khuyến khích liền tới đây đánh nam nhân của nàng, thật sự là rất quá đáng!



Nghĩ đi nghĩ lại, hắn liền nghĩ tới những tên khốn kiếp khuyến khích Chu Tử và mấy kẻ khốn kiếp vây xem náo nhiệt kia.



Triệu Trinh chưa bao giờ ngại ném không vui của mình lên trên thân người khác: lão tử không thoải mái, ai trong các ngươi cũng đừng mong thoải mái!



Vì vậy, Nam An vương gia ra lệnh một tiếng, cả biệt viện lập tức đèn dầu sáng rỡ, phàm là ai ở đây cũng đều bị gọi tới, quỳ gối dưới bậc thang trước chánh viện, ngay cả Hà Khiết Hoa cũng không ngoại lệ —— dù sao cha nàng ta cũng đã giao nàng ta cho Nam An vương, để hắn tùy ý xử trí!



Về phần hai kẻ đầu sỏ gây nên là Hứa Văn Cử và Hầu Lâm Sinh, Triệu Trinh phái Liễu Liên có võ công cao nhất và Triệu Tráng, mang thân binh chia hai lối đi bắt bọn họ.



Sau khi Hứa Văn Cử và Hầu Lâm Sinh chạy ra ngoài, chạy tới vùng ven của một thôn nhỏ, tìm khách sạn nhỏ chui vào, gọi một bầu rượu hai món nhắm, đang ăn ngon uống say, chợt một nam tử trẻ trung đẹp như nữ tử mang người xông vào, hai người vừa nhìn, không phải chính là thống lĩnh võ sĩ của biệt viện Vân Trạch - Liễu Liên sao!



Người mà hai kẻ khốn kiếp Hứa Văn Cử và Hầu Lâm Sinh này vốn sợ nhất, không phải Nam An vương Triệu Trinh, mà là Liễu Liên có bộ dạng giống y hệt nữ nhân xinh xắn này đó!