Nam An Thái Phi Truyền Kỳ
Chương 5133 : Rời Nhuận Dương, bắt đầu cuộc phiêu lưu
Ngày đăng: 09:14 18/04/20
Ngày mười hai tháng chín, sự kiện Tế Tự ở núi Ngọc chấm dứt, Triệu Trinh tiến hành ban thưởng cho những thuộc hạ lập được chiến công trong sự kiện lần này, sau đó cử hành bữa tiệc Mừng công ở Vọng Giang lâu bên bờ Vận hà. Triệu Trinh luôn không quá hòa nhập vào loại trường hợp cực kỳ náo nhiệt này, có hắn trấn giữ, trường hợp náo nhiệt hơn nữa cũng lập tức trở nên trang nghiêm, mỗi người đều chỉnh đốn thân thể ngồi nghiêm chỉnh, ngay cả người khôi hài như Phàn Duy Bân cũng mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, không dám phóng túng quá mức.
Tế tự trên núi Ngọc lần này Triệu Trinh đã chuẩn bị thật lâu, kỵ binh dũng mãnh, ám vệ cùng Tinh Vệ dưới trướng hắn đã dò la khắp ba nước Đại Kim, Ô Thổ và Đông Khu quốc, vì phục kích thành công mà lập được công lao hiển hách, Triệu Trinh quyết tâm để bọn hắn buông lỏng một chút.
Hắn hướng mọi người mời trước ba chén rượu.
Sau ba chén rượu, khuôn mặt trắng nõn của Triệu Trinh ửng đỏ, khuôn mặt luôn không lộ vẻ gì cũng cố gắng buông lỏng, nặn ra nụ cười nhẹ.
Triệu Trinh lấy cớ cảm thấy say, ra nhã gian ở lầu ba nghỉ ngơi.
Nam An vương Gia vừa vào nhã gian, những cấp dưới này của hắn liền bắt đầu mừng rỡ —— trên căn bản đều là thanh niên chưa quá ba mươi tuổi, dĩ nhiên sẽ ưa thích náo nhiệt!
Ban đầu ở lầu ba này bọn họ vẫn chỉ mời rượu lẫn nhau, sau đó từng nhóm từng nhóm bắt đầu vây lấy hai người Phàn Duy Bân cùng Bạch Tử Xuân.
Hàn Tử Xuyên ngồi ở trên cao, trong tay cầm một chung rượu màu xanh ngọc, mỉm cười nhìn náo nhiệt trước mắt. Phàn Duy Bân cùng Bạch Tử Xuân luôn luôn thân thiết ‘Tiêu bất ly Mạnh’, không ngờ hai người này lại vì nữ nhân mà đánh một trận.
Trước ngày tiến hành cuộc lùng bắt lớn khắp thành, Phàn Duy Bân vừa gặp đã yêu một vị cô nương bán trà ở ngõ Hạnh Hoa phía thành Tây.
Buổi sáng hôm sau, tranh thủ lúc rảnh rỗi, hắn mời một bà mối đến ngõ Hạnh Hoa vun vào giúp mình, khi đã bàn bạc thật tốt với mẫu thân của cô nương bán trà, hắn liền mang theo bạn tốt Bạch Tử Xuân đến giúp hắn xem mặt.
Ai ngờ bộ dạng Bạch Tử Xuân phong lưu tuấn tú, vừa đến quán trà ngồi xuống, cô nương bán trà cứ một lát lại nhìn lén hắn một cái, lộ vẻ thẹn thùng e lệ, lại lạnh nhạt với Phàn Duy Bân cao lớn oai hùng.
Bạch Tử Xuân tùy tùy tiện tiện ngồi đó, thấy cô nương bán trà nhìn mình, ánh mắt cũng nhìn sang người ta, cô nương bán trà bắt gặp, mặt đỏ tới mang tai xấu hổ cúi đầu.
Đám người Hứa Văn Cử, Hầu Lâm Sinh cùng Hàn Tử Xuyên vốn ở trong thiên viện tại thư phòng bên ngoài của Triệu Trinh, sau khi Liễu Liên dọn vào, Phàn Duy Bân cùng Bạch Tử Xuân thua trời một vạn không bằng thua bạn một phân, cũng theo sát vào theo.
Toàn bộ thư phòng bên ngoài liền vô cùng huyên náo, mỗi ngày đều gà bay chó sủa.
Triệu Trinh phiền chết đi được, trong lòng có tính toán đưa Chu Tử ra ngoài du ngoạn. Hắn và Chu Tử vừa thương lượng, hai vợ chồng liền ăn nhịp với nhau.
Bởi vì Hàn Tử Xuyên trở về, ngày ngày Bánh Bao nhỏ đều đi theo Hàn Tử Xuyên, trong khoảng thời gian này không thèm dính vào Chu Tử nữa, màn thầu nhỏ đã biết ngồi, ngày ngày ngồi trong xe đẩy nhỏ, cùng tổ mẫu đi thám hiểm vương phủ, mặc dù gầy đi một chút, tuy nhiên lại khỏe mạnh hơn.
Chu Tử rất nguyện ý theo Triệu Trinh ra ngoài chơi một chút, thuận tiện thăm muội muội ở Kim kinh, lại đến thăm mẫu thân và đệ đệ ở núi Vân Mông.
Triệu Trinh lệnh cho Trần Bình cầm bản đồ của mình trong thư phòng bên ngoài tới, sau đó cùng Chu Tử nghiên cứu nửa ngày, rốt cuộc xác định hành trình.
Chu Tử cảm thấy mình không hiểu những thứ này, tất cả đều nghe theo Triệu Trinh.
Hành trình Triệu Trinh định ra vô cùng rõ ràng, bọn họ đến Kim kinh yết kiến Hoàng đế cùng Thái hậu trước; ở Kim kinh hết cái tết, từ Kim kinh lên đường, đi theo hướng Đông Bắc, tiến về phía Độc huyện phủ Uyển Châu; dừng lại Độc huyện mấy ngày, tiếp tục đi theo hướng Đông Bắc, đến núi Vân Mông tiếp giáp biên giới Đại Kim và Ô Thổ, thăm mẫu thân và đệ đệ Chu Tử một chút; rời núi Vân Mông, hai vợ chồng tiếp tục đi về phía trước, tiến vào Ô Thổ quốc; lại từ Ô Thổ theo hướng nam, trực tiếp tiến vào Đông Khu quốc; cuối cùng, từ Đông Khu quốc bọn họ trực tiếp trở về Nhuận Dương.
Chu Tử nhìn Triệu Trinh vẽ tuyến đường lên bản đồ, mặc dù cảm thấy hành trình này rất mạo hiểm, nhưng cũng cảm thấy rất kích thích, nàng không ức chế được kích động trong lòng, bắt đầu tính toán chuẩn bị đồ đạc mình cần.
Mùng sáu tháng mười một, Nam An vương Triệu Trinh mang theo Chu Vương phi lên thuyền lớn ở bến tàu Vận hà, lên đường vào kinh yết kiến Hoàng đế.
Trên thực tế, sau khi thuyền lớn của phủ Nam An vương xuất phát không bao lâu, Chu Tử cùng Triệu Trinh liền cải trang, thừa dịp ban đêm tối trời mang theo Ngân Linh, Triệu Tráng cùng Liễu Liên xuống thuyền ở Tô Dương, bắt đầu hành trình mạo hiểm của bọn họ.
Tác giả có lời muốn nói: hôm qua tiện tay, xem lại mấy chương trước, kết quả nhìn thấy đăng ở rất nhiều nơi, Mạc Mạc giận đến mức cả ngày không viết được một chữ, nửa đêm, thiếu chút là viết luôn đoạn kết.