Nam An Thái Phi Truyền Kỳ
Chương 5138 : Tỷ muội gặp nhau, vui buồn lẫn lộn
Ngày đăng: 09:14 18/04/20
Ngày mười hai tháng chạp hôm đó, Chu Bích thức dậy thật sớm, lo lắng chờ trong Thanh Vân Điện. Kể từ ngày tỷ tỷ rời Kim kinh đến Nhuận Dương, nàng chưa hề gặp lại tỷ tỷ. Đối với Chu Bích mà nói, năm đó mẫu thân không thể bảo vệ mình, sau đó lại chỉ muốn cùng đệ đệ sống cuộc sống yên tĩnh ở Núi Vân Mông, không muốn liên lạc quá nhiều với hai tỷ muội nàng, đã sớm không khác gì người xa lạ; chỉ có tỷ tỷ, tỷ tỷ chỉ lớn hơn nàng hai tuổi nhưng vẫn chăm sóc nàng, mới thật sự là người thân của nàng, nàng rất nhớ tỷ tỷ. Chu Bích đợi đến nóng nảy, phái "Tiền Liễu Đức" dẫn theo tiểu thái giám đến trước cửa cung nghênh đón.
Bão tuyết đêm qua đã ngừng, quảng trường trước cửa cung được bọn thái giám quét dọn sạch sẽ, có thể nhìn thấy gạch Lưu Ly màu đỏ bằng phẳng.
"Tiền Liễu Đức" mang theo hai tiểu thái giám, chán đến chết nhìn quảng trường trống trải phía trước. Hôm nay hắn ăn mặc còn khoa trương hơn, trên khuôn mặt tuấn tú phủ một lớp phấn thật mỏng, mày liễu cong cong dùng chì lớn vẽ tỉ mỉ, mắt dùng chì nhỏ vẽ hếch lên tai, đôi môi thoa một lớp son, mặc một bộ quần áo Đại Thái Giám bằng gấm, thoạt nhìn muốn yếu ớt bao nhiêu liền yếu ớt bấy nhiêu, muốn yêu nghiệt bao nhiêu liền yêu nghiệt bấy nhiêu.
Triệu Trinh cưỡi ngựa đi phía trước, toàn thân áo đen - Liễu Liên đánh xe ở phía sau, cùng xuất hiện phía cuối quãng trường.
"Tiền Liễu Đức" nhìn thấy bọn họ, trên mặt lộ ra nét vui mừng, lập tức sải bước nghênh đón.
Triệu Trinh ngồi trên lưng ngựa, nhìn cái mặt đậm son dầy phấn của "Tiền Liễu Đức", chân mày lập tức nhíu lại.
"Tiền Liễu Đức" cười càng vui vẻ, "duyên dáng lượn lờ" chào một cái, cất giọng khàn khàn nói: "Nô tỳ thỉnh an Vương Gia!"
Một câu thỉnh an đơn giản bị hắn nói thành chín cong mười tám quẹo, làm cho Liễu Liên vội vàng đánh xe phía sau ghê tởm thiếu chút nữa phun ra —— vì tuân lệnh Vương Gia hắn mới tới đây bàn giao nhiệm vụ với Từ Liên Ba, gã "Tiền Liễu Đức" thực sự mang dáng vẻ này sao?
Nghĩ đến một năm tới đây mình sẽ phải biến thành cái dáng vẻ quỷ quái này, Liễu Liên luôn luôn không sợ trời không sợ đất không khỏi đổ mồ hôi hột, hắn quyết tâm phải nói rõ một chút với Vương Gia.
Sở dĩ Triệu Trinh muốn dùng Liễu Liên thay cho Từ Liên Ba, chính là sợ tình cảm của Từ Liên Ba làm ảnh hưởng đến công việc. Tính toán lần này của Từ Liên Ba rất nhanh liền bị hắn phát hiện. Triệu Trinh liếc "Tiền Liễu Đức" khoa trương một cái, trầm giọng nói: "Thu hồi tâm tư đó của ngươi ngay đi cho ta!"
Từ Liên Ba bị Nam An vương phát hiện dụng tâm, mặt mo ửng đỏ, chỉ là cách lớp son phấn nên không ai nhìn ra.
Lúc này Liễu Liên mới hơi thở phào nhẹ nhõm.
Triệu Trinh cùng Chu Tử - càng đến gần càng có chút e sợ khẩn trương - đi mãi cho đến Thanh Vân Điện.
Chu Tử mang theo quá nhiều thứ, Liễu Liên không thể làm gì khác hơn là vội đánh xe vào trong chánh viện Thanh Vân Điện.
Thiên Hạo đế Triệu Đồng nằm giữa mẫu thân và dì ngủ rất say, bé vẫn không biết, chính vào thời khắc này mình bị dì ham ăn hàng gán cái nhủ danh mất mặt "Sủi cáo nhỏ" này theo bé cả đời. Cũng may còn có nhủ danh "Bánh Bao nhỏ" của Thế tử Nam An vương - Triệu Tử cùng nhủ danh "Màn thầu nhỏ" của con thứ của Nam An vương làm bạn, thật cũng không coi là cô đơn.
Triệu Trinh mới vừa trở lại vương phủ ở Kinh Thành, Cao lão Thừa Tướng liền phái người đến mời. Sau khi Triệu Trinh thay quần áo, liền cưỡi ngựa tới phủ Cao thừa tướng.
Hắn và ông ngoại mật đàm trong thư phòng một canh giờ.
Từ thư phòng ra ngoài, hai ông cháu đều lộ dáng vẻ buông lỏng, cùng tham gia bữa tiệc trưa xa hoa của phủ Cao thừa tướng quyền quý nhất Kim kinh.
Buổi chiều, Triệu Trinh trở về vương phủ, phát hiện Thượng Thư bộ Lễ - Hà Nguyên, Thượng Thư bộ Binh - Kim Hoán Nhiên, Thượng Thư bộ Hình - Tiêu Nam cùng Thượng Thư bộ Lễ - Lâm Hiếu Từ đã đợi trong thư phòng bên ngoài.
Sau khi Triệu Trinh cùng bốn người Hà Nguyên mật đàm trong thư phòng hai canh giờ, buổi tối cùng nhau đến Vọng Giang lâu chi nhánh Kim kinh bao một gian nhã thất, thật vui vẻ uống rượu tâm sự.
Buổi tối, Triệu Trinh say lơ mơ trở về phòng ngủ trong Tùng Đào Uyển ở vương phủ Kinh Thành, một thân một mình ngủ trên giường lớn bằng gỗ hoa lê khảm hoa hải đường trống rỗng, hắn có cảm giác cô độc mà từ lâu không gặp.
Lăn qua lộn lại hồi lâu, Triệu Trinh ý thức được một vấn đề —— hắn đã không thể rời khỏi Chu Tử nữa rồi!
Không biết bắt đầu từ lúc nào, Chu Tử đã trở thành xương trong xương thịt trong thịt của hắn, thành một bộ phận máu thịt nối liền, không thể chia lìa của hắn.
Sáng sớm Triệu Trinh liền vào cung.
Bởi vì nói chuyện phiếm hàn huyên cùng muội muội tới nửa đêm, đến buổi sáng Chu Tử vẫn thở to mà ngủ.
Chu Bích nghe nói Nam An vương cầu kiến, vội lặng lẽ rời giường.
Trên chánh điện Thanh Vân Điện, nhìn tỷ phu Triệu Trinh sắc mặt tái nhợt - bộ dạng thiếu ngủ đứng ở phía dưới, Chu Bích cười rất hả hê: "Tỷ phu tới đón tỷ tỷ sao? Tỷ tỷ có nói, tỷ ấy muốn ở trong cung cùng ta!"