Nam An Thái Phi Truyền Kỳ

Chương 5146 : Trở về Nhuận Dương, cả nhà đoàn tụ

Ngày đăng: 09:14 18/04/20


Thì ra là Chương Kỳ. Triệu Trinh ghìm ngựa, chờ Chương Kỳ tới.



Chương Kỳ xuống ngựa, đến làm lễ ra mắt.



Liễu Liên biết Chương Kỳ, sớm đã ngừng xe ngựa bước xuống.



Tống Chương cưỡi ngựa đứng bên phải xe ngựa của Chu Tử, không tiến lên. Mặc dù chỉ gặp mặt một lần, nhưng hắn đã nhận ra Chương Kỳ. Hắn nhớ đây là một thương nhân chuyên buôn Ngọc Thạch.



Chu Tử ở trong xe nghe được giọng nói bên ngoài, nhận ra Chương Kỳ.



Triệu Trinh vừa nghe Chương Kỳ vừa nói chuyện, mắt xoay chuyển không dễ nhận ra liếc về phía xe Chu Tử, phát hiện Chu Tử không kéo cửa xe xuống để theo dõi bên ngoài, lúc này mới yên lòng trở lại.



Chương Kỳ là người cơ trí đến mức nào, nhìn ra đoàn người Vương Gia đang cải trang ra ngoài, e là không tiện tỏ vẻ quá quen biết với mình, hàn huyên mấy câu, liền muốn rời đi. Trước khi đi, hình như hắn nhớ ra điều gì đó, lại chào Triệu Trinh một cái, lúc này mới nói: "Công tử, tổ phụ (ông nội) của lệnh phu nhân đã qua đời, hôm nay, e rằng trong nhà đã chẳng còn ai."



Nghe được lời của Chương Kỳ, đôi mày thanh tú của Triệu Trinh chau lên, còn chưa kịp nói chuyện, Chu Tử đã hỏi qua lớp cửa sổ xe: "Tổ mẫu (bà nội) thì sao, ngươi có nghe được tin gì không?"



Chương Kỳ nói: "Nghe nói là đã bệnh chết tha hương rồi."



Chu Tử trầm mặc một hồi. Lát sau mới nói: "Chương Kỳ, ta muốn gặp mặt phu nhân cùng con trai của ngươi."



Chương Kỳ ôm quyền hướng về phía xe ngựa của Chu Tử hành lễ, rồi mới đi tới bên xe ngựa của mình, mở cửa xe ra.



Hai nha đầu khoảng mười sáu mười bảy tuổi nhảy xuống trước, tiếp đó lại đỡ một thiếu phụ thanh tú áo gấm váy trắng xuống xe. Trong ngực thiếu phụ còn ôm một đứa trẻ quấn tã.



Chương Kỳ dẫn thê tử Kim thị tới, giới thiệu: "Đây là Triệu công tử cùng Triệu phu nhân."



Kim thị ôm đứa bé chào một cái.



Ngân Linh mở cửa xe ra.



Chu Tử không xuống xe, nàng ngồi trên xe mỉm cười quan sát Kim thị, phát hiện sắc mặt nàng ấy trắng trẻo ửng hồng, so với trước đây mượt mà hơn không ít, trong lòng cũng vui mừng cho nàng ấy.



Kim thị vốn cho đây chỉ là bạn bè làm ăn buôn bán của trượng phu, kết quả vừa nhìn thấy Chu Tử, liền phát hiện là Chu Vương phi, giật mình kinh hãi, nhưng rất nhanh liền hiểu rõ, vội muốn hành đại lễ, lại bị Ngân Linh ngăn lại.


Nàng và Triệu Trinh cùng hành lễ: "Bái kiến mẫu thân!"



Sau khi hành lễ, Chu Tử vẫn không đứng lên, mỗi tay với một bé, ôm Triệu Tử cùng Triệu Sam vào ngực mình, khóc: "Con của mẹ!"



Tiểu thế tử Triệu Tử đã mấy tháng không gặp mẫu thân, rất nhung nhớ, hôm nay gặp lại mẫu thân, ôm cổ mẫu thân khóc.



Chỉ có Nhị công tử Triệu Sam, mới vừa biết đi, được tổ mẫu mang theo tới đón mẫu thân. Nhưng bé đã sớm quên mất mẫu thân, thấy Chu Tử khóc lớn, cảm thấy nữ nhân trước mắt này từ xinh đẹp lập tức biến thành khó coi, vội chạy trở về trong ngực tổ mẫu, sau đó mắt phượng nhỏ nhắn nhìn chằm chằm, chỉ vào Chu Tử, non nớt nói: "Xấu! Xấu!"



Chu Tử không nghe rõ, đôi mắt đẫm lệ mông lung nhìn Triệu Sam trước mặt.



Triệu Trinh nghe rõ, nhất thời trợn mắt nhìn Triệu Sam một cái.



Triệu Sam vô duyên vô cớ bị trừng, lập tức bám lấy tổ mẫu, chỉ vào Triệu Trinh, lớn tiếng tố cáo: "Hư! Hư!"



Triệu Trinh cùng Chu Tử, đôi cha mẹ không có trách nhiệm này, mới vừa trở về Nhuận Dương, một bị Màn thầu nhỏ Triệu Sam bình phẩm là "Xấu", một bị Màn thầu nhỏ Triệu Sam nhận định là "Hư", thật cũng không coi là oan uổng.



Triệu Trinh nhướng mày, gọi một tiếng "Liễu Liên".



Liễu Liên tiến lên.



Triệu Trinh chỉ vào Triệu Sam nói: "Nhị công tử giao cho ngươi!"



Liễu Liên lại cười nói: "Dạ"



Hắn nhìn về phía Triệu Sam cười cười, nói: "Nhị công tử, xin đắc tội!"



Đưa tay liền ôm Triệu Sam vào lòng, thối lui ra phía sau Vương Gia cùng vương phi.



Triệu Tử thấy thế, vội tìm kiếm Hàn Tử Xuyên, vừa tìm vừa gọi: "Sư phụ!"



Rất nhanh Hàn Tử Xuyên liền bước ra từ trong đám người, ôm lấy Triệu Tử.



Trong mấy tháng này, bởi vì trong tay túng quẫn, mặc dù không có lão đối thủ Liễu Liên ở đây, mỗi ngày trôi qua của Hứa Văn Cử cùng Hầu Lâm Sinh cũng không thoải mái, cho nên cũng thật nhớ nhung Vương Gia cùng vương phi. Đợi Vương gia vương phi trở về phủ, nghe ngóng tin tức Liễu Liên.