Nam An Thái Phi Truyền Kỳ

Chương 5167 : Ngoại truyện về Liễu Liên (9)

Ngày đăng: 09:14 18/04/20


Tòa nhà mà Chu Tử tặng cho Liễu Liên, kỳ thật chính là tòa nhà nhỏ nơi mà lần đầu Chu Tử giận dỗi Triệu Trinh, liền rời nhà trốn đến, khiến Triệu Trinh lo lắng cuống cuồng. Nàng sống cùng Triệu Trinh nhiều năm, số lần giận dỗi đau lòng không ít, rời nhà trốn đi lại cực hiếm, tòa nhà được sửa chữa tinh xảo cứ vậy mà hoang phế. Chu Tử cảm thấy thực đáng tiếc, nghĩ tặng cho Liễu Liên, để Liễu Liên dùng khi thành thân cũng không tệ.



Liễu Liên cùng Hàn Tử Xuyên sắp cưỡi ngựa đến.



Lúc xuất phát, Bánh bao nhỏ Triệu tử tám tuổi cưỡi trên con ngựa non của chính mình, tuy thoạt nhìn rất lạnh lùng, nhưng hai đệ đệ rất quen thuộc tính tình của hắn đã nhìn thấu huênh hoang đắc ý của hắn, trong lòng rất không vui —— phụ vương còn chưa cho hai bọn họ tự mình cưỡi ngựa!



Màn thầu nhỏ Triệu Sam vừa bảy tuổi, Bánh trôi nhỏ Triệu Dương nhỏ hơn hắn, hai huynh đệ thường xuyên vì tranh giành mẫu thân và Liễu Liên mà tranh cãi.



Ví như lúc này, Liễu Liên ngồi trên lưng ngựa, có hai vị trí cho Màn thầu nhỏ và Bánh trôi nhỏ ngồi —— phía trước và phía sau Liễu Liên.



Màn thầu nhỏ làm nhị ca, sức lực lớn hơn đệ đệ, bảo theo lẽ thường là phải ngồi trước người sư phụ, hắn cho rằng ngồi trong lòng Sư phụ mỹ nhân, đương nhiên phải là mình.



Bánh trôi nhỏ là Tam đệ, lớn tiếng hơn ca ca, hắn cho rằng nếu nhị ca chọn vị trí đó, cho thấy nhất định vị trí đó rất tốt, hắn muốn cướp lấy.



Màn thầu nhỏ và Bánh trôi nhỏ liền tranh chấp.



Từ lúc hai đứa trẻ này bắt đầu cai sữa, Liễu Liên liền bắt đầu chăm nom bọn chúng, đương nhiên thực giỏi xử lý loại sự cố này. Trước tiên hắn ôm Màn thầu nhỏ đặt lên ngựa, sau đó ôm lấy Bánh trôi nhỏ đi ra xa một chút, thấp giọng hỏi Bánh trôi nhỏ: "Có đồng ý ngồi trong lòng sư phụ không?"



Bánh trôi nhỏ mừng rỡ, mắt phượng nhỏ sáng lên: "Đồng ý!"



Liễu Liên đặt Bánh trôi nhỏ lên ngựa, bế Màn thầu nhỏ xuống: "Có muốn ôm sư phụ không?"



Hai mắt Màn thầu nhỏ lóe sáng: "Muốn!"



Liễu Liên cưỡi ngựa xuất phát, Bánh trôi nhỏ ngồi phía trước, Màn thầu nhỏ ngồi phía sau. Bánh trôi nnhorvaf Màn thầu nhỏ đã đâu vào đấy, Bánh trôi nhỏ lùi vào trong lòng Sư phụ mỹ nhân, cảm thấy ấm áp và an toàn; Màn thầu nhỏ ngồi phía sau Sư phụ mỹ nhân, hai cánh tay ôm chặt eo nhỏ của sư phụ, cảm thấy hạnh phúc lại phong độ.



Hai bọn họ đều hả dạ, đều rất vui vẻ.



Sau khi đến tòa nhà, Hàn Tử Xuyên mang bánh bao nhỏ đi vào trước.



Màn thầu nhỏ, Bánh trôi nhỏ chăm chú nhìn đại ca Bánh bao nhỏ đi vào, Liễu Liên cũng không nói gì, xuống ngựa đứng đó, để Màn thầu nhỏ và Bánh trôi nhỏ ngồi trên ngựa ngẫm lại cái sai của mình.



Đến khi hai nhóc suy nghĩ cẩn thận, nguyện ý nhận sai, Liễu Liên mới giảng dạy thế nào là anh nhường em nhịn cho Màn thầu nhỏ và Bánh trôi nhỏ.




Gần đây Màn thầu nhỏ rất tâm đắc với việc buôn bán, yêu bạc đến ngây người, hắn muốn đặt cho muội muội tước hiệu là "Kim Ngân công chúa".



Đám người Bánh bao nhỏ cười nhạt, cho rằng rất thô tục, không thể dùng.



Bánh trôi nhỏ thích ngao du, gần đây rất si mê võ công, hắn nghĩ cho muội muội tước hiệu "Võ lâm quận chúa".



Đám Bánh bao nhỏ còn lại liếc trắng mắt, ngay cả bình luận cũng không thèm.



Gần đây Sủi cảo nhỏ có chút tâm đắc với thơ từ, sau khi móc ruột móc gan, ngâm một câu từ không ai biết đến —— "Chuông cao reo ngoài cổng, tay định lượng Minh châu" (trích trong bài từ Trường thọ nhạc), nghĩ cho tiểu muội tước hiệu là "Quận chúa Minh Châu", ý chỉ "Bánh hấp nhỏ là một viên ngọc sáng trong lòng mọi người".



Bánh bao nhỏ còn chưa mở miệng, Bánh trôi nhỏđã nói trước: "Ca, ca còn có thể thô tục hơn không?"



Bốn anh em tranh luận liên tục, đến nửa đêm cũng chưa xác định tước hiệu của Bánh hấp nhỏ.



Trở về Tùng bách viện, Sủi cảo nhỏ chờ ba anh em Bánh bao nhỏ đều đã ngủ, ngồi cả đêm viết một phong thư, bảo thân tín suốt đêm chạy về Kim kinh gửi cho mẫu thân.



Lúc Bánh hấp nhỏ được một trăm ngày, Kim kinh truyền ý chỉ của Thái Hậu đến, Bánh hấp nhỏ được phong là "Quận chúa Minh Châu", ban đất phong thành Yến châu ở phía đông ngay cạnh thành Kim kinh.



Sủi cảo nhỏ thật đắc ý.



Ba người Bánh bao nhỏ ôm trán thở dài: "Muội muội à, muội thật đáng thương, có nhủ danh là Bánh hấp nhỏ đã đủ đau buồn, không ngờ lại có thêm tước hiệu tục càng thêm tục là ‘Quận chúa Minh Châu’!"



Liễu Ly đi theo phía sau sư phụ Liễu Liên, nhìn đứa bé đáng yêu trong lòng Nam An vương phi, cảm thấy Bánh hấp nhỏ càng ngày càng đẹp, thoạt nhìn thật cực kỳ đáng yêu.



Bánh hấp nhỏ vừa cai sữa, liền bị đưa đến Trúc viên.



Liễu Liên tự tay chăm sóc Bánh hấp nhỏ, nhưng hắn cũng bề bộn nhiều việc, cho nên khi hắn rời vương phủ làm nhiệm vụ, Bánh hấp nhỏ thường xuyên được giao cho Liễu Ly chăm sóc.



Tác giả có lời muốn nói: ngoại truyện sắp hoàn rồi, ngày mai sẽ viết quyển hai của Mưa gió Đại Kim, chuyện về Bánh hấp nhỏ Triệu Đàn ~



Để cho tiện, kết cục của 《 Nam an thái phi truyền kỳ 》 sẽ được sửa lại, Bánh hấp nhỏ sinh ra trước bốn năm, cũng chính là năm Bánh bao nhỏ mười ba tuổi, Bánh hấp nhỏ được sinh ra.