Nam An Thái Phi Truyền Kỳ

Chương 219 : Đêm mưa gió, khổ luyện kỹ thuật

Ngày đăng: 09:13 18/04/20


Triệu Trinh ở thư phòng phía ngoài uống rượu suốt đêm cùng nhị hoàng huynh, uống say khướt mới trở về. Triệu Anh cùng Triệu Dũng lo lắng, dìu hắn vào nội viện.



Trong nội viện thoạt nhìn đèn đuốc sáng trưng, dường như phòng nào cũng đều sáng đèn, trừ phòng của Triệu Trinh.



Triệu Trinh say thật, thậm chí say mềm. Hắn loạng choạng tiến vào nội viện, đứng ở giữa sân, đẩy Triệu Anh, Triệu Dũng có ý muốn đỡ hắn ra: "Buông ra, bổn vương có thể đứng được!"



Hắn lắc lư, lại lắc lư, nổ lực trong cơn choáng váng, cuối cùng cũng giữ được thăng bằng.



Triệu Trinh chắp hai tay sau lưng, bày ra tư thế ngọc thụ lâm phong, trừng mắt phượng, quát lớn: "Mọi người chết sạch hết rồi sao, sao không ai ra nghênh đón bổn vương!"



Tiếp theo liền biến thành tiểu hài tử, dậm chân hô to: "Chu Tử, nàng lăn ra đây cho ta!"



Bốn vị mỹ nhân mới tới đứng trước cửa sổ, lo lắng nhìn Nam An vương gia đang đứng bên ngoài mượn rượu làm càn, cảm thấy tuy rằng Vương gia say khướt dùng ngôn ngữ thô lỗ mà la hét, nhưng mắt phượng môi đỏ áo bào trắng giày đen, dáng người to lớn cao gầy, ngược lại chính là vị thiếu niên tuấn mỹ hiếm thấy, so với chủ tử Bắc Tĩnh vương, chỉ có hơn chứ không kém. Các nàng có ý muốn ra ngoài nghênh đón, nhưng miệng vị mỹ nam này luôn ồn ào gọi "Chu Tử", vì thế cũng không dám ra ngoài rước lấy xui xẻo từ vị Vương gia này.



Chu Tử đang ngủ say, chợt nghe thấy Vương gia đang lớn tiếng gọi tên mình, lập tức tỉnh dậy, không kịp sửa sang quần áo tóc tai, bộ dáng còn ngái ngủ đi ra ngoài.



Phía sau cửa sổ bốn vị tiểu mỹ nhân thấy Chu Tử ra ngoài, biết có lá chắn, vội vàng ý ý tứ tứ cũng mang theo tiểu nha đầu từ trong phòng đi ra, thướt tha đứng phía sau Chu Tử, chuẩn bị cùng Chu Tử hành lễ với Vương gia.



Triệu Trinh bị Chu Tử vắng vẻ một ngày một đêm, tích đầy một bụng tức giận, lại uống say khướt với nhị ca, đầu óc ầm ầm loạn thành một đoàn, vốn có chút ý nghĩ đơn giản mượn rượu giả điên tìm bậc thang leo xuống, kết quả liền nhìn thấy Chu Tử giống như ốc sên chậm chạp bò từ phòng nhỏ ra.



Hắn vừa hí mắt nhìn, phát hiện tóc mây của Chu Tử xoã tung, vẻ mặt gợi tình, đôi mắt to sưng đỏ ngập nước trong suốt; nhìn xuống chút nữa, Chu Tử không mặc áo khoác ngoài, chỉ mặc một thân trung y dài tay, bởi vì là tơ tằm, dưới ngọn đèn có chút trong suốt, bầu ngực tròn trịa phấn hồng rũ xuống, đầu nhũ đầy đặn cao ngất như muốn giãy giụa thoát khỏi trói buộc, trông thật sống động.



Triệu Trinh chợt cảm thấy bộ phận giữa háng căng thẳng, bất quá rất nhanh mà nghĩ tới bên cạnh mình còn có nam nhân khác, hắn hồ nghi nhìn sang Triệu Anh Triệu Dũng bên cạnh, phát hiện bọn họ đã mắt xem mũi, mũi xem tâm không dám nhìn loạn, trong lòng liền giận dữ, biết mình nhất định đã đoán không sai, quả thực Chu Tử ăn mặc lộ liễu như vậy đều bị nam nhân khác nhìn thấy, hắn nhất thời cảm thấy cơn say dâng trào tức sùi bọt mép, xông lên ôm lấy Chu Tử đi nhanh về phòng ngủ của mình, sau đó "rầm" một tiếng đóng cửa phòng lại.



Triệu Anh Triệu Dũng hầu hạ Vương gia hơn mười năm, chưa bao giờ thấy Vương gia tửu lượng kém, sau khi say rượu lại còn náo loạn đến như vậy, nhất thời bốn mắt nhìn nhau, ngược lại không nói gì. Triệu Dũng cơ trí nhất, sờ sờ mũi, trong lòng có chủ ý. Hắn phất tay ra hiệu cho bốn vị mỹ nhân, ý bảo bốn vị mỹ nhân quay trở về phòng ngủ, còn mình thì lôi kéo Triệu Anh đang phát ngốc đứng đơ ra đó.



Quăng Chu Tử lên trên giường, Triệu Trinh liền đè lên xé rách y phục của Chu Tử.



Triệu Trinh thật sự rất thô lỗ, Chu Tử chưa từng thấy bộ dạng này của hắn, hơn nữa ngửi thấy mùi rượu trên người hắn xông vào mũi, có chút sợ hãi, liền giãy giụa.



Lúc giãy giụa, móng tay của nàng vô ý cào một đường trên mặt Triệu Trinh, khuôn mặt trắng nõn tinh tế của Triệu Trinh nhất thời hiện ra một vệt máu, một giọt máu nhỏ xuống.




Lúc này Chu Tử mới thả lỏng chính mình, phát ra âm thanh trong trẻo nũng nịu tựa như tiếng khóc nhưng lại không phải là khóc.



Thân thể của nàng giống như tự có ý thức, chủ động lui về nghênh hợp với phía sau. Theo đỉnh đầu Triệu Trinh mãnh liệt ra vào, nàng cảm thấy trong lòng từng đợt rung động, khắp cả tứ chi không biết đã mất đi tri giác khi nào, chỉ còn lại khoái cảm mãnh liệt kích thích thần kinh, làm cho linh hồn nàng phiêu đãng giữa không trung - dục tiên dục tử, giống như một đám mây trôi bồng bềnh.



Triệu Trinh bị nàng hút chặt mà nhanh chóng run rẩy, hắn dùng lực nắm chặt thắt lưng Chu Tử, mãnh liệt ra vào vài cái, đẩy người về phía trước, sau vài lần đưa đẩy, hắn đem tinh dịch phóng thích thật sâu vào trong cơ thể Chu Tử.



Chu Tử ngủ thiếp đi, Triệu Trinh vỗ về thân thể của nàng, nhìn dung nhan đang ngủ của nàng, nhớ đến xuân cung đồ đã nghiên cứu lúc ban ngày, nghĩ rằng nghỉ ngơi một chút lại thử tư thế mới.



Ban đêm mưa liên tục "Ào ào" rơi xuống.



Chu Tử chỉ nhớ rõ mình đang ngủ lại bị Vương gia đùa nghịch mà tỉnh dậy, không biết khi nào thì lại hôn mê bất tỉnh.



Buổi sáng Triệu Trinh tỉnh lại trước.



Hắn vừa tỉnh liền phát hiện cả người Chu Tử trần trụi bị khóa lại dưới thân mình, nhẹ nhàng di chuyển buông nàng ra. Không cần kiểm tra cẩn thận, hắn cũng biết tối hôm qua mình có chút quá đà, mí mắt Chu Tử sưng thành màu phấn hồng, môi cũng bị cắn sưng lên, trên ngực cũng đầy chỗ xanh chỗ đỏ. Nhìn dần xuống, hai bên eo còn in rõ hai dấu tay bên đậm bên nhạt.



Triệu Trinh tách hai chân Chu Tử ra, phát hiện nơi đó vừa đỏ vừa sưng, hắn giơ tay sờ nhẹ, nếp uốn đỏ tươi vô thức co rút lại, một chất lỏng màu trắng bị ép chảy ra ngoài.



Triệu Trinh rung động một trận, tiểu huynh đệ lại hơi rục rịch. Hắn tận lực kiềm nén chính mình, nâng đùi Chu Tử lên, phát hiện trên đùi Chu Tử cũng bị hắn bóp để lại vài chỗ ứ bầm.



Triệu Trinh lại hôn vài cái, lúc này mới tỉnh táo lại: Chu Tử vốn cũng không để ý đến hắn, hiện tại vết thương đầy người, không biết phải giải quyết thế nào đây!



Lúc Chu Tử tỉnh lại, đã không còn thấy Triệu Trinh.



Ngược lại trước khi rời đi hắn vẫn nhớ dặn dò người chuẩn bị nước nóng cho Chu Tử tắm.



Canh tránh thai vẫn đúng hạn đưa tới, được Trương ma ma tự mình dẫn người đưa tới.



Lúc mặt Chu Tử không chút thay đổi uống canh tránh thai, Trương ma ma cũng đang suy tư: bốn vị mỹ nhân tuyệt sắc mới tới, vừa tới đã bị Vương gia đuổi ra ngoài, thì ra năng lực của vị Chu Tử cô nương này cũng ghê gớm thật!