Nam An Thái Phi Truyền Kỳ
Chương 359 : Rời khỏi Kim kinh, đại quân tụ họp
Ngày đăng: 09:13 18/04/20
Chu Tử sửng sốt, lập tức giãy từ trong ngực Triệu Trinh ra ngoài, trơ mắt nhìn hắn: "Phải đi bao lâu?" Triệu Trinh nhìn nàng, phát hiện trong ánh mắt của nàng đã phủ một tầng hơi nước, đôi mắt cũng đã sớm đỏ. Trong lòng hắn cũng lấp đầy sự khó chịu, há mồm trách cứ: "Có gì mà khóc? Cũng không phải ta sẽ không trở về!"
Lòng hắn loạn như ma, vén chăn xuống giường, mặc quần áo qua loa rồi đi ra bên ngoài. Trong nháy mắt bước ra khỏi cửa phòng, hắn nghe trong phòng ngủ truyền ra tiếng khóc lớn tê tâm liệt phế của Chu Tử.
Thân thể hắn chỉ dừng một chút, rất nhanh liền cất bước ra ngoài.
Hắn vốn là võ tướng, Chu Tử vẫn biết, hai người vẫn luôn chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, có gì mà phải khóc? Hơn nữa, lần này hắn và phụ hoàng đã chuẩn bị thật đầy đủ cho trận chiến, xác định mục tiêu cuối cùng chính là đánh một trận toàn thắng quân đội Ô Thổ, đổi lấy mười năm nghỉ ngơi lấy lại sức cho dân chúng Đại Kim.
Hắn vừa đi vừa nghĩ, rất nhanh ném Chu Tử ra tận sau ót.
Lúc xế chiều, Triệu Trinh cùng thân tín Đinh Khánh Quân do Bắc Tĩnh vương phái tới nói chuyện nửa canh giờ trong thư phòng. Lần này Triệu Trinh đang chuẩn bị liên kết với Nhị hoàng huynh, hắn phụ trách tác chiến ở tiền tuyến, Triệu Chính phụ trách hậu cần, huynh đệ liên thủ, đánh trận chiến không thể không đánh này thật hoành tráng!
Nói việc chính xong, hai bên khách và chủ bởi vì đã thỏa thuận xong với nhau, đều vô cùng hài lòng.
Trong lòng Triệu Trinh nhẹ nhõm không ít, nhưng trên mặt vẫn không lộ vẻ gì, lạnh nhạt nói: "Muội muội của tiểu thiếp Chu thị của bổn vương ở trong phủ nhị ca, không biết cuộc sống thế nào?"
Đinh Khánh Quân lộ nét cười đầy mặt, hạ thấp người nói: "Bẩm báo Vương Gia, sau khi nhận được thư của ngài, Vương gia chúng ta rất coi trọng, bây giờ Tiểu Chu thị đã được phong Quý Thiếp làm phu nhân, được Vương gia tự mình an bài vào Thiến Hương cư!"
Triệu Trinh gật đầu một cái, không nói thêm.
Lúc chạng vạng, rốt cuộc Triệu Trinh cũng dành được chút thời gian, muốn đến thăm Chu Tử một chút.
Trở lại Diên Hi cư, hắn không vội tiến vào trong viện, mà gọi Ngân Linh và Tứ Thanh tới, dặn dò mấy câu, lúc này mới chắp tay sau lưng thong thả bước vào nội viện.
Chu Tử vẫn còn ngủ mê man.
Triệu Trinh đi tới, nhẹ nhàng mở chăn ra, ngồi xuống bên giường. Hắn cũng không gọi Chu Tử, cắm đầu cắm cổ nói: "Muội muội nàng tên là Chu Bích? Nàng ta ở phủ Bắc Tĩnh vương được gọi là Bích Nương, nghe nói đã thành Chu phu nhân."
Thì ra là tiến hành chỉnh sửa nâng cấp xe cho Chu Tử.
Mục tiêu chính của Triệu Trinh là kết hợp xe và cỗ kiệu lại với nhau, thích hợp cho phụ nữ có thai ngồi.
Nhìn Triệu Trinh vừa vẽ thiết kế vừa chỉ huy bọn Triệu Anh vội tới vội đi, vừa mới bắt đầu Chu Tử còn thấy rất mới mẽ thú vị, sau đó liền cảm thấy không thú vị nữa, Triệu Trinh liền bảo Ngân Linh mang nàng về nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau, Triệu Trinh cả một đêm không ngủ cũng không trở về Diên Hi cư, trực tiếp đến thư phòng bên ngoài rửa mặt, giờ Thìn lại triệu tập tướng lãnh cấp dưới mở hội nghị quân sự, sắp xếp các hạng mục công việc cụ thể để quân đội hành quân liên tục từ Nhuận Dương đến Kim kinh.
Hội nghị quân sự kéo dài đến giữa trưa mới tan.
Sau khi tan họp, Triệu Trinh xoa xoa ánh mắt chua xót, đi về phía Diên Hi cư.
Từ chỗ Triệu Hùng, Chu Tử đã biết chuyện Vương gia cả đêm không ngủ, lại bận rộn cho tới trưa, cả điểm tâm cũng không ăn. Vừa thấy Triệu Trinh đến, nàng vội sai người mang cơm canh mà Triệu Trinh thích ăn đã sớm được chuẩn bị lên.
Hầu hạ Triệu Trinh ăn xong, nàng lại thúc giục Triệu Trinh nhanh đi ngủ: "Thiếp muốn ngủ trưa, chàng phải ngủ với thiếp!"
Triệu Trinh bất đắc dĩ đồng ý, thật ra thì trong lòng hắn vẫn quan tâm đến cỗ xe còn chưa nâng cấp xong kia.
Sau khi nằm dài trên giường, Chu Tử đưa lưng về phía Triệu Trinh co rụt lại trong ngực Triệu Trinh, hai người rất nhanh liền tiến vào mộng đẹp.
Mười lăm tháng chín hôm đó, lúc Triệu Trinh ở giáo trường bên ngoài thành Nhuận Dương kiểm duyệt quân đội, chuẩn bị lên đường, Chu Tử đã leo lên thuyền lớn của Triệu Trinh.
Cùng nàng ngồi thuyền vào kinh, ngoại trừ Đại Nhạn cô cô, Hồ ma ma, Ngân Linh cùng Tứ Thanh, chính là "sáng chế độc quyền" do Triệu Trinh thực hiện, "Xe kiệu" do chính Triệu Trinh nâng cấp —— sở dĩ có thên như vậy bởi vì tuy là xe, nhưng lại có đặc điểm như cỗ kiệu.
Lúc này cuối thu trời mát, thuyền bè đi lại nhiều trên sông lớn, chính là lúc "trời trong xanh biếc, đất phủ lá vàng, sóng nhuộm sắc thu", phong cảnh đẹp không sao tả xiết, nhưng Chu Tử vừa nghĩ tới phải ở cùng Quý Phi nương nương trong cung, trong lòng liền rất sợ hãi.