Nam An Thái Phi Truyền Kỳ
Chương 471 : Vợ chồng hòa hợp, chợt sinh biến cố
Ngày đăng: 09:14 18/04/20
Thật ra Chu Tử đã sớm không có mặt trong phòng bên. Ban ngày, nàng giao cho Ngân Linh ra ngoài mua một con gà sống, muốn hầm canh gà cho Triệu Trinh bồi bổ thân thể. Hiện tại đang đứng trong phòng bếp của thiên viện, cùng Ngân Linh, Thanh Thủy và Thanh Châu bàn chuyện hầm gà.
Chu Tử nhát gan không dám sát sinh, vì vậy thực dối trá giao nhiệm vụ giết gà cho Ngân Linh. Nàng vốn tưởng Ngân Linh sẽ xách gà ra ngoài giết chết, ai ngờ Ngân Linh cảm thấy giết gà sao lại phải dùng dao mổ trâu, giết một con gà có là gì, ngay trước mặt Chu Tử trực tiếp sử dụng hai ngón tay vặn nhẹ cổ con gà, trong nháy mắt con gà mái chết luôn, từ đó bay đến thiên đường.
Chu Tử: ". . . . . ."
Nàng nghiêng đầu nói với Thanh Châu: "Thanh Châu, ngươi dọn dẹp đi!"
Xem như Chu Tử sợ Ngân Linh rồi.
Chu Tử vừa nhìn Thanh Thủy dùng bếp lò nhỏ hầm gà, vừa bảo Ngân Linh: "Ngươi đi nói với Triệu Tráng, khi nào Vương Gia hết bận, thì qua đây báo cho chúng ta, ta hầm canh gà xong sẽ mang qua cho Vương Gia!"
Khi Chu Tử dùng khay bưng hai chén canh gà đi vào phòng ngủ, phát hiện Triệu Trinh nằm nghiêng trên giường, đầu đặt trên gối không biết đang suy nghĩ gì, mình tiến vào mà dường như hắn không cảm thấy. Chu Tử hé miệng cười cười, rón ra rón rén bước qua, đặt cái khay lên kháng trác (kháng trác: giường lò của người phương bắc), sau đó dời giường lò đến trước mặt Triệu Trinh, cúi người xuống, đưa tay nhéo lên khuôn mặt vì đang dưỡng bệnh mà vô cùng trơn mềm của Triệu Trinh, cười trêu: "Tiểu thân ái, nên bổ sung dinh dưỡng rồi!"
Lúc này Triệu Trinh mới khôi phục tinh thần, mắt phượng lấp lánh có hồn, vẫn nhìn Chu Tử, tầm mắt theo di chuyển của Chu Tử mà chuyển dời.
Chu Tử cảm thấy rất kỳ quái, vừa dùng muỗng múc canh gà thổi nguội, vừa lành lạnh hỏi: "Sao vậy? Chẳng lẽ Vương Gia đột nhiên phát hiện là nô tỳ rất đẹp, vừa thấy đã yêu khó có thể tự kiềm chế rồi sao?"
Triệu Trinh thu hồi vẻ mặt như có điều suy nghĩ, quyết định uống canh gà trước rồi hãy nói, tránh cho Chu Tử nghe xong lời của mình lại giận dỗi, không đút canh gà cho mình uống.
Chu Tử hầu hạ hắn uống xong một chén canh gà, sau đó tự mình cũng nhanh chóng uống hết một chén, giao chén cho Ngân Linh đang chờ phía ngoài, sau đó lại tới phục vụ Triệu Trinh. Nàng giúp Triệu Trinh dùng trà thơm súc miệng, sau đó sửa sang gối đầu lại cho thoải mái, lúc này mới đỡ Triệu Trinh nằm xuống.
Triệu Trinh nằm trên giường gạch nghỉ ngơi, Chu Tử đi ra ngoài rửa mặt.
Rửa mặt xong trở lại, Chu Tử cởi áo mùa xuân mặc ngoài màu xanh ngọc và váy màu xanh nhạt, chỉ còn lại trung y và quần lót màu trắng, sau đó cởi giày leo lên giường. Nàng không vội nằm xuống, mà quỳ gối bên người Triệu Trinh, nhẹ nhàng giúp Triệu Trinh xoa bóp.
Tay của nàng beo béo, cực kỳ mềm mại, xoa bóp Triệu Trinh thật thoải mái. Vì vậy, hắn lại quyết định chờ Chu Tử giúp hắn xoa bóp xong mới nói.
Chu Tử xoa bóp Triệu Trinh từ trên xuống dưới từ trước ra sau nhiều lần, đến khi trên người nàng toát ra một lớp mồ hôi mỏng mới ngừng lại. Lúc này, nàng lại nhìn đến Triệu Trinh, phát hiện hơi thở Triệu Trinh đều đặn, đã ngủ rồi.
Sáng ngày hôm sau, Chu Tử bị Triệu Trinh vuốt ve mà tỉnh lại.
Thân thể Triệu Trinh còn yếu, giấc ngủ không sâu, đã sớm tỉnh, nhìn Chu Tử ngủ ngửa đầu như con lợn nhỏ, cố nhịn không quấy rầy nàng. Sau đó, hắn thấy mặt trời cũng đã lên cao, ánh nắng cũng chiếu vào, lúc này mới bắt đầu quấy rầy Chu Tử.
Chu Tử bị hắn quấy rầy tỉnh lại, cũng rất bất đắc dĩ, dùng lời ngon tiếng ngọt khuyên hắn: "Vương gia của nô tỳ, không phải nô tỳ không để ý tới chàng, thật sự là ——"
Chu Tử cảm thấy nói ra sợ là sẽ kích thích Triệu Trinh, nhưng không nói thì tay Triệu Trinh lại sờ tới sờ lui trên người nàng, thực rất gian nan, hít một hơi nói: "Trước tiên chàng phải điều dưỡng thân thể cho tốt, thân thể chàng bây giờ. . . . . ."
Triệu Trinh giơ cao bụng dưới, chọc chọc vào nàng.
Giờ phút này đã là lúc Triệu Trinh nên quyết định ai có thể ngồi lên ngôi cửu ngũ chí tôn kia, tùy thuộc vào quyết định hôm nay của Triệu Trinh.
Triệu Trinh nhìn ba vị mưu sĩ đã phải đi đường long đong mệt mỏi, đầu tiên là ngợi khen một phen, sau đó mới nói: "Hồ huynh nói trước đi!"
Hồ Phi Đồng thấy thân thể Vương gia vẫn chưa khỏi hẳn, cố nói tóm tắt, lời ít mà ý nhiều: "Bắc Tĩnh vương đồng ý tất cả điều kiện của Người!"
Đôi mày thanh tú của Triệu Trinh nhếch lên: "Tất cả?"
"Đúng vậy!" Đôi mắt nhỏ của Hồ Phi Đồng lóe sáng, nhìn Vương Gia kiên định nói.
Triệu Trinh suy nghĩ thêm một chút, quay ra hỏi Chương Tử Hàm: "Thái tử nói thế nào?"
Chương Tử Hàm cũng không dài dòng, nói thẳng: "Thái tử cho là, Vương Gia nắm giữ binh quyền thiên hạ có vẻ không ổn; ngoài ra, với việc Vương Gia muốn lập thứ tử do thiếp sinh ra làm Thế tử, thái tử cho là không hợp phép tắc; cái khác thì không có dị nghị."
Triệu Trinh hừ lạnh một tiếng: "Phép tắc? Chỉ cần thế lực của ta đủ lớn mạnh, phép tắc nào trên thế gian này có thể làm khó được ta?"
Chương Tử Hàm không nói lời nào cúi chào một cái, lui xuống.
Vương Nãi Vũ là vị mưu sĩ trung thành nhất trong ba người, hắn sửa sang lại dáng vẻ, tiến lên phía trước nói: "Cao thừa tướng cực kỳ tán thành sách lược của Vương Gia, chỉ có ý . . . . ."
Hắn nhìn sắc mặt của Vương Gia, muốn nói lại thôi.
Triệu Trinh nhìn hắn một cái, ra lệnh: "Nói!"
Vương Nãi Vũ biết lời của mình sợ là sẽ chọc giận Vương Gia, vì vậy đắn đo một phen mới nói: "Thừa Tướng đại nhân hy vọng có thể cùng Vương Gia thân càng thêm thân."
Sau một lúc lâu, Triệu Trinh mới nói: "Lão nhân gia ông ta đúng là sẽ nghĩ vậy."
Ba người Hồ Phi Đồng yên lặng, chờ đợi Triệu Trinh quyết định.
Triệu Trinh nằm ngửa trên ghế đệm, mắt phượng hơi khép, giống như đang nhắm mắt dưỡng thần, trên thực tế trong đầu đang nhanh chóng tính toán.
Tác giả có lời muốn nói: chương hai đầy đặn mượt mà đã dâng lên!
Cảm tạ các tính yêu đã nhắn lại và like, Mạc Mạc yêu mọi người!
Cảm tạ dê điên, hỉ xuyến xuyến, fifi, nho nhỏ, chenlanblue, Khả Khả, đạp nước nhẹ ca, xuyên qua người mấy vị hôn địa lôi, ta lại đang Phách Vương phiếu giúp thẹn cư hạng chót rồi, ha ha ha!
Khác, thức đêm đọc, kết quả thiếu chút nữa xảy ra tai nạn xe cộ, du lịch bệnh viện, về sau không thể như vậy nữa! Mạc Mạc vẫn lưu ở Tấn Giang, văn chắc là sẽ không chạy được, khỏe mạnh là quan trọng nhất!