Nam An Thái Phi Truyền Kỳ

Chương 473 : Tình hình thay đổi, tân hoàng lên ngôi

Ngày đăng: 09:14 18/04/20


Hôm nay, người nằm trong tim Cao Thái phi, không còn là Triệu Trinh, mà biến thành -trước đây gọi là Bánh Bao nhỏ nay là tiểu thế tử Triệu Tử. Nghe Nhũ Yến báo lại, Cao Thái phi bước nhanh vào hậu điện, phát hiện Triệu Tử đã tỉnh, đang nằm trên giường lớn hươ hươ chân tay mập mạp, mắt xếch mở to nhìn tới nhìn lui!



Cao Thái phi chạy tới, ôm lấy bế Triệu Tử dậy, vừa thuần thục giúp bé đi tiểu, vừa hỏi nhũ nương bên cạnh: "Cho uống nước chưa?"



Nhũ nương vội nói: "Bẩm Thái phi nương nương, vẫn chưa ạ!"



Lúc này tiểu ** của Triệu Tử đã bắt đầu phun nước, Nhũ Yến đứng trước mặt cầm một cái chậu vàng hứng lấy.



Mặt Cao Thái phi tràn ý cười: "Ha ha, tiểu thế tử, nước tiểu của đồng tử (bé trai) rất quý đó, ai ta cũng không cho, toàn bộ đều dùng để tưới hoa!"



Sau khi tiểu xong, Hoàng Oanh bưng nước ấm tới, Cao Thái phi ôm Triệu Tử, dùng một cái thìa bạc nhỏ tinh sảo bắt đầu đút nước uống. Ngay từ lúc Triệu Tử vừa mới sinh ra, đã quen được tổ mẫu đút như vậy, cũng thành thành thật thật uống không ít.



Đút nước xong, Cao Thái phi mới giao Triệu Tử để nhũ nương cho bú sữa, sau đó dặn dò Hoàng Oanh: "Sắp xếp thời gian dọn dẹp hành lý, tranh thủ ngày mai liền chuyển ra ngoài!"



Hoàng Oanh “Dạ” một tiếng.



Cao Thái phi vẫn thực thức thời, lão hoàng đế đã chết, tân hoàng đế đã lên ngôi, các nữ nhân trước đây của tân hoàng đều cần phải phong vị, nhóm quý nữ con của quan lại Quý tộc cũng đã chuẩn bị để được tuyển chọn vào cung, bà cũng nên dọn ra ngoài trả chỗ lại cho người ta tranh chấp. Cao Thái phi đã sớm phái Đại Nhạn dọn dẹp phủ Nam An vương ở Kim kinh, tất cả đều đã thỏa đáng, nên dọn ra ngoài rồi.



Lúc này, Triệu Tử đã ăn no, Cao Thái phi nhìn sắc trời, phát hiện lúc này mặt trời chiều đã ngã về tây, ánh mặt trời không còn quá gay gắt, liền ôm Triệu Tử đến hậu hoa viên phơi nắng. Bà nhớ trước đây chính bởi vì thường phơi nắng, cho nên lớn lên vóc dáng Triệu Trinh mới cao như vậy.



Trong phủ Bắc Tĩnh vương khi xưa nay được xem là dinh thự của tân hoàng, Doãn phu nhân gọn gàng ngăn nắp mang theo hai nha đầu bước nhanh về phía Thiến Hương cư.



Vào Thiến Hương cư, Doãn phu nhân cũng không vội vã trở về phòng của mình, mà vẫy lui nha hoàn, trực tiếp lên lầu đến phòng Chu Bích. Nữ nhân trong hậu viện của phủ Bắc Tĩnh vương thật sự là quá nhiều, Thiến Hương cư nghe thì như rất lớn, trên thực tế cũng chỉ là một vườn hoa nhỏ có tiểu lâu hai tầng. Doãn phu nhân Lục Hà và nha hoàn bên người ở tầng một, Tiểu Chu phu nhân Chu Bích và nha hoàn bên người ở tầng hai.



Đến tầng hai, Doãn phu nhân trực tiếp đẩy cửa phòng đi thẳng vào phòng ngủ.




Triệu Chính nghĩ nghĩ, nói: "Hay là cùng phong Tiểu Chu phu nhân và Doãn phu nhân làm tiệp dư Chính Tứ phẩm?"



Triệu Trinh gật gật đầu, nói: "Nếu không phải vì mặt mũi của nội tử (vợ), đệ cũng sẽ không phí hơi sức vào chuyện này!"



Triệu Chính sớm biết Triệu Trinh sủng ái Chu phu nhân kia của hắn không bờ không bến, sớm đã thành thói quen, cũng không thấy có gì không ổn, dù sao hắn cũng thật thích Tiểu Chu phu nhân và Doãn phu nhân, cùng hai tiểu thiếp xinh đẹp có tính cách và bộ dạng khác nhau song phi gì đó (LPH: è hèm là 3P đó), luôn luôn là thứ hắn yêu nhất!



Sau khi Triệu Trinh tiễn Hưng Thịnh hoàng đế, trở về lều vải của Chu Tử, phát hiện Chu Tử đang ngồi trên giường cúi đầu sửa sang lại mấy bộ y phục nhỏ đủ màu sắc làm cho Triệu Tử, liền ngồi xuống bên cạnh, lặng lẽ nhìn.



Sau khi nhìn một lát, hắn cảm thấy Chu Tử có gì không đúng, vội vươn tay nâng cằm Chu Tử, phát hiện nước mắt nàng ràn rụa, mắt cũng khóc đỏ, cau mày hỏi: "Sao vậy?"



Chu Tử dùng tay áo lau lau nước mắt, thút tha thút thít nói: "Nô tỳ nhớ Bánh Bao nhỏ!"



Triệu Trinh nghe vậy, liền khiển trách: "Ngày mai là vào thành, Triệu Tử đã theo mẫu phi về vương phủ, rất nhanh sẽ được nhìn thấy, có gì mà nàng phải khóc?"



Chu Tử nghe xong, lại càng khóc thương tâm hơn.



Trong khoảng thời gian này, vì Triệu Trinh bị thương rất nặng, nàng một lòng chăm sóc hắn, cũng sợ hắn lo lắng, cho nên chôn giấu tất cả những nhớ nhung với Bánh Bao nhỏ Triệu Tử sâu trong đáy lòng, chỉ thỉnh thoảng hàn huyên với nhóm Ngân Linh mới nhắc một chút đến Bánh Bao nhỏ, hiện tại sắp sửa nhìn thấy con trai, rốt cuộc cũng không nhịn được, nghĩ đến bộ dáng con trai mập mạp trong lòng liền vừa căng vừa đau, lỗ mũi cay cay.



Nàng dứt khoát nhào tới bên giường òa lên khóc lớn, vừa khóc vừa gọi "Bánh Bao nhỏ đáng thương của mẹ" "Bảo bối đáng thương của mẹ" "Con trai đáng thương của mẹ".



Triệu Trinh trấn áp nàng không có hiệu quả, bị tiếng khóc của nàng làm chua xót, đành phải ngồi xuống bên giường, giơ tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Chu Tử: "Đừng khóc, ngày mai liền gặp được, ta không tiến cung, cùng nàng về phủ trước, được chưa . . . . . ."



Tác giả có lời muốn nói: không nói nhiều nữa, canh thứ hai dâng lên!