Nam Chính, Nữ Phụ Ta Không Cần Bọn Ngươi!
Chương 9 : Lại gặp cô!!!
Ngày đăng: 16:34 19/04/20
Bước ra khỏi cửa lớn của công ty, Thiên Vy ngửa mặt lên trời thở dài. Mặc dù An Thiên Nam không trách mắng chuyện cô gây rối ở siêu thị, nhưng tâm trạng cô lúc này thật không tốt chút nào. Anh khuyên cô trách xa Lý Minh Ngọc ngoài ra anh còn báo đã đăng ký trường học mới cho cô. Haiz đâu phải cô muốn gây chuyện đâu, tại cô ta đáng ghét quá, cô nhịn không được!!!
“Ai chọc giận em à?” Thiên Vy hậm hực bước đi. Đúng lúc này một chiếc Audi đen dừng lại cạnh Thiên Vy, người trong xe kéo cửa kính xuống, hỏi.
“Liên quan gì đến chú.” Thiên Vy tức giận trừng mắt với Hàn Triệt, cố ý nhấn mạnh từ chú. Hừ hết nữ chính rồi đến nam chính thay phiên chọc tức, tôi không muốn sống nữa!!!
“Lên xe tôi đưa em đi ăn.” Hàn Triệt khẽ cười đáp, cũng không tức giận chuyện cô gọi mình là chú. Cô thích gọi anh sẽ để cô gọi, dù sao so với cách anh đối xử với cô trước đây, cô gọi anh như thế đã quá tốt rồi!
“Chú à! Chú đang định tàn phá mầm non tổ quốc sao?” Thiên Vy nhướng mày, nói. Cái tên nham hiểm này muốn giở trò gì đây?
“Tôi chỉ muốn xin lỗi chuyện lúc nãy ở thang máy.” Hàn Triệt sau một lúc sửng sốt đáp,đôi mắt xẹt qua tia đau buồn, trước đây anh chưa bao giờ gặp tình huống này. Trước kia chỉ cần là anh gọi bất kể ngày đêm, mưa nắng, cô đều nhanh đến cạnh anh, cô không từ chối cũng không hỏi gì nhiều, còn anh? Mỗi khi cô cần anh không bao giờ ở bên cô, nhưng cô không bao giờ trách anh, lần nào cũng dùng lý do anh bận để tự an ủi mình. Hàn Triệt trong lòng có chút mất mát, nhiều năm qua cô luôn chờ, luôn bên anh. Bây giờ đã đến lúc anh làm những điều đó!
“Được thôi.” Thiên Vy cười ranh mãnh, tự mình mở cửa ngồi vào ghế lái phụ. Hàn Triệt mặc anh giở trò gì, chị đây tiếp hết!
Không khí trong xe cực kì yên lặng, Thiên Vy nhàn nhã nhịp chân, tay chống cằm mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, bộ dáng rất ư là men nha! Hàn Triệt vừa lái xe vừa liếc nhìn người bên cạnh không khỏi giật mình, tự hỏi đây là An Thiên Vy mà anh biết sao? Anh nhớ rất rõ Thiên Vy trước đây rất dịu dàng nha! Đi đứng lúc này cũng từ tốn, cả sau này khi An phu nhân mất tuy cô thay đổi nhưng vẫn rất ra dáng tiểu thư!
Thiên Vy không hề hay biết mình đang bị ai kia soi mói, trước khi xuyên không, cuộc đời Thiên Vy chỉ biết hai điều đó là chụp ảnh và tiền. Khi đó cô là người thực tế, không quan tâm đến chuyện người khác nghĩ gì về mình, cô chỉ cần được chụp ảnh và có tiền. Lại thêm nghề nghiệp của cô cần di chuyển đi lại khá nhiều nơi nên đa phần Thiên Vy luôn ăn mặc như con trai, cộng thêm tính tình thẳng thắn, lại hay mắng người. Lâu ngày cô lại ra dáng đàn ông hơn, đây cũng là lý do vì sao đàn ông thấy cô lại bỏ chạy mặc dù vậy nhưng cô không quan tâm, lúc đó cô chỉ cần tiền thôi. Nhưng bây giờ thì khác ông trời cho cô sống lại lần nữa lần này cô đã có rất nhiều tiền, nên giờ cô lại muốn sống quan tâm bề ngoài của mình hơn, sẽ không để mình gần 30tuổi mà vẫn ế như trước đây! Dù thế như cái thói quen như đàn ông này của cô rất khó bỏ, thế nên lâu lâu lại khiến An Thiên Nam, Tưởng Giao và những người giúp việc trong Tịch gia lại một phen mở mang tầm mắt!”Thiên Vy em thay đổi rồi!” Chịu không được sự im lặng, Hàn Triệt lên tiếng bắt chuyện.
“Thế sao? Biết tại sao không? Vì mọi người đều quay lưng với cháu nên cháu cần phải thay đổi để có thể sống. Cháu muốn họ biết không có họ An Thiên Vy này vẫn sống tốt!” Thiên Vy quay sang nhìn anh, lạnh lùng nói. Có chút buồn cười, lúc trước bám lấy nam chính, làm nhiều việc vì họ chỉ muốn họ quan tâm mình một chút nhưng cái họ cho cô là ánh mắt chán ghét, những lời chửi mắng, còn bây giờ khi cô cố tránh xa họ thì họ lại chạy theo cô. Haiz mất rồi mới biết quý trọng, không phải quá muộn rồi sao?
“Đó là hiểu lầm, chỉ cần em cho họ một cơ hội họ sẽ đối xử tốt với em.” Hàn Triệt nhìn Thiên Vy nói, ánh mắt mong chờ nhìn cô, anh rất muốn biết cô sẽ trả lời như thế nào. Anh muốn biết cô sẽ tha thứ cho anh không?
“Chú à, không phải cháu không cho họ cơ hội, cháu cho họ rất nhiều là đằng khác. Chỉ là do họ quá ngốc hết lần này đến lần khác bỏ qua đó thôi!.” Thiên Vy bật cười đáp, cô hiểu lý do Hàn Triệt nói thế. Nếu là An Thiên Vy trước đây có thể đã bị lời nói của anh làm cho cảm động đến khóc rồi tha thứ cho họ. Nhưng tiếc là cô gái nhu nhược đó không còn nữa, An Thiên Vy bây giờ là người thù dai, ai đối xử với cô ra sao cô sẽ đáp trả như thế, những lời kia chỉ làm cô buồn cười thôi!
“Tránh ra!” Lý Minh Ngọc quát giờ phút này trong mắt cô chỉ thấy An Thiên Vy, không phát hiện người đang cản trở mình là Hàn Triệt.
“Không muốn chết thì tránh ra cho bà!” Thiên Vy cũng hét lớn không kém Lý Minh Ngọc, tay trái đánh Hàn Triệt, tay phải ra sức kéo tóc Lý Minh Ngọc, miệng không ngừng chửi mắng. Hàn Triệt thật không biết phải thế nào, nếu anh giữ Thiên Vy thì Minh Ngọc lại ra sức đánh, nếu anh giữ Minh Ngọc thì Thiên Vy đánh cả hai, cách tốt nhất là ở giữa cản trở cả hai. Mọi người vây quanh không khỏi hút khí lạnh, không dám đến can ngăn, họ không hẹn mà liên tưởng đến trận đánh kia cứ như hai con sư tử đánh nhau giành mồi!
“Cái gì đây! Thiên Vy đừng đánh nữa!” Lâm Vỹ Tường từ tầng một đi lên liền nhìn thấy cảnh tượng khủng bố trên, sau chuyện ở siêu thị, Lý Minh Ngọc khóc lóc nói muốn giải thích thế là cả hai đến đây, cô ta bảo đi vệ sinh nên anh đành chờ, chờ mãi không thấy nên lên đây tìm thì thấy cảnh tượng trên. Lâm Vỹ Tường nhanh chân đến giúp đỡ, anh đứng phía sau Thiên Vy kéo cô ra, Hàn Triệt thấy Thiên Vy vừa tách ra liền nhanh chóng giữ chặt Lý Minh Ngọc tránh cô ta lao vào đánh Thiên Vy.
“Anh Triệt!” Đến lúc này Lý Minh Ngọc mới bình tĩnh lại, nhỏ giọng thút thít ra vẻ mình vô tội nhưng Hàn Triệt không quan tâm đến cô ta, chỉ lo nhìn phía đối diện.
Bên phía Lâm Vỹ Tường thì không được tình tứ như bên Hàn Triệt. Vì Thiên Vy vẫn còn rất nóng, tức giận vừa la hét vừa với tay ra sau cào cấu đánh vào mặt anh:
“Tên khốn mau buông bà ra.”
“Thiên Vy bình tĩnh đi. Là anh Vỹ Tường đây!” Lâm Vỹ Tường thật hết cách, anh không ngờ cô lại khoẻ đến thế. Mọi người xung quanh nhìn anh chàng đẹp trai cực khổ tránh né tay cô gái kia, liền rủ lòng thương đến giúp Lâm Vỹ Tường giữ chặt tay Thiên Vy, tránh để cô cào nát mặt anh.
Thiên Vy vừa nghe đến tên Lâm Vỹ Tường càng ra sức giãy giụa, đột nhiên từ bụng truyền đến cảm giác đau nhói, cô ngất đi. Hình ảnh cuối cùng cô nhìn thấy đó là khuôn mặt hốt hoảng của Hàn Triệt, bên tai nghe loáng thoáng giọng nói lo lắng gấp gáp của Lâm Vỹ Tường, sau đó tất cả chìm trong bóng tối yên lặng.
***
Cuối cùng cũng xong, mình thấy chương này không được hay cho lắm. Làm m.n thất vọng rồi T_T.
Chương sau mình sẽ cố gắng hơn. Nói chút về chương sau nhé, mình định cho chàng mỹ nam phương tây xuất hiện. M.n có ý kiến gì cứ góp ý cho mình nhé!