Nam Chính, Nữ Phụ Ta Không Cần Bọn Ngươi!
Chương 28 :
Ngày đăng: 16:35 19/04/20
Trở lại sân vận động của trường, không khí náo nhiệt nhờ tiếng reo hò của mọi người, làm người ta sôi trào nhiệt huyết. Nhưng Thiên Vy im lặng hơn, cô đắn đo không biết có nên nhắc nhở Cố Khang Kiện cẩn thận Lý Minh Ngọc hay không. Nửa muốn giúp nhưng nhớ tới tên độc miệng kia lòng tốt của cô liền chạy mất.
Haiz, muốn làm người tốt thật khó mà!!!
Đúng lúc đang đau khổ suy nghĩ, Mạn Hân kéo tay cô chỉ về hướng sân đấu. Thiên Vy khó hiểu nhìn theo một giây sau liền tươi tỉnh ném vấn đề kia sang một bên. Dưới sân đấu, sư huynh cô đang làm động tác khởi động, vừa giãn gân cốt vừa nói chuyện phiếm với những người trong đội. Mạn Hân nhìn Thiên Vy đang bày ra bộ dáng háo sắc nhìn chằm chằm ai kia, không khỏi xấu hổ giùm cô bạn, liền nhỏ giọng nhắc nhở:
“Cậu chảy cả nước dãi rồi kìa!”
“Kệ mình!” Thiên Vy không ngại ngùng đáp, da mặt cô chỉ mỏng khi ở cạnh sư huynh thôi!!!
Cố Khang Kiện thản nhiên như chẳng nghe gì, nhưng trên thực tế cậu chẳng bỏ sót một chữ nào. Đưa mắt nhìn theo hướng Thiên Vy đang nhìn, đó là anh chàng ngoại quốc điển trai, tóc vàng tôn lên làn da trắng của anh ta, anh ta có vẻ là người khá ôn nhu, khi nói chuyện luôn nở nụ cười. Cố Khang Kiện khẽ cười nhìn hướng khác, thì ra An đại tiểu thư đang thích anh chàng này!!!
***
Triệu Băng Di đang đứng ở khu dành cho đội phụ trợ nhìn Tưởng Thụ Nhân ở bên khởi động, trong lòng có chút nhói nhưng vẫn dịu dàng nói:
“Hôm nay Thiên Vy cũng đến đây!”
Tưởng Thụ Nhân không vội đáp, nhanh chóng nhìn xunh quanh với vẻ mong đợi, khi thấy Thiên Vy thì vui hẳn lên, nhưng sau lại phát hiện cô đang chăm chú nhìn người khác không phải mình, vẻ mặt cậu ảm đạm hẳn, ánh mắt không còn nhiệt tình dõi theo cô như trước nữa.
Băng Di cố nén khó chịu trong lòng, gượng cười an ủi:
“Mọi chuyện cần thời gian. Anh đừng lo lắng em tin sẽ có ngày Thiên Vy tha thứ cho anh!”
“Anh cũng mong như vậy!” Thụ Nhân đáp, ánh mắt đượm buồn thôi không nhìn người kia nữa. Đúng lúc này tiếng còi vang lên cậu nhanh chóng ra sân cùng đồng đội. Băng Di đứng ngơ ngác nơi đó nhìn theo, nụ cười trên môi mất hẳn, cô khẽ nói:
“Biết nói thế nào nhỉ? Anh ấy rất quan trọng đối với tôi, trừ mẹ và anh trai, anh ấy là người tôi muốn ở cạnh suốt cuộc đời!” Thật ra Thiên Vy đây là đang nói quá một chút, nhưng cô cũng không nói dối tính đến thời điểm hiện tại thì cô đúng là muốn ở cạnh anh, nhưng tương lai ai biết trước được. Cô nói thế chỉ muốn Tưởng Thụ Nhân từ bỏ, dù sao cậu ta cũng là một trong những người quan trọng nhất của An Thiên Vy trước đây. Thiên Vy cảm thấy để cậu ta đau khổ như thế đã đủ, cũng đến lúc cô giúp cậu cắt đứt tình đơn phương này!
“Vậy còn anh? Không phải em cũng đã từng nói với anh như thế sao?” Tưởng Thụ Nhân cảm thấy có gì đó nghẹn ở trong lòng, vô cùng khó chịu, nhưng cậu vẫn kiên trì hỏi.
“Anh lúc trước từng là tất cả của An Thiên Vy, nhưng An Thiên Vy khi đó lại chẳng là gì trong lòng anh. Bây giờ An Thiên Vy đó đã đi rồi! Anh lúc này đối với tôi là một người lạ. Nếu anh còn muốn giữ chút ký ức đẹp của cả hai trước kia, tôi đồng ý, chỉ cần anh đừng cố chấp nữa. Tôi tin An Thiên Vy sẽ tha thứ cho anh!” Thiên Vy cảm thấy mình điên rồi, những lời cô vừa nói làm sao Tưởng Thụ Nhân hiểu được chứ!!! Nhưng chẳng hiểu sao trong lòng có gì đó thôi thúc cô, dù sao thì cũng đã nói rồi, chỉ cầu mong IQ của Tưởng thiếu gia đủ để hiểu lời cô!
“Haha... cô ấy vẫn sẽ xem anh là người quan trọng chứ?” Dù lời Thiên Vy khá kỳ lạ, nhưng cậu hiểu được ý của cô! Khoé mắt đau rát, ửng đỏ, nhưng cậu không khóc, xem ra quan hệ giữa họ đã không thể cứu chữa được nữa!
“Ít nhất trong ký ức của cô ấy, khi bị anh bỏ rơi cho đến khi cô ấy đi, cô ấy cũng chưa từng hận anh!” Thiên Vy cảm thấy mình vừa làm một chuyện ác độc nhất trên đời, sao cô lại không thương hoa tiếc ngọc bóp nát tim người ta chứ? Nhưng thà để cậu ta đau lòng một lần rồi thôi.
“An Thiên Vy em thật vô tâm. Anh không muốn thấy em!” Tưởng Thụ Nhân nhắm mắt không nhìn đôi mắt lạnh lùng của người kia, khẽ cười đáp.
“Tạm biệt!” Thiên Vy xoay người không do dự bước đi. Nhiều năm sau khi nhớ lại tình cảnh hôm đó Thiên Vy không khỏi cao ngạo nói với ai đó: nếu khi đó anh có mặt ở đó sẽ yêu em ngay, bà xã của anh khi đó rất oai nha!!!.
***
Đưa sư huynh về nhà, Thiên Vy liền nhận được điện thoại của An Thiên Nam, cũng không có gì đặc biệt anh muốn cô tham dự tiệc. Nhưng điều khiến cô hứng thú ở đây chính là chủ nhân buổi tiệc ấy là Tưởng phu nhân_ người có quan hệ khá tốt với Lạc Tuệ Mẫn, bà ta không thích An Thiên Vy.
Xem ra đã diễn biến đến buổi tiệc kinh điển trong lịch sử rồi! Đây là tiệc mừng tuổi của Lục Hà Vân(là Tưởng mẹ đó) bà ta và Lạc Tuệ Mẫn bắt tay chơi xỏ An Thiên Vy hại cô một trận xấu hổ trước mặt mọi người. Cũng chính tại đây An Khánh nhận Lý Minh Ngọc là con nuôi, tất nhiên chuyện này có một phần công sức của Lục Hà Vân.
Thiên Vy bật cười, cô đã sớm lên kế hoạch cho hai bà cô này, đặc biệt là Lục Hà Vân một buổi tiệc sinh nhật kinh điển rồi nha!!!
***
Chươg sau là quà tặg các nàg anti_fan mẹ Lạc đấy nhé!!!