Nam Chính, Nữ Phụ Ta Không Cần Các Ngươi

Chương 20 :

Ngày đăng: 12:47 30/04/20


Lại đến cuối tuần, Thiên Vy buồn bực lăn lăn trên giường, cô thật không hiểu nổi sư huynh nhà mình. Mới hôm trước còn vui vẻ nói chuyện cùng cô, thế mà hôm sau lại có chút kì lạ, mặc dù anh vẫn trả lời cô. Nhưng Thiên Vy cảm thấy anh đang gồng mình chịu đựng chuyện gì đó. Bật người ngồi dậy, Thiên Vy ngao ngáo lấc đầu:



“Haiz ai nó con gái nắng mưa thất thường, cả con trai cũng thế cơ mà!”



Vò đầu bứt tóc một lúc, Thiên Vy nhận được điện thoại của chị dâu tương lai. Lâu rồi không gặp Tưởng Giao, cũng có chút nhớ người ta nha! Nên tạm gạt chuyện Hứa Duật Thần sang một bên, cô quyết định hôm nay cùng Tưởng Giao đi shopping thư giản một ngày. 



***



“Chị à, nhất định phải mua quần áo ở đây sao?” Vừa nhìn nơi sắp vào mua sắm kia, Thiên Vy liền rầu rỉ ngồi yên trên xe hỏi.



“Chị thấy ở đây quần áo vừa đẹp, giá cả cũng không quá xa xỉ như mấy nơi khác. Em không thích à?” Đang định bước ra ngoài lại nghe lời nói không có sức sống của Thiên Vy, Tưởng Giao giải thích.



“Nhưng mà ở đây là địa bàn của tên cáo già họ Cố kia. Nếu gặp hắn em sẽ bị khó tiêu mất!” Thiên Vy vô cùng đáng thương nói. Hôm nay cô không có tâm trạng để cãi nhau với người ta.



“Anh ta suốt ngày ở trong văn phòng thôi, cơ hội đụng mặt chúng ta rất ít.” Tưởng Giao thuyết phục ngừng một lúc sau đó lại hỏi. 




“An Thiên Vy cô có thôi đi không! Chuyện cô...” Lý Minh Ngọc nắm chặt cánh tay của Cố Hạo Nhiên, lớn tiếng muốn mắng An Thiên Vy nhưng lại thấy mọi người xung quanh đang nhìn mình khiến cô không biết phải làm gì.



“Chuyện tôi thế nào? Anh Cố à, ráng giữ chân bạn gái của mình đi nhé đừng để cô ấy chạy ra ngoài bám theo đàn ông khác, cắm cho anh Cố thêm vài cặp sừng nữa. Tôi sợ đầu anh không đủ chỗ để Lý tiểu thư cắm sừng đấy!” Bước gần đến chỗ Cố Hạo Nhiên, Thiên Vy vỗ vai anh như an ủi, khuyên giải, rồi tạm biệt họ bước ra ngoài. Tưởng Giao đứng cách đó không xa cũng theo Thiên Vy ra ngoài, ban đầu còn định xen vào giúp đỡ nhưng thấy Thiên Vy bình tĩnh như thế nên cô quyết định đứng bên.



“Anh...” Lý Minh Ngọc mặt hết xanh rồi lại trắng, môi mấp máy nhìn Cố Hạo Nhiên muốn nói rồi lại thôi. Cố Hạo Nhiên lạnh mặt nhìn đám người đang ngóng chuyện xung quanh, khiến họ bất giác rùng mình tản đi nơi khác. Thấy xung quanh không còn ai, Cố Hạo Nhiên gạt tay Lý Minh Ngọc ra, bắt cằm cô, để cô nhìn thẳng vào mắt nhìn:



“Lý Minh Ngọc tôi không ngờ cô lại vô dụng đến thế!”



Nói xong không quan tâm đến cô ta, Cố Hạo Nhiên ném chiếc váy trắng kia lên sofa rồi trở lại phòng làm việc. Lý Minh Ngọc nắm chặt tay, nhìn theo bóng lưng anh, cô hiểu ý anh, anh đang nói đến việc cô không đáp trả được An Thiên Vy, để cô ta khiến anh mất mặt.



“Đáng thương!” Cố Khang Kiện đứng cách đó không xa nói. Vừa đến tìm anh trai, cậu không ngờ lại được xem phim miễn phí. Lắc đầu nhìn Lý Minh Ngọc đầy thương cảm, dù cô ta có xinh đẹp, khôn ngoan cỡ nào cũng không được anh trai cậu xem trọng.



****