Nam Chính, Nữ Phụ Ta Không Cần Các Ngươi

Chương 33 :

Ngày đăng: 12:47 30/04/20


Do Duật Thần là người phóng khoáng cởi mở, cộng thêm sớm quen biết Thiên Vy cảm tình với cô rất tốt. Còn Thiên Vy là người thẳng tính, tuy đôi lúc hay thẹn thùng trước ai kia, nhưng phần lớn da mặt rất dày... Nên ngày hai người chính thức từ mối quan hệ bạn bè sang người yêu kết thúc vô cùng tuyệt vời! 



Cả hai trốn học một ngày, suốt hôm đó quấn lấy nhau trò chuyện để hiểu nhau hơn. Đa phần là Thiên Vy nói, Duật Thần lắng nghe, khi cô hỏi anh sẽ thành thành thật thật trả lời, kể cả chuyện về Trang Vân Tịch. Anh không muốn giấu cô, tránh sau này lại xảy ra tranh cãi không đáng có. Về thái độ của bạn trai mới, Thiên Vy vô cùng hài lòng, cảm thấy có chút thành tựu vì đã chọn đúng người. Sau bữa tối lãng mạn, cả hai nắm tay nhau về nhà, tạm biệt bằng một nụ hôn chuồn chuồn.



Đêm đó lúc Thiên Vy thả mình trên chiếc giường ấm áp của mình, nhớ về ngày vui hôm nay. Bỗng cô bật người dậy, nụ cười hạnh phúc thay bằng khuôn mặt đen, ấm ức nói:



“Thảo nào cả hôm nay cứ thấy thiếu thiếu thứ gì đó. Thì ra...”



Thì ra cô chưa tính sổ với tên nhóc Cố Khang Kiện kia!!!



“Aaa...” Thiên Vy chôn mặt vào gối hét thảm, chỉ cần nhớ đến cái cảnh tượng kia cô lại không muốn sống nữa!!! Dù cô chỉ là mượn thân thể của người khác, nhưng cô cũng là một phụ nữ mạnh mẽ, từng có sự nghiệp thành công ở đời trước,...khụ...và có hơi lớn tuổi một chút... Cô cũng có lòng tự trọng, hơn nữa làm hành động quái gỡ đó trước mặt Duật Thần, từ bây giờ cô biết sống sao? Mỗi khi nghĩ đến cảm nghĩ của anh khi thấy một cô gái ngồi bẹp ở cửa nhà mình, mắt trợn trắng, giọng nói như mạch nha... Thiên Vy không dám nghĩ nữa!



Lăn qua lăn lại trên giường, Thiên Vy mất một lúc lâu đưa ra quyết định quan trọng.



Cô nhất định phải trả thù!!!



***



“Anh! Hôm nay em muốn xin nghỉ phép một ngày.” Thiên Vy ăn hết bát cháo, mắt cún con nhìn Duật Thần ngồi cạnh mình. Sáng nay cô bị đánh thức bởi cuộc gọi của anh, nội dung là muốn cô sang đây ăn sáng. Khiến ai đó vô cùng hạnh phúc rời tổ ấm, bay sang đây!



“Lười biến?” Duật Thần vuốt chóp mũi cô, là nhiếp ảnh gia Duật Thần gặp qua vô số người đẹp mắt to mũi cao, đối với anh chẳng có chút cảm giác gì. Nhưng cô gái trước mặt thì lại khác, mũi cô không quá cao, chỉ ở mức trung bình, thế nhưng anh lại thích nó, khẽ cười trong lòng đây có phải là "tình nhân trong mắt hóa Tây Thi" không?




“Cố tổng tôi xin trân trọng thông báo rằng: hôm qua chưa hề chạm vào một sợi tóc của em trai ngài. Tấm thân trong trắng của anh ta vẫn còn nguyên vẹn!”“...” Cố Hạo Nhiên và Hàn Triệt không biết chuyện gì đang xảy ra. Cả hai bất động nhìn Thiên Vy chờ một lời giải thích, họ sợ mình lên tiếng sẽ khiến chuyện thêm rối rắm.



“Chúng tôi không xảy ra chuyện gì cả.” Cố Khang Kiện cảm thấy đùa đã đủ liền đính chính.



“Khi nãy em nói cậu ta lợi dụng em say sỉn giở trò?” Vẫn là Hàn luật sư "tiêu hoá" vấn đề nhanh hơn vị đang "xù lông" vì em trai kia. Anh nhanh chóng hỏi điều mâu thuẫn.



“Anh ta nhân lúc tôi say...” Thiên Vy giận thở phì phò ngồi xuống một hơi kể lại chuyện xảy ra trong bar, mặc dù chuyện có một vài điểm cô không nhớ rõ, nhưng Thiên Vy đã cố vận dụng tất cả vốn luyến văn học để tóm tắt đoạn ký ức xấu hổ kia. Và không uổng công cô, cuối cùng Cố Hạo Nhiên và Hàn Triệt cũng hiểu sơ lược câu chuyện. Thiên Vy kể xong tự rót mình một ly trà nhỏ trên bàn, ngửa cổ uống cạn, lấy sức nói:



“Anh ta như thế chẳng phải là lợi dụng lúc tôi say để giở trò à?”



Lại uống một ly trà, Thiên Vy cảm thấy cơn giận đã lui đi rất nhiều, chỉ là cô không phá hiện ba người đàn ông kia nghe xong câu chuyện của cô lại biết thành mỗi người một tâm trạng.



Hàn Triệt vốn đã nghi ngờ Thiên Vy thích người khác, anh cũng đã sớm chuẩn bị đón nhận điều đó, khi ở Mỹ anh vài lần có hỏi trợ lý còn ở Tịch Thiên về tin tức của cô. Anh không biết rõ mọi chuyện, nhưng anh nghe nói giữa anh chàng nhiếp ảnh kia và cô có gian tình. Dù cố điều chỉnh tâm trạng tốt nhất có thể, nhưng không hiểu sao khi ở trước mặt cô, nghe cô nói ra mọi chuyện, anh không kỏi cảm thấy khó chịu, lồng ngực nặng trịch khiến anh hít thở không thông. Cô có người yêu? Cô không cần anh?... Muôn ngàn câu hỏi cứ vang lên trong đầu Hàn Triệt. Đây là lần đầu từ lúc trở thành luật sư anh thấy bối rối thế này, anh từng đối mặt với vô số vụ kiện tụng rắc rối, nhưng nó không khiến anh hoảng loạn như lúc này. Những câu hỏi đó thật khó, anh không tìm được câu trả lời, nhưng chợt trong đầu vang lên một câu nói: Vì anh không xứng với tình yêu của cô. Hàn Triệt như bừng tỉnh sau cơn ác mộng, anh cười chua chát trong lòng. Phải, đó là câu trả lời hoàn mỹ nhất!



Cố Khang Kiện nhìn Thiên Vy vô tâm vô phổi, trong lòng vừa giận vừa buồn cười. Cô thay đổi quá nhanh quá nhiều, đến mức chẳng ai tin nổi. Cả cậu càng không tin và cũng không dám tin, sự thay đổi đó của cô vô tình hấp dẫn cậu. Cậu từng nhìn Tưởng Thụ Nhân sa sút thảm hại, tự hỏi An Thiên Vy kia có tài cán gì? Sao lại khiến cho Tưởng thiếu gia phải sống dở chết dở thế này? Cậu nhìn tên bạn khẽ cười, rồi quyết tìm hiểu cô gái kia, mà chính cậu cũng không nhận ra mình đang tiến vào cái mê cung không lối thoát ấy. 



Còn riêng Cố Hạo Nhiên, anh không phải là "tù binh" của An Thiên Vy, anh thừa nhận lúc đầu chỉ có chút hứng thú với sự khác lạ của cô. Nhưng cái hứng thú ấy không đủ "bẫy" anh, anh quan tâm đến những chuyện liên quan đến em trai mình và Florita Bridal sự nghiệp cả đời anh. Cũng như lúc này, anh lâm vào trầm tư không phải vì An Thiên Vy mà là vì em trai mình. Anh nhận ra Khang Kiện động tâm với cô. Anh không hy vọng điều đó xảy ra, An Thiên Vy lúc này thay đổi về ngoại hình và tính cách tốt hơn lúc trước rất nhiều. Nhưng anh không chắc liệu lần sau cô có còn thay đổi, nếu cô thay đổi trở thành như lúc trước hoặc tệ hơn thế, thì Khanh Kiện phải thế nào? Anh muốn người thân duy nhất của mình phải có cuộc sống tốt, và anh không nghĩ An Thiên Vy là lựa chọn tốt cho Khang Kiện.



***