Nam Chính, Nữ Phụ Ta Không Cần Các Ngươi

Chương 38 :

Ngày đăng: 12:47 30/04/20


“Tút...tút...tút...” Tiếng chuông điện thoại vang đều khiến Khang Kiện càng thêm rối. Nếu sớm biết cậu đã không nói rượu, chắc Mạn Hân rất giận cậu.



“Alo...”



“Em không sao chứ?” Khang Kiện không còn sức đâu để nghe hết lời người đầu dây bên kia, bây giờ cậu chỉ biết hối hận và áy náy. Cậu không muốn tình bạn giữa Thiên Vy và Mạn Hân có vết nứt, một phần khác khiến cậu lo lắng giải thích với Mạn Hân là gì cậu cũng không rõ, chỉ là trong đầu không ngừng có giọng nói bảo cậu phải gọi cho cô!



“Em ổn. Nếu không có gì em cúp máy nhé?...”



“Em giận anh?” Lại cắt lời, từ lúc xác lập quan hệ, cô chưa bao giờ yêu cầu tắt máy trước thế này. Khang Kiện không khỏi rối rắm, cậu không có kinh nghiệm để làm hòa với bạn gái thế này. Thật đau đầu!



“Không, em đang bận!” 



“Vậy à? Tối nay anh đưa em đi ăn?” Không giận? Thế mà lạnh lùng với cậu? Chắc chắn rất giận, không biết tối qua Mạn Hân đã nghe được gì? Mạn Hân không thừa nhận, Khang Kiện cũng không dám hỏi nhiều, cậu đổi chủ đề.



“Hôm khác nhé?” Mạn Hân từ chối.



“Em giận anh sao? Tối qua anh chỉ là quá say nên lảm nhảm...” Khang Kiện không thể trách đành tìm lời giải thích, lòng cảm thán.



“Thầy cho em một số bài tập, em cần hoàn thành. Tối qua anh nói rất nhiều, nhưng em chẳng nghe được gì cả!” Mạn Hân thật không muốn nhớ đến chuyện đêm qua, cô vội cắt lời cậu. Cô muốn ổn định lại tâm trạng, hơn nữa cô cũng không nói dối, quả thật cô có một vài bài tập cần thực hiện!



“Được rồi, vậy gặp em sau!” Tắt máy, Khang Kiện thở dài nhìn điện thoại, cảm thấy lòng nặng trĩu thật khó chịu. Con gái thật khó hiểu!



“Em thế nào lại ngồi xe anh?” Cố Hạo Nhiên vừa ăn sáng xong liền chuẩn bị đi làm, nhưng khi vào xe lại thấy có thêm một người. Anh ghét bỏ nhìn em trai đang ảo não ở ghế phụ, hỏi.




“Cô là?” Trang Vân Tịch nghi hoặc nhìn sang cô gái vừa mở lời, cô không nghĩ mình lại gặp may như thế này!



Đình Như Huyên mắt bừng sáng nhìn Lý Mibh Ngọc, cô vui vẻ cầm tay Trang Vân Tịch, giọng hào hứng nói với cô bạn:



“Mình biết tiểu thư này. Amy, cô ấy chắc sẽ giúp được chúng ta!”



Trang Vân Tịch nghe giọng Đình Như Huyên đầy chắc nịch, đôi mày từ từ giãn ra, nở nụ cười, cô vươn tay đáp:



“Trang Vân Tịch. Vui vì được biết cô!”



“Lý Minh Ngọc. Tôi cũng thế!” 



***



Lại thêm vài ngày êm ắng, kể từ ngày công khai chuyện tình ở công ty, cô thoải mái đùa giỡn cùng anh, đi lại cùng anh khi đến công ty. Chỉ là chẳng hiểu vì sao lòng cô mấy hôm nay cứ bồn chồn lo lắng. Cho đến hôm nay cuối cùng cô cũng biết nguyên nhân.



Theo thường lệ mỗi tối, lúc ai đó đang lười biến chờ được ăn cơm, thì nhận được tin nhắn từ một dãy số lạ, nội dung không dài, nhưng đầy đủ: "Tôi muốn gặp cô, Lý Minh Ngọc!”



“Cuối cùng cũng đến!” Thiên Vy cười lạnh nhìn màn hình điện thoại lẩn bẩm. Cô biết Lý Minh Ngọc muốn làm gì, nếu không lầm thì lần này theo tiểu thuyết cũng đã đến "sinh tử kiếp" của cô rồi! Tay lướt vài động tác, cô gửi tin nhắn, chỉ đơn giản một từ “được”



Nạn này cô vốn có thể tránh, nhưng nếu thế thì kẻ hại "An Thiên Vy" quá được lợi rồi. Thôi thì tương kế tựu kế, cho Lý Minh Ngọc một bài học. Nghĩ kỹ mọi chuyện, Thiên Vy tung tăng vào bếp phụ giúp Duật Thần, mà không hề hay biết mình vừa phạm phải một sai lầm dẫn đến rắc rối to sau này!