Nam Chính, Nữ Phụ Ta Không Cần Các Ngươi

Chương 7 : Đại chiến trong siêu thi

Ngày đăng: 12:46 30/04/20


"Thiên Vy em nên xuất viện!" An Thiên Nam bước vào phòng bệnh, nhìn em gái nghiêm túc nói.



"Sao thế anh?" Thiên Vy giật mình buông quyển tạp chí, hỏi lại. Lúc đầu cô có nói rõ nguyên nhân cô muốn ở trong viện với Thiên Nam, anh cũng không phản đối, nhưng giờ anh nói thế cô liền biết đã có chuyện xảy ra.



"Em biết An tổng thương "cô con gái tương lai" thế nào mà! Ông ta đời nào để "con gái" phải ra tòa." Thiên Nam lạnh giọng nói, ánh mắt toả rõ thù hận. Kể từ lúc phát hiện ông ta cùng người đàn bà kia có quan hệ mờ ám, anh đã không còn xem ông ta là bố mình.



"Sao? Vậy là em lỗ vốn rồi!" Thiên Vy trợn mắt, giọng ỉu xìu nói. Cô còn định khi ả ta đến đây xin lỗi, cô sẽ lén quay lại rồi tung lên mạng cho ả ta mất mặt. Không ngờ Lý Minh Ngọc lại may mắn đến thế.



"Haiz thế sao lúc đó em không đánh cô ta?" An Thiên Nam thở dài, anh cảm thấy em gái mình càng ngày càng gian xảo, còn biết cách gài người khác không như trước ngây thơ, nhút nhát còn dễ tin người. Nhưng anh lại thích Thiên Vy của bây giờ hơn, biết tự bảo vệ mình, khiến anh không còn lo lắng như trước.



"Nếu em biết An Khánh( ba của hai anh em) sẽ nhúng tay vào thì lúc đó em đã đánh lại rồi." Thiên Vy đáng thương nhìn anh trai, cô biết Tịch Thiên(cty giải trí của Tịch gia) đấu không lợi An Thịnh( cty giải trí của An gia) nên cũng không trách gì Thiên Nam nhưng dù sao cô cũng là người bị đánh, tuy không nghiêm trọng nhưng cũng đau, vì thế không tránh không trong lòng có chút buồn bực.



"Được rồi đừng buồn nữa! Khi nào có cơ hội anh sẽ trả thù giúp em. Em chưa nghe câu "quân tử trả thù 10năm chưa muộn" sao?" Thiên Nam nhìn vẻ mặt ủ dột của em gái, xoa đầu cô an ủi.



"Em không muốn làm quân tử đâu!" Thiên Vy nhỏ giọng lầm bầm, cô sao mà đợi được đến 10năm chứ!



Lý Minh Ngọc tốt nhất đừng để tôi gặp cô!!!



***



Hôm nay siêu thị không quá nhiều người, vừa xuống xe Tưởng Giao cùng Thiên Vy đi thẳng đến quầy chuyên bán thực phẩm. Thiên Vy ngoan ngoãn theo sau, tự giác đẩy xe. Thật ra cô vẫn còn ấm ức chuyện của Lý Minh Ngọc nên không muốn ra khỏi nhà nhưng lại không chịu được cám dỗ của đồ ăn nên đành lết thân đến đây. Bởi vì Tưởng Giao muốn làm tiệc mừng Thiên Vy xuất viện nên mua khá nhiều nguyên liệu, Thiên Vy rất muốn phàn nàn nhưng lại không dám ai bảo cô nghiện đồ ăn do cô chị dâu này nấu chứ!



Cũng không biết qua bao lâu, khi hai chị em đang đứng ở quầy thanh toán chờ đợi, Thiên Vy liếc nhìn quanh có hơi giật mình, khẽ cười lẩm bẩm:



"Đúng là oan gia ngõ hẹp!"
"Ồ! Thôi chị mệt rồi, muốn về nhà. Nhưng trước khi đi chị muốn tặng cưng một món quà." Thiên Vy nheo mắt cười thân thiện với cô gái nào đó. Với tay lấy hộp trứng trên kệ cùng vài bịch bột.



"Chị tặng cưng bánh ngọt nhé!"



"Á... buông ra...An Thiên Vy... tao sẽ không tha cho mày..." Mặc kệ tiếng la hét của Lý Minh Ngọc, Thiên Vy vẫn cứ tiếp tục công việc đập trứng + cho bột vào "tô". Mà cái "tô" ở đây không gì khác chính là gương mặt xinh đẹp của nữ chính.



"Tiểu thư mau dừng tay." Hai bảo vệ cao to nhanh chân đến tách Thiên Vy ra khỏi Lý Minh Ngọc. Thiên Vy cũng không bất ngờ hay kháng cự, cô chạy rãi đứng lên, nhìn tác phẩm của mình vô cùng hài lòng. Cùng lúc đó, Tưởng Giao, Lâm Vỹ Tường cũng chạy đến sửng sốt nhìn Lý Minh Ngọc đang khóc nức nở rồi nhìn Thiên Vy đang đứng cạnh đó, lúc nãy họ đang ở chỗ thanh toán thì nghe tiếng la của Lý Minh Ngọc, lại thấy bảo vệ bên ngoài gấp gáp chạy đến đó, liền biết xảy ra chuyện vội vàng chạy theo.



Thiên Vy nháy mắt với Tưởng Giao ý bảo mình không sao đừng lo lắng, rồi bước về phía Lâm Vỹ Tường làm một hành động khiến mọi người quanh đó chết đứng. Chính là Thiên Vy không thương tiếc dùng hai tay dính đầy trứng và bột lao vào áo của mỹ nam, nói:



"Tạm biệt và tôi không hy vọng sẽ gặp lại tên khốn như anh."



Nói xong cô liền cùng Tưởng Giao và hai người bảo vệ rời đi, tất nhiên là không phải về nhà. Lâm Vỹ Tường nghe câu cô vừa nói không khỏi bàn hoàng, đây là An Thiên Vy anh từng biết sao? Là cô gái luôn bám theo anh? Luôn làm theo những gì anh nói, dù cô bị anh mắng cách mấy vẫn ngày ngày bám lấy anh?



Trong lòng đột nhiên đau như cắt lúc này anh mới hiểu ra, lẩm bẩm nhìn theo bóng lưng cô:



"Thiên Vy, lần này là anh sai sao?"



Bỏ lại Lý Minh Ngọc đang khóc lóc thảm thương kia, Lâm Vỹ Tường mang tâm trạng rối bời bước về nhà.



***



_