Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ

Chương 95 : Qua năm

Ngày đăng: 15:40 30/04/20


Liễu Y Dạ, lúc mới sinh ra đã nhận được khá nhiều ưu ái, lớn thêm chút nữa được sủng lên tận trời.



Hoàng thượng, hoàng hậu đều cưng chiều, bên cạnh cũng không ít người quyền cao chức trọng. Một cung riêng là quà sinh nhật năm một tuổi. Cái cung chứa toàn bảo vật cũng là quà từ những kẻ muốn níu kéo quan hệ.



Nhưng từ khi 4 tuổi trở đi, hoàng thượng liền ít quan tâm đi, cứ tưởng đã hết sủng ái rồi, bọn phi tần còn mừng thâm trong lòng nhưng trở về hiện tại... Ai nấy đều cứng lời.



Thập tam công chúa vốn dĩ không được phép ngồi trên chính tọa. Hoàng hậu vui vẻ dắt lên đã đành, giờ hoàng thượng còn kéo sang cho ngồi ngay trên người mình.



"Phụ hoàng, Y Dạ lớn rồi, có thể không ngồi trong lòng người nữa không?" Y dạ trong mắt nhìn.



"Con gái, so với ta còn vẫn chỉ thấp bé có một nhúm à! Ngoan ngoãn ngồi yên đi rồi ta sẽ cho con bánh ngọt!"



"Thành giao!" Y Dạ cười tươi.



Ngoài những người bình thường đã quá quen với Y Dạ như Bạch Tư Nhan, Hàm Nguyệt, Nguyên Ánh Tuyết... thì còn lại đều cứng đờ, ngờ ngàng, sốc, ghen tị,...



"Tiểu thập tam, con không nên ăn bánh ngọt quá nhiều đâu! Nhìn nương con kìa!" Nguyên Ánh Tuyết bảy phần trêu ghẹo, ba phần nhắc nhở, đánh mắt qua chỗ Chiêu Mẫu Đơn.



"Ô hô hô! Tỷ tỷ, muội có làm gì đâu!" Chiêu Mẫu Đơn vội che miệng cười, thu ánh mắt đang nhìn cái bánh trên tay Y Dạ lại.



"Ái phi, để cho con bé ăn đi! Y sĩ trong cung tồn tại làm gì mà lại để cho con bé sâu răng với đau bụng cơ chứ?" Liễu Vân Phong cất giọng.



"Phụ hoàng! Nếu để Y Dạ ăn quá nhiều bánh, muội ấy sẽ bị tròn ra!"




"Chuẩn bị xong cái gì thế ạ?" Y Dạ ngồi trong lòng Liễu Vân Phong hiếu kỳ hỏi.



"Con gái, gần tới nửa đêm rồi!" Liễu Vân Phong cười cười, xoa đầu Y Dạ.



*À! Ra là nửa đêm!* Y Dạ chợt nhớ.



"Các ái phi, thời khắc chuyển giao năm mới đã tới rồi! Chúng ta cùng ra ngắm pháo hoa đi!" Liễu Vân Phong đặt Y Dạ qua một bên, đứng dậy nói.



Bọn phi tần nghe thấy, liền lục đục đứng dậy, bước ra ngoài hiên cửa.



"Tiểu thập tam, con cũng đi chứ?"



"Phụ hoàng bế con!" Y dạ tỏ vẻ nhõng nhẽo.



"Đều nghe theo con vậy, tới đây nào!" Liễu Vân Phong cười vui vẻ, ôm Y Dạ lên, bế ra.



Khi tất cả đều đã tập trung ở ngoài điện, Liễu Vân Phong ra hiệu cho thái giám truyền lệnh đốt pháo hoa.



Một lúc sau, những tia sáng nhanh chóng vút lên và nở rộ cùng với tiếng nổ rầm trời nhanh chóng tràn ngập. Xung quanh đều là tiếng pháo hoa cùng những ánh sáng đẹp đẽ, chói mắt. Những tiếng nổ nghe mà dựng cả tóc gáy nhưng người vẫn không thể dừng việc nhìn ngắm những pháo bông rực rỡ.



Ở thời điểm này, năm mới chính thức tới rồi, đếm ngược tới lễ rước thần còn đúng 6 ngày nữa. Một năm cứ thế mà đi qua, năm khác lại tiếp nối.



- ------



Chương này đáng lẽ phải tới Tết mới được ra cơ nhưng Van chịu rồi, không thể cứ để cốt truyện kéo dài lê thê ra được. Nam chính không sớm thì muộn cũng nên xuất hiện, cốt truyện sắp tới chắc cũng nên được cải thiện thêm chút nữa.



Ai da... Lỗi của mình mà, giờ lục lại tự dưng thấy ở đâu ra kha khá nhân vật không dính líu tới cốt truyện chính nhưng vẫn được đưa vào. Giờ thì không biết sắp xếp họ vào đâu đây T-T



Hôm nay bảo bảo lại đi cầu phiếu (cứ tình trang ra chậm thế này chắc các nàng bỏ tui hết quá T-T)